Editor: Mứt Chanh
Thẩm Diên nhai thịt gà, nói lơ mơ: "Đây vốn chính là thân thể của hắn, sớm hay muộn hắn cũng phải ra, chắc chắn giống lần trước hung hăng đét mông thiếp."
"Sẽ không, t sẽ không đánh nàng nữa." Bùi Dực vội vàng trấn an Thẩm Diên.
Hắn đột nhiên hơi hối hận, lúc trước nhất thời xúc động đã đánh nàng.
Thù này, nàng sẽ nhớ cả đời.
"Tại sao sẽ không?" Thẩm Diên không tin, nàng nuốt thịt gà trong miệng vào rồi nói: "Thiếp cảm thấy hắn sẽ, tính tình hắn kém."
Sắc mặt Bùi Dực hơi xấu hổ, hắn nghĩ ngợi rồi nói: "Quá đợt này, ta sẽ đi tìm phương trượng Già Diệp thi pháp trấn trụ y, như vậy y sẽ ra không được, cũng không ức hiếp được nàng."
Phương trượng Già Diệp là hoà thượng đã thi pháp chiêu hồn cho Bùi Dực khi hắn bị ám sát, hôn mê bất tỉnh.
Thẩm Diên nghe Bùi Dực nói như vậy thì trong lòng nhẹ nhàng thở ra: "Vâng, trấn áp hắn, như vậy hắn lại không ra được."
Sau khi Bùi Dực đút Thẩm Diên ăn no thì bản thân qua loa ăn chút cơm, đêm này hắn ở lại trong phòng Thẩm Diên.
Ôm cơ thể mềm mại của nàng, Bùi Dực hơi rạo rực trong lòng.
Hắn ôm Thẩm Diên hôn một hồi lâu, hôn khiến hàng họ dưới đũng quần đều nổi lên phản ứng.
Bây giờ bụng Thẩm Diên càng lúc càng lớn, Bùi Dực không dám làm chuyện xúc động nữa, sợ làm tổn thương đứa bé trong bụng.
Ôn hương nhuyễn ngọc trong vòng tay, người đẹp mềm mại nhỏ nhắn, chỉ có thể xem mà không thể ăn đối với Bùi Dực thật là khổ.
Hắn đột ngột kìm hãm dục vọng trong người, nhân lúc khó chịu thì nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Thẩm Diên tuốt một hồi, đỡ thèm.
Bùi Dực sờ cái bụng tròn vo của Thẩm Diên thì thở dài một tiếng.
Qua một thời gian nữa, con trai ra đời thì hắn lại có thể sung sướng, tạm thời nhẫn nhịn trước đã.
Kể từ đêm đó sau, Bùi Dực vẫn luôn ở nhà Thẩm Diên, rất ít khi về Bùi phủ.
Hắn đã quen ôm Thẩm Diên đi vào giấc ngủ, nếu không ôm nàng thì cảm thấy trong lồng ngực trống rỗng, thật sự trống trải.
Có một buổi tối, do hắn ở Bùi phủ xử lý chính vụ đến đêm khuya, khi xử lý xong thì đã khuya rồi nên ở tại Bùi phủ, không đến nơi Thẩm Diên kia.
Buổi tối hôm đó hắn trằn trọc một khoảng thời gian thật lâu mà cũng không ngủ được, trong lồng ngực luôn muốn ôm chút gì đó.
Hắn ôm cái gối đầu, cảm giác không đúng, không đủ mềm.
Hắn lại ôm chăn bông bằng lụa