"Ngạ Quỷ Luân Hồi nếu như không phải do nguyền rủa, có thể nói thậm chí Súc Sinh Đạo Luân Hồi cũng không đủ cùng nó sánh vai." Liễu Như Mộng nói.
"Ngạ Quỷ Đạo mà một khi luân hồi thành công thì cứ như nhất phi trùng thiên, thiên phú có thể nói là đáng sợ, Ngạ Quỷ đáng sợ ở chỗ họ phần lớn là Đại Năng trùng tu kinh nghiệm chiến đấu và tu luyện thì có thể nói là kinh người."
Trương Hàn:"Đại tỷ, ta tưởng cũng có rất nhiều người thường, tu luyện giả nhỏ yếu đều có thể nhập Ngạ Quỷ Đạo chứ, sao lại phần lớn là Đại Năng?"
"Haha, tiểu đệ đệ vậy là ngươi không hiểu! Địa Phủ quản lí người chết, phần lớn Ngạ Quỷ Đạo người thường là sẽ bị bọn chúng kéo về làm Quỷ Sai sau đó bị kéo vào Luân Hồi! Bọn họ sẽ không cho có quá nhiều cõi âm sinh vật hoạt động tại Dương Gian mà là sẽ khống chế số lượng nhất định."
"Vào lúc này thì sẽ phân chia ra làm hai loại Ngạ Quỷ Đạo là Quỷ Sai và Quỷ Vật, Quỷ Sai nói dễ nghe thì là nhân viên của Địa Phủ, còn khó nghe thì chính là nô lệ."
"Quỷ Vật chính là gọi chung của cõi âm sinh vật bên trong có Cương Thi,Lệ Quỷ, các loại ma vật....Quỷ Vật là Địa Phủ cố ý khống chế số lượng Quỷ Vật mà lưu lại, bên trong phần lớn là may mắn không bị bắt kéo về Địa Phủ."
"Mà bên trong Quỷ Vật chí ra làm 2 loại người chính là bình thường người và ta đã nói Đại Năng trùng tu."
"Những Đại Năng này khi chết sẽ chừa lại một số thủ đoạn, cho dù là Hồn Phi Phách Tán mà tụ lại Quỷ Hồn đều sẽ không bị Địa Phủ phát hiện, từ đó họ sẽ bắt đầu tiến vào Ngạ Quỷ Đạo Luân Hồi mà lại bắt đầu tu luyện."
Trương Hàn hỏi:"Đại tỷ, tại sao khác Ngũ Đạo Luân Hồi bọn họ không đi mà lại chọn Ngạ Quỷ Đạo?"
Nghe Trương Hàn hỏi, Liễu Như Mộng hơi trầm mặc rồi từ từ thở dài nói:"Là do sợ."
Trương Hàn nghe câu trả lời thì trực tiếp mộng bức:"Sợ?"
Liễu Như Mộng quan sát thấy thần sắc Trương Hàn hơi đổi thì nở một cái tự giễu tươi cười:"Đúng vậy chính là sợ! Những người như bọn ta sống quá lâu giết quá nhiều người, nhân quả báo ứng thường sẽ ở Luân Hồi Lục Đạo mà phát tác, nhân quả chi lực ánh hưởng thì kiếp sau cũng chẳng tốt đẹp mấy thà rằng chọn một con đường ổn thỏa hơn."
"Người càng sống lâu nghĩ cũng càng nhiều mà thứ bọn họ lo nhất chính là sinh mệnh, chết một lần ai cũng không muốn chết thêm lần nữa mà một khi tiến nhập luân hồi thì lúc đó ngươi chẳng còn là ngươi!"
"Chúng ta những người này sẵn sàng trở thành một loại người chả ra người, kinh tởm sinh vật cũng không muốn tiến nhập Luân Hồi."
"Nếu như không phải sợ chết thì trong chốn nhân gian hoàng đế cũng không truy cầu thứ gì Trường Sinh Đan, Tu luyện Giả thuở ban đầu tu cũng chính là muốn tìm Trường Sinh chi đạo."
"Người là tự ti chỉ lo cho mình, người là tham lam chỉ biết vì mình!"
Liễu Như Mộng ánh mắt tràn đầy tang thương thì thầm.
"Chọn nhất ổn thỏa lối đi để không bị mất đi bản ngã nhưng có mấy ai làm được, sống càng lâu thì lo nghĩ càng nhiều."
Trương Hàn thấy nàng nhẹ giọng thì thầm thì lại hỏi một câu:"Đại tỷ, nguyền rủa mạnh yếu thì đi đôi với với ân trạch thiên địa giao cho nhưng sao ta cảm thấy giử lại kí ức một thế không xứng đôi với nguyền rủa vậy?"
"Bởi vì đây chỉ là ban ân cho những Đại Năng kia, người khi chết kí ức cũng tán loạn cần thới gian dài để tìm lại, mà thiên phú của Ngạ Quỷ Đạo thì khá kinh người."
"Thể chất của Ngạ Quỷ Đạo Luân Hồi giả được tất cả Tu Luyện Giả hâm mộ, bọn họ thể chất là phù hợp với tất cả Đại Đạo mà lại có thể tu nhiều Đại Đạo mà không bị phản phệ đây chính là chỗ kinh