Trương Hàn cầm lên tiểu quyển sách, ánh mắt nóng bỏng nói:"Ta hôm nay nhất định sẽ mở ra ngươi!"
Sau đó đốt, luộc, xào....khụ khụ nói chung là hắn thử mọi cách và kết quả vẫn như mọi lần, thật hả hê a~
Lúc này đã ban đêm, trạch viện của Trương Hàn đang ở đang cháy bừng một ngọn lửa....Hùng vĩ.
Ánh lửa chiếu vào khuôn mặt Trương Hàn, nhưng vẫn làm người cảm thấy này khuôn mặt có chút đen.
Trương Hàn mặt đen hoài nghi nhân sinh: "Đây là lần thứ mấy ta đốt cái này quỷ cuốn sách rồi nhỉ?"
Nhìn bên trong cuồng dã ngọn lửa vẫn nguyên vẹn như cũ tiểu cuốn sách, Trương Hàn càng chắc chắn đây là bàn tay vàng mà Lão Thiên ban cho hắn. Chỉ là hắn không biết cách xài mà thôi! Không phải, đúng hơn là thời cơ chưa đến, đúng vậy là thời cơ chưa đến a!
Trương Hàn an ủi chính mình ấu tiểu tâm linh bằng cách tự lừa gạt chính mình, nói:"Đúng vậy, phải đợi! Phải đợi! Hahahahah!" Ψ (` ▽ ´) Ψ
Két!
"A Hàn, bọn ta đem gà tới đây!" Cửa trạch viện của Trương Hàn bỗng nhiên mở ra, Tần Trung 3 người bước vào còn Trương Hàn thì vẫn ở đó cười như điên.
Tràng diện thành ra có chút lúng túng, tiếng cười cũng im bật chỉ còn lại tiếng gà tuyệt vọng kêu vang.
Tần Trung: ಠ ﭛ ಠ
Khê Vân Hầu: ಠ ﭛ ಠ
Lý Huyền Minh: ಠ ﭛ ಠ
Trương Hàn: ╰ (° ㅂ °) ╯
Không khí liền biến có chút lúng túng cùng quái dị, Lý Huyền Minh liền nói: "Ách, A Hàn này từ khi thức tỉnh Ma Hồn có phải gặp vấn đề gì hay không?"
Trương Hàn sắc mặt xấu hổ nói: "Khụ khụ...không có gì, ta vẫn khỏe hồi nãy chỉ là nhớ tới một chút việc vui mà thôi."
Tần Trung có chút nghi ngờ nhìn Trương Hàn, hắn chính là gặp Trương Hàn hai lần....lên cơn. Nên nói thật thì hắn cảm thấy Trương Hàn có chút vấn đề.
Cảm giác được ánh mắt của Tần Trung, Trương Hàn ánh mắt loạn chuyển rồi trực tiếp lách sang vấn đề khác: "Gà đâu a."
Ân, cái này kĩ năng là học được từ một người có biệt danh là lươn ở kiếp trước, khi thực hiện thì sắc mặt không được có chút nào lúng túng mà ngữ khí còn phải tự nhiên và thân thiện~
Lý Huyền Minh mắt sáng lên, đưa cho Trương Hàn con gà trên tay chính mình.
Con gà này lông như màu đất, lớn tầm gấp ba gà ở Địa Cầu.
Tần Trung, Khê Vân Hầu thấy vậy thì cũng đem trong tay gà cho Trương Hàn.
Tiếp theo thì bắt đầu phân đoạn thử thách can đảm, uhm cắt tiết.
Mổ bụng lấy bên trong nội tạng ra, rửa lại với nước, rồi ướp thịt với gia vị bí truyền.
Thế là ra đời gà nướng Trương gia~
Gà nướng Trương GIa, ăn luôn cả ngón tay của bạn....Khụ khụ.
Trương Hàn cầm 3 con gà đã tẩm ướp gia vị đi tới nơi lửa đang cháy, thấy bên trong ngọn lửa tiểu quyển sách thì sắc mặt của hắn hơi cứng lại.
Quả nhiên đối với thức ăn hắn quá chuyên tâm, ngay cả cái hắn tự cho là bàn tay vàng cũng có thể quên.
Trương Hàn:"Ách, các ngươi có thể đem quyển sách bên trong lấy ra được không?"
Khê Vân Hâu nghi hoặc hỏi:"Không phải ngươi dùng nó đốt lửa sao?"
Trương Hàn:"Thực ra lúc đầu ta dùng lửa để đốt nó."
Khê Vân Hâu:......
Lắc lắc đầu, Khê Vân Hầu dùng tay không đưa tay vào lửa rồi cầm lên quyển sách.
Hắn có chút kinh ngạc nói:"Đi? Thế nhưng vẫn chưa bị đốt?"
Từ lúc vào trong trạch viện, hắn đã thấy ngọn lửa này cháy, bên trong than củi đều thành tro mà cái này quyển sách vẫn còn y nguyên.
Mặc dù có chút kinh ngạc nhưng cũng không có cái gì dị thường cảm xúc quá nhiều, trên Đại Lục có rất nhiều vật mà lửa thường không đốt cháy được nên quyển sách ở trong lửa nãy giờ mà không bị đốt thành tro cũng không có quá nhiều bất ngờ.
Khê Vân Hầu: "Chụp này."
Nói xong hắn liền ném đi, Trương Hàn hai tay đều không tiện, thế là hắn định tránh đi nhưng không biết ma xui quỷ khiến như thế nào mà trượt chân rồi bị tiểu quyển sách đập vào mi tâm.
Keng!
Tiểu quyển sách phát ra từng đạo tường thụy bạch quang, Trương Hàn 4 người nhìn thấy này bạch quang liền trực tiếp ngất xỉu.
Không biết bao lâu, Trương Hàn cảm thấy vai mình bị ai đó xô đẩy.
Hắn mở mắt thì thấy Tần Trung 3 người nhìn chằm chằm hắn, một cảm giác kì dị chạy khắp người Trương Hàn làm cho hắn....cúc hoa bóp chặt.
Trương Hàn sắc mặt cảnh giác nói:"Các ngươi làm gì?"
Tần Trung gãi gãi đầu nói:"Chúng ta bốn người tự dưng ngất xỉu, cách lúc trước là hơn 2 khắc a."
Nghe vậy, Trương Hàn trợn mắt nói:"Thịt gà của ta như thế nào?" (` ㊥ 益 ㊥) Ψ
Tần Trung khóe miệng run run, ngươi lo lắng là việc này a?
Bất lực chỉ chỉ Lý Huyền Minh, nói: "Hắn đã cứu thịt gà của ngươi!"
Trương Hàn cảm động nhìn về Lý Huyền Minh.
Lý Huyền Minh nhướng lông mày, như muốn nói chỉ là việc nhỏ.
Thế là cả hai lao vào hôn hít lẫn nhau....Khụ khụ nhầm, là đập tay. (* -`ω´-) 人 (* -`ω´-)
Một hồi sau, lúc đang ăn gà thì Tần Trung nói:"Uhm, tay nghề của ngươi vẫn ngon như ngày nào. Đúng rồi! Túi trữ vật bên trong đồ vật ta tặng, các ngươi đã xem chưa."
Khê Vân Hầu: "Rồi." Nói xong hắn từ Túi Trữ Vật móc ra một thanh vũ khí như côn.
Lý Huyền Minh vừa ăn ngấu nghiến vừa nói:"Ta xem rồi." Hắn giơ lên tay của mình, một đôi như hổ trảo bao tay.
Trương Hàn gãi gãi đầu lúng túng nói:"Ta chưa xem."
"Vậy xem đi a." Tần Trung ba người đồng thanh nói.
Hắn sở dĩ chưa có kiểm tra vật bên trong túi trữ vật là vì quên, hôm nay hắn có nhiều thứ phải kiểm tra quá a!
Trương Hàn từ hông của minh giật xuống Túi Trữ Vật, đang định mở ra thì thấy một cái Hoàng Kim Quang Đoàn cứ trôi nổi trước mặt.
Dụi dụi mắt xem có phải hay không nhìn lầm, nhưng cái Hoàng Kim Quang Đoàn kia vẫn ở trước mặt.
Trương Hàn nhíu mày hỏi: "Các ngươi có thấy vật gì ở trước mặt ta không?"
Tần Trung nhìn trước mặt Trương Hàn, lắc lắc đầu nói: "Ngoài ngươi đang cầm Túi Trữ Vật thì ta không thấy cái gì cả."
Trương Hàn nhíu mày suy tư thì nhớ đến tiểu quyển sách đập vào đầu mình rồi bỗng nhiên biến mất, hắn