"Toriel không những thất bại, mà còn bị bắt sống.
Khá là gay go nhỉ?"
Giọng nói của chủ giáo mang theo vê tiếc hận, nhưng mà vẻ mặt của chủ giáo vẫn như bình thường, thậm chí còn nhàn nhã húp một ngụm đồ uống.
Còn ba tên tín đồ báo cáo đã quỳ sát mặt xuống đất, đầu cũng không dám ngẩng lên.
Dù bọn chung đều mặc áo choàng kín mít, cũng có thể thấy được thân thể chúng đang run rẩy ở biên độ rất nhỏ, giống như đang cực lực áp chế sự sợ hãi.
"Ta đã luôn cảnh báo Toriel về cái tính hiếu thắng, nhưng xem ra không có hiệu quả cho lắm.
Các ngươi xem, nên xử trí thế nào đây?"
"Thưa...!thưa chủ giáo, Toriel giờ phút này chắc hẳn là bị guam giữ nghiêm ngặt, việc này..."
"Nên xử trí thế nào đây?"
Giọng nói của chủ giáo vẫn không thay đổi nhưng lũ tín đồ lại ngậm chặt miệng lại.
Còn ba tên báo cáo trong lòng đã lạnh băng, vội vã sửa lại lời nói.
"Không, chúng tôi chắc chắn sẽ mang được cô ta về."
"Rất tốt.
Tuy nhiên cũng không thể loại trừ chúng ta đã bại lộ.
Bắt đầu tiến hành di chuyển đi."
Chủ giáo quay đi, phất tay ra hiệu tấy cả có thể lui.
Cái cảm giác lạnh băng như có ai đó đang bóp lấy trái tim mình biến mất, cả ba nhanh chóng lui đi.
Tín đồ xung quanh cũng rút đi.
Cuối cùng để lại chủ giáo một mình.
Chủ giáo uống tiếp một ngụm, con mắt nhìn về phương xa.
Khẽ lẩm bẩm.
"Selina, lần này xem như em thắng."
...
Dương Hằng mở mắt, lập tức xác định tình huống hiện tại.
Xung quanh hắn là một căn phòng có phong cách rất khoa học kĩ thuật.
Hắn nhận ra nơi này, chính là căn phòng hắn đã phẫu thuật ghép tay máy.
Tay trái hắn chống trơn, cách đấy không xa là tay máy đã được sửa chữa hoàn tất.
Dương Hằng ngòi dậy, lắp tay máy vào.
Cơ thể khẽ vận động một chút.
Hắn cảm thấy cơ thể mình đã hồi phục rất tốt, dù sao trước đó nuốt hai viên con nhộng chữa thương.
Selina đi vào, thấy hắn có vẻ ổn luền dẫn hắn đi ra ngoài.
"Tôi ngủ bao lâu rồi."
"Mới có 14 tiếng đồng hồ thôi."
Cả hai cùng trở về tiệm cà phê.
Bởi vì bây giờ đã gần hết giờ làm nên Dương Hằng cũng không định mở tiệm.
Mà chỉ dẫn Selina vào.
Pha cho cô một cốc cà phê.
Sau đó, hắn bắt đầu kể mọi chuyện từ đầu.
Khởi điểm khi hắn tìm được manh mối đến thành Orna, tiếp sau đó là cuộc theo dõi rồi bị lừa vào "trò chơi" của Toriel, cùng với cuộc chiến sau cùng.
Còn lý do tại sao Selina lại tìm được hắn thì cô giải thích là do thời điểm mà hắn bị lừa, cô cũng đang ở đó, nói đúng hơn là bộ đội từ thành Karj trở về đang tạm đóng ở đây, sau khi tiếp nguyên liệu đầy đủ mới về lại thành Rorgh.
Trong lúc cô đi tuần tra xung quanh, bọc giáp của cô phát hiện một trường năng lượng mạnh ở dưới lòng đất.
Không chỉ cô mà năm người cải tạo còn lại cũng cảm giác được.
Nghi ngờ là giáo phái doom, Selina trực tiếp đánh xuyên mặt đất đến thẳng chỗ phát ra năng lượng.
Tình cờ cứu được Dương Hằng.
Mà Toriel hiện tại không phải bị bắt giam ở chỗ cảnh sát, mà trực tiếp bị quân đội giam giữ và bảo đảm.
Giáo phái doom căn bản không có cơ hội cướp lại.
Dương Hàng cũng hiểu ra, năng lượng mà bọc giáp cảm nhận được chắc hẳn là năng lượng đến từ bảy quả bom tê liệt chồng chất lên.
Ban đầu chỉ là phương án đối địch, không ngờ vô tình cứu mạng mình.
Cả hai đều chưa ăn tối nên Dương Hằng xung phong đi làm bếp.
Bởi vì phương pháp tập luyện của hắn ngốn rất nhiều năng lượng nên đồ ăn không bao giờ thiếu cả.
Ăn tối xong, Selina rời đi, trước khi đi còn không quên căn dặn hắn là không nên quá liều mạng như thế, đối với cài này hắn cũng chỉ có thể tỏ vẻ "sẽ hết sức cố gắng".
Cô sẽ thông báo cho hắn nếu như moi được thông tin từ Toriel.
Tiễn Selina đi rồi, A.T.A Armor lập tức bao phủ người hắn, hắn biến mất khỏi quán ăn, bắt đầu chuyến đi săn hôm nay.
Bởi vì mấy hôm nay Dương Hằng không ở, những tín đồ của giáo phái doom trải qua khoảng thời gian sung sướng nhất.
Bắt đàu trở nên bành trướng và quấy phá khắp nơi.
Nhân dân thành Rorgh cũng đã có sự thay đổi, có lẽ là do hắn kích thích mà bắt đầu họp thành các nhóm nhỏ, tất cqr đều mặc đồ đen kín mít đấu đá với giáo phái doom vào ban đêm.
Hôm nay, chú định sẽ là một đêm ác mộng đối với lũ tín đồ, bởi vì nỗi sợ màu đen của chúng đã trở lại.
...
Khu quân sự, bên trong một căn phòng kín chỉ có