Editor: Mứt Chanh
Bùi Dực cảm thấy đầu hơi đau, trong đầu chợt lóe lên vài đoạn ngắn mơ hồ, hắn xoa huyệt Thái Dương đau đớn, từ từ ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Diên.
Gò má của nàng ửng hồng với ánh mắt quyến rũ như tơ nhìn hắn, trong miệng mềm mại gọi hắn là phu quân, thậm chí lắc mông sữa vuốt ve gậy th*t của hắn.
"Hừ..." Bùi Dực thở dốc nặng nề một tiếng, hắn đè nén dục vọng trong thân thể, kinh ngạc đánh giá Thẩm Diên, thầm cảm thấy nàng hơi quái lạ.
Lúc trước, nàng cực kỳ không tình nguyện quan hệ với hắn, còn luôn muốn bò đi.
Sao đột nhiên lại nhiệt tình như vậy, còn thân mật gọi hắn là phu quân như thế.
Hình như cũng không phải đột nhiên, Bùi Dực nhìn lướt qua hoàn cảnh chung quanh, đột nhiên cảm thấy có sự khác biệt rất lớn so với trước đây, tựa như không phải căn phòng trước kia.
"Phu quân, chàng làm sao vậy?" Thẩm Diên thấy Bùi Dực vẫn luôn thất thần không nhúc nhích, nàng chống người hôn lên môi mỏng của hắn, giọng nói dụ dỗ: "Mau cử động một chút, thật căng."
Bùi Dực ôm gương mặt nhỏ của Thẩm Diên rồi cẩn thận nhìn, hắn xác định người phụ nữ trước mắt thật sự là Thẩm Diên.
Bùi Dực nhớ tới lần trước bản thân đã cương cứng rất lâu, còn chưa bắn tinh lại đột nhiên mất đi ý thức, cái loại cảm giác nửa đường bị ngắt ngang thật quá tệ.
Lần này đột nhiên tỉnh lại, con rồng dưới thân lại cứng đùng đùng chưa được phóng thích, thân thể khó chịu vô cùng.
Bùi Dực lui về sau, rút bé rồng sưng to ra đến cửa huyệt, chảy ra một dòng d*m thủy ướt át trong suốt. Hắn cúi đầu nhìn chỗ hai người giao hợp, đung đưa dùng sức đẩy về phía trước.
Phụt, cây gậy thô to đẩy ra tầng tầng lớp lớp thịt mềm, đẩy từng tấc vô trong cho đến khi cả cây hoàn toàn đi vào.
"A... Ưm..." Thẩm Diên cắn môi dưới rên rỉ, nàng nhấc hai chân lên quắp vào trên eo hắn, tiện cho hắn thọc vào rút ra thuận tiện hơn.
Bùi Dực cảm nhận được sự nhiệt tình của nàng thì kích thích phần hông nhanh chóng đưa đẩy.
Củ khoai màu đỏ tím ra ra vào vào cửa động đỏ bừng ướt át của nàng, gân xanh nổi lên trên thân cây cọ xát vách trong mẫn cảm của nàng cực nhanh, tiếng nước òm ọp òm ọp không dứt bên tai.
Bùi Dực cắm thật sự sâu, vật nam tính thô dài nhiều lần đều cắm tới đáy, nguyên cây hoàn toàn đi vào. Đầu nấm cực đại không ngừng đánh vào cái miệng nhỏ hẹp bên dưới của nàng.
Hai quả trứng nặng trĩu theo động tác thọc vào rút ra không ngừng vỗ lên bắp đùi trắng nõn của nàng, vang lên tiếng bạch bạch bạch.
"A a... Nhẹ chút... Đừng nhanh như vậy..." Thẩm Diên cau mày, đôi tay nắm chặt lấy đệm dưới thân, mười đầu ngón chân chịu không nổi cuộn tròn lên.
Nàng cảm giác chỗ sâu trong đoá hoa