TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triều.
Dịch thuật: Văn Đàn Việt Nam
Quyển 3: Đọa hoài minh nguyệt tam sinh mộng.
-----o0o-----
Chương 60:Thần tư thủy để tự du long.
Phiên nhược kinh hồng, uyển nhược du long.
(Lạc thần phú)
Vừa nghe Linh Y Nhi bằng lòng dạy pháp thuật cho mình, Tỉnh Ngôn lập tức rất sung sướng!
Nghĩ đến sau này có khả năng "Như cá gặp nước" trong Bà Dương hồ, Tỉnh Ngôn vội lên tiếng bảo chứng liên thanh:
" Thủy tính ta có! Thủy tính ta có! Ta thứ khác có thể không giỏi, chứ Thủy tính là cực tốt!"
"Tuy ta là người sơn dã, nhưng thường hành tẩu trong Nhiêu Châu thành. Đến những lúc trời nóng, mấy cái hào nước chằng chịt trong Nhiêu Châu thành, chỗ nào ta chưa bơi qua đâu?"
Thấy dáng vẻ gấp gáp của thiếu niên, Linh Y Nhi nhịn không được, bật cười "Khì" một tiếng:
"Người ta nói Thủy tính đó, không phải chỉ việc ngươi có thể bơi trong nước hay không!"
"Hả? Không biết còn có thể là gì?"
"Không biết à...Thủy tính mà ta vừa đề cập, là nói bản thân con người ngươi, sinh ra có hành thủy trong ngũ hành hay không!"
"Muốn tu tập Tích thủy chú của Long cung bọn ta, Tỉnh Ngôn ngươi trong ngũ hành, phải có hành thủy!"
"Hả? Còn có vụ này nữa à? Cái hành thủy trong ngũ hành đó...e rằng ta cũng có đấy? Phải làm thế nào mới có thể biết ta có hay không có Thủy tính?"
Thiếu niên hiện đang lo sợ mình không luyện được pháp chú đó, gương mặt nôn nóng ngóng Linh Y Nhi.
"Kì thật, ta cũng không biết làm thế nào biết loại hành trong ngũ hành của ngươi..."
"Hả? Vậy phải làm sao?"
Cái gọi là "Quan tâm tắc loạn", Tỉnh Ngôn tuy bình thường rất tỉnh táo, nhưng hiện tại cũng như trăm trảo cấu tim, không biết làm sao là tốt, chỉ ở nơi đó tính được tính mất không thôi.
"Hì...ngươi đúng là ngốc mà! Đợi ta đem pháp môn "Tích thủy chú" dạy cho ngươi, ngươi thử coi có thành công hay không là biết thôi?"
"Ách! Trời ạ! Sao ta không nghĩ đến chứ..."
Thiếu niên vò đầu cười cười.
"Chỉ là..." Tỉnh Ngôn lập tức nghĩ đến một vấn đề nghiêm trọng, "Nếu là ta không có hành thủy, pháp thuật này thất bại, há không phải ta sẽ bị chết ngộp?"
Chẳng trách Tỉnh Ngôn lo lắng như thế, chuyện này liên quan đến sinh mạng, không phải là chuyện nhỏ, y cảm thấy trước hết cứ hỏi cho rõ đã. Bởi vì nghe khẩu khí của Linh Y Nhi, khả năng thất bại vẫn rất lớn, nếu như bản thân thật không có hành thủy trong ngũ hành, nếu đem cái tiểu mệnh này ra đùa giỡn, vậy thì thật không hay rồi, e rằng không học vẫn hơn!
"Hihi...vốn cho rằng tên giảo hoạt nhà ngươi không sợ trời không sợ đất, thì ra cũng là một tên chết nhát...yên tâm đi, có bổn cô nương ở bên chiếu cố cho ngươi. Nếu như ngươi thật không có bản lĩnh học được Tích thủy chú, ta sẽ lập tức thi triển Thuấn thủy quyết lên người ngươi, không chết được đâu!"
"Hà...vậy ta yên tâm rồi, mau đem khẩu quyết pháp môn nói cho ta nghe!"
Nghe Linh Y Nhi bảo đảm, Tỉnh Ngôn liền hoàn toàn yên tâm, đảm khí lập tức dâng cao!
Thấy thiếu niên nôn nóng như thế, Linh Y Nhi mỉm cười, cũng không đùa giỡn với y nữa. Liền đó, vị thiếu nữ công chúa của Tứ độc long cung, đem toàn bộ pháp môn Tích thủy chú nói với Tỉnh Ngôn. Đợi y nhớ hết, lại nhấn mạnh lại các chỗ quan trọng, giảng giải cho Tỉnh Ngôn.
Bộ dạng kiên nhẫn của thiếu nữ, cũng thật giống với một lão sư đang tận tâm giảng dạy.
Đối với Tỉnh Ngôn mà nói, đây là lần đầu y chân chính học tập một dạng pháp thuật, tự nhiên hết sức nghiêm túc.
Hiện tại, người thiếu niên phố chợ Nhiêu Châu thành này, ở nơi đó vểnh hai tai, lắng nghe Linh Y giảng giải, chỉ sợ bỏ sót một chữ nào đó.
Qua một lát, lại ôn tập thêm mấy lần, Tỉnh Ngôn cảm thấy không có vấn đề gì, liền chiếu theo pháp môn Linh Y Nhi dạy, bắt đầu lẩm nhẩm chú ngữ.
Còn lúc này thiếu nữ ở bên cạnh, lại hình như càng khẩn trương hơn cả Tỉnh Ngôn, đôi mắt xinh đẹp như nước thu đó, chăm chăm nhìn thiếu niên không chớp.
Niệm bảy tám câu, Tỉnh Ngôn bỗng cảm thấy, cổ "Thái hoa đạo lực" tự phong trong thân thể mình, giống như bị chú ngữ mình niệm dẫn dắt, di chuyển khắp tứ kinh bát mạch. Tuy Thái hoa đạo lực vẫn còn yếu ớt, nhưng cổ khí cơ lưu động như nước này, Tỉnh Ngôn đã có thể cảm thấy rõ ràng.
"Hà...xem ra, nha đầu Linh Y không có gạt ta, pháp quyết Tích thủy chú này, thật có chút đường lối".
Ai ngờ, thiếu niên vừa không chuyên tâm, cổ khí cơ du tẩu trong thân thể lập tức biến mất không còn dấu vết! Tỉnh Ngôn cảnh giác, liền tụ tập tinh thần, bình tâm tĩnh khí lẩm nhẩm lại chú ngữ vừa học của Linh Y công chúa lần nữa.
Lại qua một hồi, Linh Y công chúa đang ở bên đợi đã hơi nóng ruột, thì đột nhiên phát giác, màn nước lung linh trước mặt, bỗng "Xoạt" một tiếng phân ra!
"Thành công rồi!"
Trong lòng Linh Y và Tỉnh Ngôn, đều là vạn phần kinh hỉ!
Tuy Tỉnh Ngôn vừa động tâm khiến màn nước tách ra lại khép vào, nhưng dù sao cũng đã có kinh nghiệm, Tỉnh Ngôn lại niệm chú tiếp, thế là rất nhanh, màn nước ngăn cách trần thế và tiên cung đó, lại phân ra.
Thấy thi triển pháp thuật thành công, Tỉnh Ngôn liền bắt pháp quyết học từ Linh Y, tung thân nhảy vào trong nước Bà Dương hồ.
Chỉ thấy nước thu lạnh lẽo của Bà Dương thủy bạc, vừa gặp thiếu niên, liền tự động phân ra cạnh y. Nhìn từ xa, xung quanh người thiếu niên, giống như được bao bọc bởi một vòng khí to lớn.
Thiếu niên Trương Tỉnh Ngôn sinh trưởng ở sơn dã mà lăn lộn phố chợ Nhiêu Châu, vào mùa thu năm y mười sáu tuổi, ở trong nước thu của Bà Dương thủy bạc, học được pháp quyết chân chính đầu tiên trong đời mình.
Thấy thiếu niên dễ dàng thi triển "Tích thủy chú" như thế, Linh Y Nhi vừa vui mừng, vừa cảm thấy có vài phần kinh ngạc:
"Ái chà...mấy lời tán thưởng của ông nội trước đây, e là cũng có vài phần chân thật. Xem y học pháp thuật nhanh như thế, chắc cũng có chút bản lĩnh".
"Người này vẫn có không ít điểm xuất sắc, không hẳn chỉ là kẻ vô lễ, ăn hiếp ta..."
Linh Y Nhi trong lúc tính toán, cũng thuận tay thi triển pháp thuật, lao lên trước dẫn dắt vòng khí to lớn của Tỉnh Ngôn, di chuyển về phía bờ Bà Dương Hồ.
Chỉ là, Tỉnh Ngôn kinh ngạc phát hiện, trên người thiếu nữ Linh Y phía trước, không có vòng khí. Thân thể mềm mại như không xương của thiếu nữ, giống như cá bơi, tung hoành trong nước Bà Dương không chút trở ngại.
Qua một lúc niệm chú "Tích thủy", Tỉnh Ngôn cũng dần quen, tâm tình cũng đã thoải mái, còn có thể suy nghĩ vài chuyện khác:
"Thật không ngờ ta lại học được pháp thuật thần tiên như thế!"
Tỉnh Ngôn vạn phần kích động.
"Hà...học được pháp thuật này của công chúa sư phụ, chắc rằng cả đời ta cũng không còn phải lo đói nữa!"
Thiếu niên tràn đầu tự tin:
"Không ngờ Trương Tỉnh Ngôn