Tuy nhiên, Tsuyuno cũng đang phải hứng chịu một áp lực cực lớn.
Càng tai hai hơn là cô vốn đã trở nên suy yếu kể từ lần trước.
Tuổi thọ cũng đã không còn nhiều.
"Tsuyuno! Đưa cái quần lót cho mình!"
Aya hét lên, cô không thể để Tsuyuno tiếp tục tiêu hao chỗ sinh mệnh ít ỏi còn lại nữa.
"Xin lỗi, Tsuyuno....!Rina!!!"
Rina lao ra bịt miệng Tsuyuno, Aya cúi xuống tụt quần lót của cô ra.
Không còn ma thuật khống chế áp đặt lên người, Admin Jyuugo lấy lại quyền kiểm soát thân thể.
Một con dao phi nhanh cắt qua cánh tay của Rina, để lại một vết thương khá sâu.
"Các ngươi chết chắc rồi!"
Jyuugo đang định tiến lên một bước thì chiếc xe thùng tưởng chừng bị vứt xó lại phi đến đâm sầm vào nó, đâm nát một bức tường ở nhà dân bên cạnh.
Nijimin cắn răng, cú đâm này tuy rằng không thể làm gì nó, nhưng cũng câu đủ thời gian để Aya có thể mặc kịp "gậy phép".
Tuy nhiên, việc nhìn hai người khác cứ đổi đi đổi lại cái quần lót của chính mình cứ làm Nijimin thấy quái quái.
Cũng may là không phải hai người đàn ông hay con trai, nếu không thì cô sẽ không dám mặc lại nữa.
"Đứng yên tại chỗ!"
Aya kích hoạt ma thuật từ gậy phép, khiến cho tên Admin này vừa ra khỏi mũi xe lại phải đứng sững lại.
"Giờ thì quay trở về nơi của ngươi đi!"
Bọn họ hiện tại không sở hữu gậy phép nào có sức sát thương cả, nên cách này là tốt nhất.
Nhìn cái bóng của Jyuugo khuất dần, cả bọn mới mệt mỏi ngồi xuống dưới đất, mặc kệ đây là mặt đường đầy bụi bặm.
Dù sao những khoảnh khắc vừa rồi quá điên rồ.
Mà động tĩnh vừa rồi cũng đánh động những hộ gia đình xung quanh, đặc biệt là với cú đâm xe tông thẳng vào tường rào nhà người ta.
Aya nhìn đám hổ lốn cùng chiếc xe đã móp đầu, thanh âm có chút phát run.
"Chúng...!chúng ta làm gì bây giờ?"
"Tớ khác đền, giờ chúng ta phải rời khỏi đây cái đã."
Mọi người đứng dậy phủi quần áo, Aya đột nhiên cởi cái quần lót ra trước sự ngạc nhiên của mọi người.
Sau đó đưa cho Nijimin.
"Đây, trả lại gậy phép cho cậu."
Nijimin sững sờ, sắc mặt của Tsuyuno thì biến đổi, Rina bắt đầu đồ mồ hôi.
Nhưng Aya vẫn kiên quyết giơ cái quần lót ra.
"Cậu...!nghiêm túc sao?"
"Ừm, nếu không có chiếc xe của cậu lái đến, chúng tớ chưa chắc đã chạy thoát được như thế này."
Nijimin nhận lại quần lót "gậy phép".
Ánh mắt liếc xéo qua Rina khiến cô giật mình, mồ hôi đổ như mưa.
Nhưng rồi cũng không tiếp tục làm gì.
Rina thở phào nhẹ nhõm, Aya cũng có một chút vui vẻ trong lòng.
Trong lúc đó, tên Admin Jyuugo đi được một đoạn khá xa rồi thì lấy lại được quyền khống chế cơ thể.
Nó biểu hiện tức giận, chỉ tiếc là nhóm Aya đã thành công bỏ trốn.
"Chết tiệt."
Jyuugo chỉ có thể chuyển hướng đến các mục tiêu khác.
Đáng tiếc cho nó là lệnh triệu tập các Admin trở về của Ichi lại phát ra.
Jyuugo không dám chống lệnh, chỉ có thể quay về.
Những điều như vậy cũng xảy ra với xác Admin khác.
Admin Shi đang chuẩn bị có màn đối đầu với bộ đôi Sayuki và Mikari thì nhận được lệnh triệu tập, rút lui ngay tức khắc.
Làm cho hai Mahou Shoujo này thở phào nhẹ nhõm.
"Vậy là nhóm của Sayuki và Mikari cũng an toàn rồi!"
Kiyoharu sử dụng năng lực xem xét, phát hiện thấy cuộc tàn sát của đám Admin đã kết thúc.
Bây giờ đang ở bên cạnh cậu là Kosame và Mahou Shoujo sở hữu gậy phép có khả năng gia tốc, Asahi.
"Bây giờ, chúng ta phải đến tiệm cà phê của ông chú để tụ họp, tớ nghĩ rằng nhóm của Aya đã ở đó."
"Được rồi, để tớ thông báo tới Sayuki và Mikari."
Trên tầng thượng của một tòa cao ốc, hai thân ảnh đang đứng tại đấy, nhìn xem khu vực rộng lớn này đã bị cày xới một cách khủng khiếp.
Hai người này có Alice, và người mặc áo choàng là Sarina.
"Chậc chậc, khủng khiếp thật.
Nhưng xem ra thầy của cậu thua rồi."
Alice cảm thán, ánh mắt liếc mhinf sang người bên cạnh.
Còn Sarina chỉ lạnh lùng đáp lại.
"Thầy ấy không thua."
"Được rồi, được rồi.
Không tranh cãi nữa."
Thân ảnh của Sarina và Alice biến mất khỏi sân thượng.
Tại nơi mà nhóm Aya vừa rời đi.
Rất nhiều người dân đang vây quanh cái xe tải và hàng rào đổ nát mà bàn tán xôn xao.
Kì lạ thay, Kaname lại xuất hiện ở nơi này.
Gã ta lách qua sự chú ý của mọi người, lần mò dưới đất hồi lâu.
"Thấy rồi."
Gã lẩm bẩm, ngón tay bóp lấy một cục tròn nhỏ rồi bỏ vào túi.
Lặng lẽ rời đi khi mà không có ai để ý tới.
...
Tại tiệm cà phê của Dương Hằng, những cô gái đã tụ tập đầy đủ.
"Mọi người, đây là Asahi, cô ấy cũng là một Mahou Shoujo."
"Chào."
Chào đón thành viên mới rất nhanh là xong.
Tiếp