Tanjirou cũng cảm thấy thổn thức.
Cậu nhìn bóng lưng của Selina, đâu ngờ rằng chị gái gục mặt trong tuyết mà cậu nhặt về hôm đó có thể phát triển đến mức này.
Thậm chí, nếu không phải nhờ Selina, gia đình của cậu đã chết thảm dưới tay của Muzan rồi.
Tanjirou thật sự ngưỡng mộ Selina, cậu biết chính mình để phát triển tới hiện tại là dựa vào cái gì.
Không chỉ là sự huấn luyện từ trụ cột, mà cả truyền thừa từ gia tộc và ký ức.
Nếu như Selina biết, cô chắc chắn sẽ ái ngại mà quay đi.
Cô có hệ thống, học được một chút kĩ năng từ người kị sĩ màu trắng kia.
Cũng sàn sàn với Tanjirou.
Giờ kế hoạch ban đầu lệch đi, bọn họ đã tụ đủ chiến lực, điểm yếu của Muzan đã hiện ra.
Chỉ còn duy nhất một vấn đề nữa là, Muzan sẽ tách ra để trốn thoát.
Giống như hai lần trốn chạy trước, chỉ cần một miếng thịt, gã có thể tái sinh.
Nói đúng hơn là, chỉ cần bất cứ bộ phận quan trọng nào còn sống, gã có thể thông qua nó để phục hồi hết các bộ phận quan trọng khác.
Tiếp đó là toàn bộ thân thể.
Quả đúng là như vậy, Cánh tay của Muzan lập tức căng phồng lên, muốn xé thân chạy trốn.
Chỉ là làm được một nửa thì gã không thể tiếp tục nữa.
Dường như có cái gì đó đã kiềm hãm lại.
"Cái quái gì..."
Muzan sửng sốt.
Thuốc của Tamayo còn có thêm một đặc tính nữa là "phân hạch".
Muzan sẽ không thể chạy trốn bằng cách này nữa rồi.
Tác dụng cuối cùng chính là "hủy diệt", sẽ chỉ xuất hiện sau khi cả ba tác dụng kia đều đã bộc phát.
Người hắn bắt đầu hoại tử.
Muzan dường như có thể nghe thấy tiếng cười thỏa mãn của Tamayo.
Dù có năm bộ não, gã vẫn không thể lý giải nổi Tamayo có thể tạo ra một thứ thuốc như thế?
Các thành viên sát quỷ đoàn đang vây giết Muzan cũng không biết tại sao, bọn họ chỉ thấy chúa quỷ đang mất tập trung, và đây là thời cơ tuyệt hảo để tấn công.
"Thức thứ năm!"
Selina trực tiếp dẫn đầu nhảy lên trên không, thực hiện một cú bổ kiếm cực mạnh.
Ai ngờ Muzan đột nhiên bộc phát, luồng áp lực cùng lớn làm rung động xung quanh.
Gã cũng đã liều mạng!
Một cái miệng lớn xé mở trên thân thể của gã, nhào ngay chỗ Selina rơi xuống.
Đúng lúc này, một cầu gai nặng nề đi theo quỹ đạo hình vòng cung đập cho cái miệng ghê rợn kia máu thịt be bét, răng môi lẫn lộn.
Người ra tay không ai khác chính là Nham trụ Himejima Gyoumei.
Selina sao có thể bỏ qua được cơ hội này?
Đại kiếm xẻ dọc không khí vung xuống, chém mạnh vào phần vết sẹo chính giữa ngực của Muzan.
Đòn tấn công của cô như một tín hiệu, chín kiếm sĩ còn lại đã lập tức ra tay.
Những thanh nhật luân kiếm nóng đỏ xuyên qua da thịt của Muzan, chuẩn xác đâm sâu vào nơi hiểm yếu của gã.
Phá hủy bộ não cùng với trái tim.
Nham trụ với thân hìhìnto lớn cùng thể chất mạnh nhất trong cả đám đã ghì chặt Muzan xuống.
Mọi người đều nhất loạt làm theo.
Âm thanh xèo xèo của thịt cháy và sự đau đớn khi liên tục hồi phục và hủy diệt làm cho Muzan gào thét trong điên cuồng.
"Aaaaaa!!!"
Toàn bộ khu vực trong bán kính mười mét đều đang rung lên, dậm thành một cái lòng trảo lớn.
Mặt đất nứt toác thành nhiều vết tính từ vị trí của Muzan.
"Chết tiệt! Còn hai điểm yếu nữa! Chúng ta không đủ người!"
Sắc mặt của ai nấy đều trầm xuống, cảm nhận thứ sức mạnh kinh hoàng mà Muzan bộc phát, bọn họ khả năng cao là ép không được quá lâu nếu như vẫn giữ tình trạng này.
Toàn bộ các xúc tu của Muzan đã bị chặt đứt, không hồi phục được do đang toàn lực chữa trị thương thế ở các phần não và trái tim.
Để tình trạng đó tiếp tục, nhật luân đao liên tục phải cắm vào chỗ đó, duy trì sự phá hủy liên tục.
Nhưng mà, các kiếm sĩ mới chỉ khôi phục được chút hơi tàn sap có thể giữ được lâu? Một khi Muzan thành công thoát khốn, kết cục của bọn họ chắc chắn là đoàn diệt.
Bây giờ, trừ khi chờ đến bình minh thì chỉ có hai cách.
Thứ nhất, Tanjirou chém ra thức thứ mười ba của hơi thở mặt trời, nó chính là kĩ thuật mà vị kiếm sĩ huyền thoại kia đã hoàn thiện.
Thông qua mười hai thức kia trúng vào các nơi hiểm yếu của Muzan, thức thứ mười ba sẽ trực tiếp tấn công vào mười hai chỗ đó cùng một lúc dựa trên tiền đề khi trước.
Thứ hai, mười hai thanh nhật luân kiếm đã nóng đỏ đồng thời cắm vào mười hai điểm yếu của Muzan.
Bắt buộc phải là nhật luân kiếm màu đỏ, bởi vì chỉ có nó mới có thể ức chế được khả năng tái sinh đáng sợ của Muzan.
Trong lúc nước sôi lửa bỏng này, Kanao tiến lên với thanh nhật luân kiếm đỏ rực đã gãy mất một nửa.
Thiêu đốt tia sức lực cuối cùng đâm cây kiếm vào vị trí hiểm yếu thứ mười một của Muzan.
"Còn...!một..."
Đúng vào thời điểm này, một bóng hình có phần nhỏ bé từ trên cao nhảy xuống.
Đó chính là cô bé dễ thương Nezuko.
Sau sự kiện Muzan tấn công, Nezuko tuy rằng vẫn còn sống, nhưng mà cô đã bị biến thành quỷ.
Kỳ lạ thay, cô vẫn có thể kiềm chế được bản tính của mình và không nhận sự khống chế của Muzan.
Chỉ là ngay trước khi trận chiến này diễn ra, Nezuko đã được uống thuốc biến thành người và ngủ li bì.
Tại sao cô lại xuất hiện ở đây?
Nezuko đích thật là đang biến thành người, có điều quá trình chuyển hóa còn chưa hoàn tất nên cô vẫn giữ được một số năng lực của quỷ.
Nezuko tóm lấy một thanh nhật luân kiếm của một người đã chết trận.
Cắt một đường trên lòng bàn tay làm cho máu dính lên thân kiếm.
Nó bốc cháy, đâm vào nơi hiểm yếu cuối cùng của Muzan.
Nezuko tuy rằng không phải kiếm sĩ, nhưng cô vẫn có thể nhuộm đỏ thanh kiếm của mình theo một cách khác, bằng huyết quỷ thuật của cô.
Bằng một tiếng thét xé rách tâm can, Muzan bộc phát như sự giãy giụa sau cùng của một kẻ sắp chết.
Sóng xung kích thổi bay tất cả mọi người.
Người người đập mạnh vào tường rồi phun máu.
Tay cầm kiếm cũng rơi xuống.
Selina cũng không ngoại lệ, thanh đại kiếm văng ra đằng xa, cả người cô ngã xuống đất, xương cốt toàn thân đều đang đau nhức.
Vết thương trên bụng trở nên tồi tệ hơn.
Tanjirou đứng lên, khuôn mặt bị biến dạng bởi bướu thịt đã càng nghiêm trọng.
Cậu đã không còn cảm giác được bất cứ thứ gì nữa.
Nhưng mà cậu biết để đáp lại nỗ lực của tất cả mọi người, cậu phải chém ra đường kiếm cuối cùng này.
Muzan thất tha thất thiểu đứng dậy.
Toàn thân thủng lỗ chỗ không thể hồi phục.
Gã nhìn thân ảnh của Tanjirou tiếp cận lại gần với ánh mắt mơ hồ, thân ảnh của cậu với kiếm sĩ huyền thoại kia cơ hồ trùng điệp vào với nhau.
Toàn bộ suy nghĩ trong đàu đã biến mẩt, không còn lo lắng, không còn e dè, cậu chỉ vung kiếm mà thôi.
Đàu óc của Tanjirou thông suốt hơn bao giờ hết, có thể coi là giác ngộ.
Ghức thứ mười ba chém ra, nó không cao siêu hay phức tạp bao nhiêu so với mười hai thức kia, nó là sự tổng hợp của những thứ tinh túy nhất vào trong kiếm chiêu.
Xoẹt!
Một