Editor: Mứt Chanh
"Thẩm Diên, mấy ngày gần đây, trong bụng con có tin tức gì không?" Lão phu nhân bưng tách trà trên bàn lên, vẻ mặt mong đợi nhìn Thẩm Diên.
Thẩm Diên lắc đầu, trên mặt lộ vẻ chua xót: "Bụng thiếp thân không biết cố gắng, cũng chưa có tin tức."
"Haizz." Lão phu nhân thở dài, bà vỗ về lên bàn tay nhỏ của Thẩm Diên, "Con với Dực nhi phải nỗ lực nhiều hơn, ta còn chờ ôm cháu cố đấy."
Trong lòng Thẩm Diên cực kỳ không muốn, nhưng nàng vẫn thuận theo nói: "Nhận được sự yêu quý của lão phu nhân, thiếp thân sẽ nỗ lực."
Lão phu nhân đang nói chuyện với Thẩm Diên thì người đàn ông như ngọc vén rèm bước vào.
"Bà nội, cháu tới thỉnh an bà, hôm nay khí sắc của bà có tốt không?" Bùi Dực vừa bước vào đã hỏi thăm Bùi lão phu nhân.
Chợt nghe thấy giọng nói của người đàn ông kia thì Thẩm Diên giật mình, nàng không nghĩ tới mình sẽ gặp gỡ hắn trực tiếp, ngẫm lại hai người đã gần một tháng chưa gặp qua nhau.
Ước chừng là hôm nay lão phu nhân giữ nàng lại nói chuyện, chậm trễ thời gian nên vừa vặn đụng phải.
Nàng phản ứng khá nhanh, đứng dậy hành lễ phía Bùi Dực: "Thiếp thân gặp qua tướng gia."
Bùi Dực cũng sửng sốt, nhìn chằm chằm mái tóc đen nhánh của Thẩm Diên mới nhớ tới một tháng trước mình đã nạp thiếp.
Hắn thu hồi tầm mắt, thản nhiên nói: "Đứng dậy đi."
Không khí giữa hai người hơi xấu hổ, đôi bên đều yên lặng một hồi, nhưng lão phu nhân nhìn thấy hai người bọn họ cùng xuất hiện thì trong lòng rất vui mừng.
Bà nói với Bùi Dực: "Dực nhi, trong nhà Lại Bộ Lưu đại nhân sinh thêm đứa con trai, qua mấy ngày nữa làm tiệc rượu trăng tròn, con chuẩn bị chút quà tặng rồi dẫn Thẩm Diên cùng đi để dính chút không khí vui mừng, trở về sinh cháu cố cho bà."
"Bà nội..." Gương mặt tuấn tú của Bùi Dực trầm xuống, hơi khó xử mới nói: "Mấy đại nhân khác đều dẫn chính thê."
Vừa nói đến chính thê, lão phu nhân đã bị chọc tức, bà rầm rì: "Con có chính thê hả? Bảo con cưới vợ lại không cưới, nhiều năm như vậy, các vị đại nhân trong triều đều làm hỉ sự, sinh con, nhà họ Bùi chúng ta không biết đã đưa bao nhiêu tiền biếu và quá tặng, mỗi lần đi uống rượu mừng đều là một mình con đi. Nhìn đồng liêu của con mà xem, vị đại nhân nào không phải mang cả gia đình đi, chỉ một mình con lẻ loi, cũng không chê mất mặt à."
Bùi Dực đực