Dương Hằng trở về.
Nhìn cốc cà phê vẫn còn một nửa trên tay, hắn uống nốt rồi mang đi rửa.
Sau đó đi xem lại lịch, hắn đi cũng phải được gần ba tháng rồi.
Mất thứ như lịch hay hôm nay là thứ mấy cũng không nhớ cho lắm.
Lần trở về này, Dương Hằng định sẽ làm hai việc.
Sau đó đến thế giới mới luôn.
"Tám giờ tối, vẫn chưa muộn lắm..."
Hắn lên mạng, tra tìm thông tin có nơi dạy võ thuật uy tín nào không.
Dương Hằng dự định sẽ tăng cao hàm lượng kĩ thuật của mình, ít nhất khiến cho cách đánh bớt đơn điệu đi một chút.
Hắn chỉ cần một yêu cầu, đó là dạy thật.
Giá cả bao nhiêu không phải vấn đề.
Tìm kiếm cũng rất nhanh, Dương Hằng chuyển sang mục tiêu thứ hai.
Hắn dọn dẹp một chỗ tường trống, sau dùng giấy nhớ đính tên của ba doanh nghiệp vào đấy.
Vẫn chưa hết, Dương Hằng còn đính mấy ảnh chân dung.
Những người này đều là họ hàng của hắn, không ít trong số đó cũng được cha mẹ của hắn giúp đỡ qua.
Nhưng khi cha mẹ mất thì lại phản bội, cùng những người khác xâu xé gia sản hai người.
Dương Hằng con mắt nheo lại, lạnh lẽo nhìn chăm chú những bức ảnh này.
Mối thâm thù mười năm trước hắn chưa từng quên.
Hổ phía trước đã diệt trừ, giờ chỉ còn lại sói ở phía sau mà thôi.
Dương Hằng cũng khá nắm chắc sẽ vặt được hết đám này.
Bởi vì hắn hiện tại đã "giàu" trở lại.
Nhiệm vụ: Đế quốc sụp đổ (Đã hoàn thành)
Phần thưởng: 1000 điểm tích lũy.
Nhiệm vụ: Chế tạo teigu (Đã hoàn thành)
Phần thưởng: 60 điểm tích lũy.
Nhiệm vụ: Đánh bại 5 người sử dụng teigu (Đã hoàn thành)
Phần thưởng: 500 điểm tích lũy.
Nhiệm vụ: Diệt kẻ thủ ác (Đã hoàn thành)
Phần thưởng: 30 điểm tích lũy.
Nhiệm vụ: Xoay chuyển vận mệnh (Đã hoàn thành?)
Phần thưởng: 1463 điểm tích lũy.
Số điểm tích lũy còn lại: 482 điểm tích lũy.
Những cái khác thì không nói, nhưng mà nhiệm vụ "Xoay chuyển vận mệnh" khiến cho Dương Hằng rất khó hiểu.
Khó hiểu là sao nó lại cho điểm cao thế.
Nhưng không sao, miễn có điểm là được.
Có điểm là hắn đổi liền một bộ A.T.A Armor.
Thứ này đã không còn theo kịp bước chân của Dương Hằng từ lâu rồi, nhưng hắn vẫn thích mặc nó mỗi khi thực hiện nhiệm vụ lén lút.
Còn nhiệm vụ lén lút, tất nhiên là đột nhập để lấy thông tin rồi.
Dương Hằng sẽ nhắm đến ba doanh nghiệp kia trước tiên.
Những thứ này đều được xây dựng nên từ những gì lũ kền kền mò trên xác của cha mẹ hắn, Dương Hằng không muốn nó tiếp tục tồn tại.
Mất đi chỗ dựa rồi, hắn mới nhắm đến những con kền kền.
"Sẽ khá lâu đâu..."
Hắn ngả người trên ghế, dù cho nắm chắc phần thắng, nhưng để tiến đến là một quá trình dài đến phát chán.
Sáu tháng sau.
Dương Hằng lần nữa trở lại phòng xét xử.
Lần này, rất nhiều ánh mắt hình viên đạn găm vào người hắn.
Nếu cái nhìn có chém người thì chắc Dương Hằng đã bị cắt làm tám khúc.
Chỉ là, hắn không hề để tâm, thứ áp lực này chỉ là trò trẻ con.
Những kẻ đang đứng trên bục bị cáo đã giận đến sôi máu, nhưng lại không dám làm gì khi có mấy người cảnh sát kè kè bên cạnh.
Một ông già mặt đầy phẫn nộ chỉ thẳng vào mặt Dương Hằng.
Quát lớn.
"Thằng mất dạy, thằng bất hiếu! Mày có biết mày đang làm gì không hả? Rút đơn cáo buộc cho tao ngay lập tức! Nếu không thì đừng trong nhà này này nữa!"
"Không trong nhà này nữa? Tốt thôi, cứ gạch tên tôi ra khỏi dòng họ đi."
Dương Hằng vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng thì đắng ngắt.
Đó chính là "gia đình" đấy.
Ông già kia cũng chính là ông nội của hắn, là cha của cha hắn.
Lẽ ra ông phải là người che chở cho hắn nhất nhưng không, chính ông ta lại là người xúi giục mấy người họ hàng khác đoạt gia sản của cha mẹ Dương Hằng.
Những cái này đều là chính tai hắn nghe thấy, ông ta cứ nghĩ rằng hắn là trẻ con nên không phòng bị gì.
Đáng tiếc đó toàn là những lời nói miệng nên không thể đem ra làm bằng chứng được.
Cái chết của cha mẹ chỉ là mở đầu của hàng loạt bi kịch diễn ra sau đó.
Cũng chính vì thế mà hắn mới bị chìm sâu trong tuyệt vọng đến mười năm trời.
Hôm nay, Dương Hằng sẽ tự tay kết thúc tất cả những thứ này.
Còn về việc xóa tên khỏi dòng họ, đơn giản chỉ là tranh giành tài sản thừa kế mà thôi.
Hắn có để tên đấy cũng không ăn được gì, với lại cũng chả cần.
Phiên tòa bắt đầu diễn ra, trong quá trình đó, những người thẩm phán ngạc nhiên trước sự tỉnh táo của Dương Hằng.
Đặc biệt là cái áp lực từ trên người cậu toát