"Thế tại sao mày lại cứu tao, còn nói tao là chìa khóa gì đó hả tóc thắt bím?"
Kaname lên tiếng, nói thật ra gã cũng không hiểu mình được cứu về để làm gì.
Gã không có gậy phép, không thể chiến đấu, bày mưu tính kế gì đó cũng vô dụng khi cục diện đã đến bước đường này.
Dương Hằng nhíu mày, cũng không can thiệp.
Hắn cũng có đôi chút tò mò về kế hoạch của Nana.
"Nói đến việc đó...!nó cũng có liên quan đến Komura Kayo, chính xác hơn là vụ án đã cướp đi tính mạng của Komura Airi.
Con bé đó đã bị ba tên nam sinh sơ trung sát hại bằng gậy phép do Anjou Isoko cung cấp..."
"Vào vấn đề chính đi, ngươi muốn nói chuyện gì?"
Kayo trầm giọng, ánh mắt vô tình hay hữu ý liếc xéo qua Isoko.
Cô ta chỉ có thể chống chế quay mặt đi.
"Chúng đã tấn công thông qua bóng của nạn nhân...!Quan trọng là, khi chúng sử dụng gậy phép, ta đã đi ngang qua phòng của đức vua và thấy vua đang bị tổn thương bởi năng lượng phản hồi từ cây gậy phép đó."
"Ngươi đang cố gắng ám chỉ cái gì?"
Kaname nhăn mặt, đầu óc bình thường rất nhanh nhạy của gã giờ phút này lại hỗn loạn lạ thường, gã đã ngờ ngợi ra gì đó, nhưng không hiểu sao không thể diễn tả thành lời.
"Tức là nữ dùng gậy thì vua sẽ mạnh lên, còn nam thì sẽ gây tổn thương ngược lại."
Dương Hằng cùng Misumi đồng thanh nói.
Nana bỏ qua Dương Hằng, ánh mắt hướng về phía Misumi.
"Misumi, ta hợp tác với ngươi không đơn thuần chỉ là để phân chia những cây gậy ma thuật của A đâu.
Nói đúng hơn thì nhiệm vụ của ngươi và Kaname là giống nhau."
"Ngươi nói cái gì vậy?"
"Ha ha, Misumi.
Ngươi thật sự nghĩ rằng ta không biết gì hết sao? Anjou Isoko, thân phận thật sự của ta đúng thật khiến ta bất ngờ.
Nhưng, Misumi còn chưa đủ, ta đã biết thừa các ngươi tiếp cận ta chỉ vì muốn tìm kiếm cô em gái Louise bé bỏng của các ngươi."
Misumi ngộ ra, Nana đúng thật không phải nói xuông.
Bằng chứng là thay vì để em gái của anh là một Mahou Shoujo sử dụng gậy phép, Nana lại thúc đẩy anh sử dụng.
Chắc hẳn đó là để nghiệm chứng suy đoán của nó.
"Đúng vậy, giống với ba tên nam sinh kia, ngươi sử dụng gậy phép cũng gây tổn hại đến vua.
Tức là không kể độ tuổi như thế nào, chỉ cần là nam sử dụng gậy phép sẽ đều cho ra kết quả tương tự."
Đáng tiếc, Nana đã mất liên lạc với Misumi sau vụ đó, thành ra nó lại phải chuyển hướng mục tiêu sang Dương Hằng, sau rồi là Kaname.
Nó cần một tên đàn ông đã sử dụng gậy phép ít nhất một lần, lợi dụng đặc tính kia trở thành con bài tẩy để đánh bại vua.
"Dù đã bị xóa sạch ký ức lẫn cảm xác, trong thâm tâm ta vẫn có chút bài xích với kế hoạch của đức vua.
Ta đếch quan tâm đến cái thứ gọi là nhân loại mới kia, nó hoàn toàn vô nghĩa với ta."
— QUẢNG CÁO —
"Đau đớn, hận thù, thống khổ, những cảm xúc đó khiến cho cuộc sống thật kịch tính.
Loài người thật ngu ngốc, nhưng chính bởi vậy nên chúng mới thú vị..."
Cạch!
Aya tiến về hướng Nana, họng súng đặt lên trán nó.
"Những thứ đó, nó chưa bao giờ là thú vị, một thế giới như vậy..."
"Ngươi thật ngây thơ đó, Asagiri.
Nói như vậy...!ngươi là đang đồng tình với đức vua sao?"
Vua muốn tạo nên một xã hội thiên đường hoàn hảo, nó là tốt hay xấu thì không ai ở đây có thể chắc chắn.
Nhưng mà không chắc chắn không có nghĩa là không có nhận định riêng.
Người khác thì không biết, nhưng Dương Hằng chỉ thấy một xã hội như vậy thật đáng buồn.
Trống rỗng đến khó tả, một cái vỏ rực rỡ nhưng bên trong lại trống rỗng khó tả.
Đối với lời mỉa mai của Nana, Aya chỉ cười.
Trong mắt cô vẫn không hề có sự dao động nào.
"Thế giới này đúng thật là địa ngục.
Nhưng cũng là thiên đàng.
Bởi vì đây là trần gian."
"Ta không hề ủng hộ vua, Nana.
Thế giới hoàn hảo của ta và vua khác nhau.
Thế giới của ta...!là một thế giới nơi hi vọng luôn tồn tại."
Thế giới trong mắt Aya đã từng mịt mờ và xấu xí đến nhường nào, khiến cho cô luôn lầm tưởng rằng bản chất của nó là xấu.
Nhưng mà, cô đã được cứu vớt, giúp cho cô nhận ra nhiều điều.
Cô hạ súng xuống, Nana không nói thêm gì nữa, tựa hồ như đang nghiền ngẫm.
Nó bất chợt cười lên ngay sau đó.
"Ha ha ha....!ta thừa nhận đã đánh giá thấp sự thú vị của nhân loại rồi!"
Dương Hằng thấy đã nói chuyện đâu ra đấy, quay sang nói với Aya.
"Em có thể chuyển tuổi thọ của thầy cho tất cả các Mahou Shoujo ở đây không?"
"Thầy..."
"Để lại đến sáng mai là được, dù gì gậy phép cũng