"Có người nói Lục Đạo Luân Hồi là lúc thiên địa sơ khai sản sinh, có người nói là một vị thánh nhân hi sinh thể xác của mình để tạo phúc chúng sinh, cũng có người nói Lục Đạo Luân Hồn là bí cảnh do Lục Ma và Thất Tiên tạo ra." Liễu Như Mộng từ từ nói: "Lục Đạo Luân Hồi bị thế gian chúng sinh diễn thuật thành ngàn vạn chủng loại, nhưng công dụng chỉ có một chính là chuyển kiếp luân hồi...Phật Giáo có 3 giai vị Cổ Phật nắm giữ riêng mình thiên chức: Quá Khứ, Hiện Tại và Tương Lai."
"Phật Giáo tu nhân quả, được luân hồi ân ý, sinh ra Tam Vị Phật, chủ người tam kiếp." Liễu Như Mộng ánh mắt phức tạp.
"Câu này là một vị cường giả nói cho ta, lúc đó hắn ánh mắt tràn đầy kính sợ không có tí bễ nghễ cuồng ngạo."
"Luân Hồi lực lượng là bất tận, cũng là bất tường không phải ai cũng có thể tìm hiểu."
"Luân hồi sinh vận mệnh, luân hồi sinh nhân quả, luân hồi sinh kỷ nguyên."
Liễu Như Mộng thở phào một tiếng.
"Nói nhảm nhiều rồi, Lục Đạo xưng: Thiên,Nhân,Súc Sinh,Atula,Ngạ Quỷ,Địa Ngục."
Nàng không biết từ lúc nào cầm trong tay một cái giới chỉ.
"Lục Đạo Giới Chỉ, là thiên địa chí bảo, âm tàn ma vật chốn cõi về." Liễu Như Mộng cười nói."Các ngươi biết vì sao ta là Lệ Quỷ mà bây giờ còn xinh đẹp như thế không?"
Nàng sờ sờ tóc ngạo kiều hỏi hai người Trương Hàn.
"Ách?" Trương Hàn mộng bức, nói tốt nghiêm túc đâu? nói tốt không khí đang căng thẳng đâu?
"Không đùa các ngươi, Lục Đạo Giới Chỉ là dựa vào Lục Đạo Luân Hồi mà sinh ra, tùy cảnh giới của ký chủ mà mớ ra một đạo bất kì trong Lục Đạo, ta Quỷ Hồn tụ tập lại chỉ mất tổng cộng 5000 năm là nhờ vào nó, Lục Đạo Giới Chỉ có khả năng ôn dưỡng Quỷ Hồn, Cương Thi, nói chung là thuộc về cõi âm sinh vật."
"Ta Quỷ Hồn khi tụ hợp lại thì tiến vào Lục Đạo Giới Chỉ bên trong ôn dưỡng, sau đó thì may mắn gặp được Nhân Đạo Giới mở ra."
"Quỷ Hồn của ta xem như ký kết một loại khế ước với Nhân Đạo Giới,Uhm nếu nói theo cách của các ngươi thì là kiếu khế nhà...Nhân Đạo Giới xem như là nhà của ta, ta thì được nó ôn dưỡng và giao cho một số đặc biệt đặc điểm." Liễu Như Mộng nói: "Đổi lại thì ta bị nó ràng buộc lại chỉ có chủ nhân của chiếc nhẫn mới có thể thả ta ra..."
Nàng định nói tiếp thì Trương Hàn mắt sáng lên nói:"Vậy là đại tỷ ngươi muốn cho 1 người trong hai người bọn ta nhận chủ chiếc nhẫn này rồi thả ngươi ra."
Liễu Như Mộng nghe hết lời của Trương Hàn thì bĩu môi nói:"Tiểu đệ đệ, tỷ tỷ là người như vậy sao? Ta thực ra không có ý định thoát khỏi Nhân Đạo Giới ít nhất là bây giờ không muốn."
"Ta muốn là ngươi huyết luyện với ta."
Liễu Như Mộng cười chỉ Trương Hàn.
"Ta?" Trương Hàn chỉ mình nghi hoặc hỏi.
"Đúng! Chính là ngươi!" Liễu Như Mộng cười hì hì.
"Tại sao lại là ta mà không phải hắn?" Trương Hàn chỉ Triệu Thiếu Kiệt.
"Hắn không thích hợp." Nàng lắc đầu.
Trương Hàn nhíu mày có chút ngờ vực nhìn Liễu Như Mộng, hắn từ trước đến giờ không quá tin tưởng việc từ trên trời rơi xuống bánh mà là xem mọi việc ít nhất thì cũng có một lí do nào đó tác động lên, nói như vậy có chút cạn nhân tình nhưng cũng là đúng sự thật ngươi không ưu tú, ngươi không biết giành giật thì bỗng nhiên có việc tốt bỗng nhiên ập đến đầu ngươi thì cũng chưa chắc là việc tốt.
Nhìn thấy ánh mắt Trương Hàn bên trong ấn ý, Liễu Như Mộng khẽ cười rồi búng tay một tiếng.
Xung quanh Trương Hàn và Liễu Như Mộng hình thành một loại bình chướng cách ngăn ngoại giới sau đó Liễu Như Mộng cười nói:
"Tiểu đệ đệ ngươi hỏi ta vì sao lại chọn ngươi? Ngươi trên ngươi ta có một loại cảm giác nói như thế nào nhỉ? Uhm, chính là đồng sinh cảm giác chính