Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân>
Người đăng: PeaGod
"Ực".
Tuyết Nữ giết xong đám người Thần Long - Yên Tử thì lập tức lục soát thi thể Dịch Thiên Hành để tìm kiếm thuốc giải. Nàng cũng không chắc, song tình thế cấp bách chỉ có thể uống liều. May sao, viên thuốc màu nâu vừa thu được đích xác là giải dược của kỳ độc Nam Vu. Công lực của nàng đang bắt đầu khôi phục lại. Có điều...
Kỳ độc Nam Vu đã được giải, nhưng độc Tuyết Nữ trúng không chỉ duy nhất một loại. Trừ bỏ kỳ độc Nam Vu ra thì nàng còn trúng phải Lạc Tiên Tán nữa. Mà Lạc Tiên Tán này, nó là xuân dược, muốn giải gần như chỉ có một cách...
"Bọn đê tiện...".
Tuyết Nữ cầm lấy thanh bạch kiếm, dùng kiếm chống trên nền tuyết để mà đứng lên. Tay ôm ngực, dáng hình lảo đảo, nàng bước nhanh về phía thạch động.
Tìm đến giường hàn ngọc, Tuyết Nữ lập tức trèo lên, thử dùng nội công độc môn của mình để hoá giải độc dược.
...
Hôm sau.
Trên đỉnh Thiên Sơn lại có hai nhân ảnh vừa tiến nhập. Nhưng may mắn đấy chẳng phải người của Thần Long Giáo, phái Yến Tử hay loại nhân sĩ giang hồ nào khác. Với Tuyết Nữ bọn họ rất thân quen, chưa từng nghĩ sẽ gây hại cho nàng.
"Sư phụ, Linh Nhi mệt quá." Ngồi ở trên vai Quỷ Bảo, Quỷ Linh Nhi dường như đã buồn ngủ, tựa cằm lên mái tóc ân sư khẽ nói.
Trên nền tuyết, Quỷ Bảo tiếp tục bước đi, vừa đi vừa đáp: "Xem nha đầu con nói kìa. Suốt cả quãng đường đi vi sư nếu không cõng thì cũng đèo con, người mệt phải là vi sư mới đúng".
"Nhưng sư phụ là người lớn mà".
"Người lớn thì cũng là người a".
"Sư phụ, Linh Nhi bây giờ chỉ muốn ngủ".
"Được rồi. Chúng ta ghé qua thạch động của Tuyết Nữ, đưa quà cho nàng xong sẽ lập tức về hạp cốc".
"Dạ".
...
"Sư phụ." Đi thêm một quãng, Quỷ Linh Nhi lại hỏi: "Người nói tỷ tỷ có thích quà chúng ta tặng không?".
"Món đồ tinh xảo như vậy nàng ấy nhất định sẽ thích thôi".
"Tỷ tỷ cài lên hẳn sẽ rất đẹp".
"Ừ".
"Sư phụ, người nói...".
Quỷ Linh Nhi đang nói bỗng ngưng. Sư phụ cô bé không hiểu sao lại đột nhiên khựng người lại.
Tất nhiên là Quỷ Bảo có lý do cho điều đó. Hắn vừa nhìn thấy những thứ lẽ ra không nên có ở đỉnh núi Thiên Sơn này.
Nhanh tay đem Quỷ Linh Nhi cùng gói đồ sau lưng bỏ xuống, Quỷ Bảo khẩn trương chạy lên phía trước.
Trước mặt, hắn đã nhìn thấy xác người.
"Sư phụ, họ... bọn họ...".
"Tuyết Nữ..." Xem qua những bộ tử thi, trong lòng Quỷ Bảo liền nổi lên lo lắng. Hắn bật người dậy, hướng thạch động của Tuyết Nữ chạy đi.
Mặc dù hắn vẫn luôn nói với Quỷ Linh Nhi rằng võ công Tuyết Nữ rất cao, không ai có thể làm hại nàng, song lúc này, khi trông thấy những bộ thi thể của đám người Thần Long - Yên Tử...
Con người chính là như vậy. Một khi quan tâm ai đó quá nhiều, trong lòng tự khắc sẽ sợ hãi những điều không hay xảy đến với họ. Thậm chí kể cả khi theo lý lẽ thông thường, những điều đó gần như sẽ không có khả năng xảy ra đi nữa.
"Tuyết Nữ! Tuyết Nữ!".
"Tuyết Nữ!".
Cước bộ gấp gáp, Quỷ Bảo cứ thế chạy thẳng vào bên trong hang động. Lúc này trong đầu hắn cũng chả còn để ý gì đến điều cấm không cho phép tiến nhập. Hắn chỉ nghĩ đến an nguy của Tuyết Nữ, muốn biết tình trạng hiện giờ của nàng. Hắn mong nàng vẫn bình an vô sự.
Tiếc thay, mong muốn ấy chẳng thể nào là hiện thực được. Tuyết Nữ vẫn đang lâm nguy. Xuân dược Lạc Tiên Tán, nàng chưa thể giải.
"Tuyết Nữ!".
"Tuyết Nữ, cô ở đâu?!".
Bên trong thạch động Quỷ Bảo khẩn trương tìm kiếm, miệng liên tục hô gọi. Chẳng mấy chốc, rốt cuộc hắn cũng tìm ra.
Nơi thạch thất, Tuyết Nữ hiện đang nằm co ro trên chiếc giường hàn ngọc, thân thể run lẩy bẩy.
"Tuyết Nữ!".
Quỷ Bảo lập tức chạy ngay vào. Bên giường hàn ngọc, hắn đem Tuyết Nữ nâng dậy.
"Tuyết Nữ, cô làm sao vậy?! Tuyết Nữ...".
Không nghe hồi âm, Quỷ Bảo chỉ có thể tự mình kiểm tra mạch tượng, xem xét cơ thể.
"Đây... Cô bị trúng độc rồi...".
"Quỷ... Bảo...".
Nghe gọi tên, Quỷ Bảo đáp ngay: "Ta đây Tuyết Nữ...".
"Tỷ tỷ!".
Lúc này Quỷ Linh Nhi cũng đã chạy vào thạch thất, cô bé nhìn thấy tình trạng yếu nhược của Tuyết Nữ như vậy thì rất lo lắng.
"Sư phụ, tỷ tỷ làm sao vậy?".
"Quỷ Bảo...".
Tuyết Nữ vừa nói vừa thở. Thân thể nàng bây giờ rất nóng. Như một lò lửa vậy.
Mà đâu chỉ thân thể, cả dục vọng cũng thế nữa. Nàng rất khao khát...
"Tuyết Nữ, ta đây! Ta đây...".
"Ta... trúng phải... xuân dược".
Quả nhiên!
Quỷ Bảo vốn dĩ là một y sư, vừa rồi hắn xem qua mạch tượng, lại quan sát biểu hiện, trong lòng cũng đã có suy đoán. Nay nghe Tuyết Nữ đích thân xác nhận thì chẳng còn gì để phải hoài nghi nữa. Vấn đề bây giờ là mau chóng hoá giải. Song...
Kẻ trúng phải xuân dược, muốn giải thì gần như chỉ có một cách. Mà cách này...
Quỷ Bảo hắn thì không sao, nhưng còn Tuyết Nữ, nàng có nguyện không?
Đáp án có lẽ là không. Tuyết Nữ là nữ nhân băng thanh ngọc khiết, vẫn luôn quý trọng thân thể mình. Nàng sẽ không vì cứu lấy tính mạng bản thân mà...
"Cứu ta".
Suy nghĩ của Quỷ Bảo nhất thời ngưng trệ. Bởi câu nói ấy. Tuyết Nữ, nàng muốn hắn giúp.
"Tuyết Nữ, cô...".
Tuyết Nữ nắm lấy cổ áo người đối diện, ánh mắt có chút mơ màng: "Nếu là ngươi... ha a... ha a...".
"Quỷ Bảo... cứu ta...".
"Sư phụ, người mau cứu tỷ tỷ đi!" Đối với tình trạng của Tuyết Nữ Quỷ Linh Nhi dù không hiểu rõ, song cô bé biết giờ phút này cũng chỉ có sư phụ mình là có khả năng cứu chữa, bởi thế nên giục. Trừ Quỷ Bảo ra