Trương Hàn nhìn Xà Văn Diễm Hổ Vương do dự.
"Xùy, Hổ Vương thế nhưng lấn yếu sợ mạnh."
Hắn híp mắt cười.
Nghe được những lời Xà Văn Diễm Hổ Vương hai mắt đỏ bừng, nó nổi giận, đường đường Hổ Vương chính hắn bị một nhân loại liên tục hai lần giễu cợt, trong lòng nó lúc này chỉ muốn xé nát đối phương.
"Gào Rống!!"
Xà Văn Diễm Hổ Vương gào thét sao đó khinh thân nhảy lên vồ tới Trương Hàn.
"Đúng! Như thế này mới là Hổ Vương, sợ sợ hãi hãi sao thoải mái bằng trực tiếp đánh một trận haha!"
Trương Hàn cuồng cười một tiếng, nhãn thần lấp lóe hồng quang, cầm lên Âm Xà Kiếm trảm về Xà Văn Diễm Hổ Vương.
"Canh Kim Sát Kiếm chi Canh Kim Ngưng Kiếm!"
Lưỡi kiếm phát ra từng đợt kim loại quang mang kinh người mà trảm hướng Xà Văn Diễm Hổ Vương.
Xùy xùy
Kiếm đấu hổ trảo, từng đợt hỏa quang lấp lóe xuất hiện.
Trong rừng trúc, một người một hổ đều bị đánh lui về phía sau.
Trương Hàn nhìn hơi run rẩy đôi tay, khóe miệng vẽ lên một cái đường cong thị huyết.
Gọi ra Bất Tử Ma hồn, khuông mặt băng lãnh cười gằn nói.
"Bây giờ mới chơi thật này mèo con!"
Nghe Trương Hàn gọi mình là mèo con Xà Văn Diễm Hổ Vương giận dữ gầm lên.
"Rống!!"
Xà Văn Diễm Hổ Vương bốn chân dồn lực sau đó phóng tới Trương Hàn sau đó mở ra huyết tinh hổ khẩu hòng cắn Trương Hàn, răng của Xà Văn Diễm Hổ Vương như hỏa diễm phát ra từng đợt nóng rực nhiệt độ.
"Thật thối! Ngậm cái mồm ngươi lại!"
Trương Hàn mắt hiện sát khí tránh né Xà Văn Diễm Hổ Vương Viêm Nha sau đó đá thẳng vào dưới cằm của Xà Văn Diễm Hổ Vương.
"Gào!"
Xà Văn Diễm Hổ Vương gào lên đau đón sau đó bay thẳng lên trời.
Thấy vậy Trương Hàn mắt sáng lên, sau đó phóng tới Xà Văn Diễm Hổ Vương hòng nhất kiếm kết thúc.
Xà Văn Diễm Hổ Vương khóe mắt bên trong hiện ra vẻ giận dữ sau đó phun ra Thú hỏa phóng tới Trương Hàn.
Trương Hàn lúc này không thể không né đi còn Xà Văn Diễm Hổ Vương thì đã an toàn tiếp đất.
"Rống!"
Rống lên giận dữ, sau đó nó tiếp tục phun ra Thú hỏa nhắm vào Trương Hàn.
'Không thể quá lâu cùng nó dây dưa.'
Trương Hàn lúc này rất không ổn, thân thể thì do nhiệt lượng của Thú hỏa mà chảy ra mồ hôi nếu cứ liên tục kéo dài thì cơ năng của cơ thể sẽ giảm xuống tạo cho Xà Văn Diễm Hổ Vương có cơ hội kết liễu hắn, còn Linh Lực thì chỉ còn lại một phần tư.
Khi đấu với U Diệp Bích Trúc Xà thì hắn đã sử dụng hơn phân nửa Linh Lực, mà lúc này Xà Văn Diễm Hổ Vương lại kéo hắn hơn một phần Linh Lực nữa càng về sau thì hắn càng yếu thế.
Cầm Âm Xà Kiếm, thần sắc Trương Hàn hiện rõ vẻ ngoan lệ.
"Canh Kim Sát Kiếm chi Bạch Hổ Tuyệt Mệnh Kiếm!"
Kiếm như Bạch Hổ, mang theo Túc Sát chi ý lao tới Xà Văn Diễm Hổ Vương.
Xà Văn Diễm Hổ Vương thấy vậy cũng không cam lòng yếu thế mà rống lên giận dữ sau đó nhào tới dùng hổ trảo đối bính với nhất kiếm.
"Rống!"
"Chịu chết đi!"
Trương Hàn cũng nộ hống.
Trong bóng tối, Kiếm quang hổ trảo đối bính nhau tạo thành từng hạt hỏa quang lấp lánh.
Trong lúc Xà Văn Diễm Hổ Vương đang nghiêm túc đối phó nhất kiếm thì Trương Hàn miệng phác lên tà ý mìm cười.
Kiếm đó chỉ là vật ngụy trang múc đích thực sự của Hắn là ở trong tay áo một cây răng độc của U Diệp Bích Trúc Xà hắn lấy ra sau đó đâm thẳng vào bụng của Xà Văn Diễm Hổ Vương.
Phốc.
Xà răng nhập thể phát ra từng giọt nọc độc xâm lấn cơ thể của Xà Văn Diễm Hổ Vương, nó sắc mặt xanh dờn phun ra một ngụm Thú hỏa về phía Trương Hàn.
Trương Hàn cố gắng né tránh nhưng vì quá gần nên Thú hỏa phun thẳng vào tay phải Trương Hàn.
Không ngừng ở đây, nó còn quét cái đuôi vào ngực của Trương Hàn.
"Rầm rầm!"
Từng cây trúc bị Trương Hàn đâm gãy.
"Phốc!"
Trương Hàn phun ra một miệng huyết, cánh tay phải của hắn lúc này cứ như bị phế, xương cốt ở ngực cứ như đang đâm vào nội tạng, mắt hắn lấp lóe hồng quang, điên cuồng cười.
"Hahahahaha!! Cảm giác độc hương vị như thế nào!"
Mặc dù trên cơ thể hắn có rất nhiều vết thương đủ để cho người thường chết hàng chục lần nhưng hắn không quan tâm trong mắt hắn lúc này hiện rõ điên cuồng.
"Rống!"
Xà Văn