Trương Hàn nhìn khuôn mặt Liễu Như Mộng, sắc mặt bỗng biến có chút quái dị. Trương Hàn có một loại muốn phạm tội xúc động! Ân, là giết quỷ.
Dù sao thì hắn tu luyện cần tài nguyên chính là người bình thường gấp 2,3 lần, sau này có thể còn phải tìm tài nguyên cho nữ quỷ này tu luyện, không bằng tìm cơ hội bán nàng đổi lấy tài nguyên.
Trương Hàn sờ sờ mình càm, trên khuôn mặt nhỏ phác lên một cái tà tiếu, ánh mắt như xem heo lợn mà đánh giá Liễu Như Mộng, đôi lúc còn gật gật đầu.
Liễu Như Mộng run hết cả người, tiếp theo thì mắt bên trong bốc lên lệ quang, miệng còn anh anh nức nở:"Anh anh anh! Ta cái này nữ quỷ thật đáng thương, thật đáng thương a! Anh anh anh~"
Trương Hàn cười híp mắt nói:"Diễn kĩ có thể nói là bạo rạp, bán đi cũng sẽ được không ít a~"
Liễu Như Mộng sắc mặt có chút cứng đờ, nàng trước khi chết là thuộc Cửu Vĩ Mị Hồ tộc,
Tất nhiên hai chữ Mị Hồ này không nói chơi, diễn kĩ và mị hoặc có thể nói là max điểm.
Mặc dù Liễu Như Mộng chết đi một lần chuyển tu Quỷ Đạo, nhưng Mị Hồ bản năng chính là ăn sâu vào Linh Hồn a!
Liễu Như Mộng cười thảm, nồng đậm thất bại cảm giác tràn ngập nàng tâm:"Khô....Không ngờ ta cái này Bách Diện Ma Tôn cả đời mê hoặc chúng sinh, chưa từng có ai chịu nổi ta mị hoặc nay lại thua bởi một tên nhóc 10 tuổi! Tốt, sống chết ngươi định đi." Nói xong nàng cả khuôn mặt tràn đầy anh khí, như lao ra giết giặc tướng quân bị bắt biểu tình.
Trương Hàn cho nàng một cái bạch nhãn, xoa xoa huyệt thái dương:"Đậu bỉ, mãi là đậu bỉ a, não không bao giờ phát triển."
Lắc lắc đầu, Trương Hàn lại nói:"Nói đi."
Liễu Như Mộng sắc mặt ngơ ngác, cái này nàng là thật không hiểu, hỏi:"Nói cái gì?"
"Đương nhiên là trong quá trình thuế biến Ma Hồn xảy ra chuyện gì! Trong thân thể ta bỗng dưng xuất hiện hai cái đan điền, chẳng lẽ do ăn nhầm đồ?" Trương Hàn cho nàng một cái ánh mắt như kiểu: Ta trông giống kẻ ngu sao?
Liễu Như Mộng:"Tốt, tốt! Trong lúc ngươi thuế biến Ma Hồn thì cảnh tượng rất hung tợn,máu me,xương gãy khắp nơi,....."
Trương Hàn sắc mặt đầy hắc tuyến nói:"Nói chuyện chính!"
Liễu Như Mộng gãi gãi đầu:"Không phải ngươi muốn hỏi cái này, ta nói đúng mà! Nhân loại thật kì quái~"
Trương Hàn hít một hơi thật sâu, nở một nụ cười tràn đầy ấm áp nhưng sẽ tốt hơn trên trán hắn cái gân xanh dịu lại, nói:"Ngươi đây là cố ý phải không Đại tỷ? Kể cho ta nghe ta có bao nhiêu thảm hại, bao nhiêu thống khổ ư? Phải không!? Chẳng lẽ bên trong chuyện có khả năng khiến ta xuất hiện song đan điền ngươi cũng không phân biệt được?!"
Liễu Như Mộng gật đầu sau đó nhanh chóng lắc đầu lia lịa, nói:"Ngươi đây là đổ oan cho người tốt a tiểu đệ đệ! Ta là chỉ hơi....Uhm chính là hơi khó phân biệt xíu xíu thôi." Liễu Như Mộng cười nịnh, hai ngón tay làm ra chỉ có chút xíu.
Trương Hàn trợn mắt:"Ta tin ngươi cái quỷ a!"
Liễu Như Mộng cười hì hì:"Ta vốn chính là quỷ, ngươi đương nhiên phải tin ta a~"
Trương Hàn bụm ngực, hắn có đập chết nàng xúc động, không biết lựa chọn kí kết Lục Đạo Giới Chỉ là đúng hay sai.
"Bây giờ ta trả lại Lục Đạo Giới Chỉ có được không?" Trương Hàn hít sâu một hơi, quyết định không muốn giữ củ khoai lang nóng giòn này, chỉ sợ là chưa bị mấy cái đại năng giết người đoạt bảo thì đã bị Liễu Như Mộng hố chết rồi.
"Muộn a~" Liễu Như Mộng bóp bóp mặt Trương Hàn, nói khẽ vào tai hắn.
Một luồng hơi nóng nhẹ thổi qua tai, vốn là có thể làm người đỏ mặt trường hợp, chỉ là Trương Hàn trên mặt có chút....lạnh.
'Ta vừa mới bị một con quỷ tán tỉnh, một con quỷ tán tỉnh! Cả hai đời chưa từng bị một cô nàng nào tán tỉnh qua, hay là đi tán tỉnh người khác, thế nhưng lại bị một con quỷ cho tán tỉnh!'
Trương Hàn ánh mắt thù oán nhìn chằm chằm Liễu Như Mộng, ánh mắt như đối phương từng đào mộ tổ tiên của hắn.
Liễu Như Mộng bị nhìn đến mộng bức, nàng cảm thấy những ngày tháng sau sẽ rất khó sống.
Trương Hàn:"Nói như thế nào đi nữa