Editor: Mứt Chanh
Tô Hành Chỉ thấy Thẩm Diên nhìn chằm chằm vào hoa cài tóc kia lại không nhận, huynh ấy mở bàn tay nhỏ của nàng ra, đặt hoa cài tóc vào trong lòng bàn tay nàng rồi nói với giọng ấm áp:
"Em họ, muội tới Nam Dương đã lâu như vậy mà biểu ca cũng chưa đưa qua lễ vật gì cho muội, hoa cài tóc này coi như là lễ gặp mặt, chớ có khách khí với biểu ca."
"Anh họ, không cần đâu, muội có vật trang sức trên tóc, chớ có lãng phí bạc." Thẩm Diên uyển chuyển từ chối.
Nàng cảm thấy bản thân không xứng với Tô Hành Chỉ, nếu nhận quà của huynh ấy, đến lúc đó nàng phải đi, sẽ phụ lòng tình ý của huynh ấy.
Tô Hành Chỉ thấy Thẩm Diên không cần, huynh ấy nghĩ ngợi rồi lại sửa lại lý do thoái thác: "Em họ, biểu ca không có ý khác, chỉ đơn thuần muốn đưa lễ gặp mặt cho muội, cũng coi như là báo đáp muội trong khoảng thời gian này chăm sóc Uyển Uyển, xem như Uyển Uyển cảm kích muội. Muội nhẫn tâm không cần đồ của Uyển Uyển sao?"
Tô Uyển một bên nghe cha nói như vậy cũng phụ họa theo: "Cô ơi, cái hoa cài tóc này rất đẹp, cô nhận lấy đi, chúng ta cùng nhau mang cùng một bộ trang sức trên tóc thật đẹp nha."
Hoa cài tóc kia và dây buộc tóc của Tô Uyển là trang sức mẹ con. Từ nhỏ Tô Uyển đã không có mẹ, cũng không ai cùng mang loại vật trang sức trên tóc này với con bé. Con bé thích Thẩm Diên, có thể muốn mang dây trang sức mẹ con với nàng.
"Được." Thẩm Diên nhìn ánh mắt chờ mong của Tô Uyển thì đáy lòng bỗng dưng mềm nhũn, nàng gật đầu, nhận lấy hoa cài tóc kia.
Sau khi nàng mang thai, đặc biệt thương yêu con nít. Kiếp trước, không có cơ hội nuôi dạy đứa bé kia, cho nên nhìn thấy Tô Uyển hoạt bát đáng yêu thì không khỏi muốn gần gũi với con bé.
Thấy Thẩm Diên cuối cùng cũng nhận lấy hoa cài tóc kia, mày Tô Hành Chỉ lộ ra vẻ vui mừng, mỉm cười đầy ẩn ý.
Dưới chân tường, khuôn mặt tuấn tú của Bùi Dực u ám, mày nhíu chặt lại.
"Lại đây." Hắn ra hiệu, nhỏ giọng gọi một tiếng, lập tức có tùy tùng xuất hiện.
"Có thuộc hạ, tướng gia có gì phân phó?" Một chàng trai mặc áo choàng đen chắp tay nói.
Bùi Dực nhìn ba người mua vật trang sức trên tóc đã đi xa, hắn chỉ vào sạp hàng mà Thẩm Diên vừa đến lúc nãy rồi nói: "Đến cái sạp kia mua tất cả hoa cài tóc, tối nay, đưa đến trong phòng di nương."
"Vâng." Tùy tùng kia cung