Trương Hàn vuốt vuốt huyệt thái dương nói:"Xem như ta chưa từng hỏi đi, đại tỷ ngươi cũng xem như luyện hóa xong, bây giờ có thể ra ngoài được chưa?"
Liễu Như Mộng gật đầu:"Tốt a."
Sau đó nàng vỗ vỗ tay một cái, chung quanh bao bọc lấy hắn lớp bình chướng từ từ tan đi, hiện rõ cảnh phía bên ngoài.
Ân, mọi thứ so với trước vẫn như cũ, chỉ là nhiều một tiểu tử nhìn qua như ăn mày tóc tai bù xù đang nằm dưới đất, nhìn qua có phần bệnh thần kinh cảm giác....Từ từ, tại sao lại có ăn mày ở đây?!
Trương Hàn mộng bức nhìn cái này tóc tai bù xù 'ăn mày', cảm thấy hắn có chút quen quen~
Thế là Trương Hàn hắn lại gần cái này 'ăn mày' rồi vén lên hắn mái tóc. Một cái anh tuấn khuôn mặt nhưng có chút tiều tụy xuất hiện.
Trương Hàn thấy này diện mục thì trợn mắt ngoác mồm, trong tâm như ngàn con ngựa hoang đang lao nhanh.
Tên tiểu 'ăn mày' này không phải là Triệu Thiếu Kiệt còn là ai a! Nhưng mà tại sao hắn lại thảm như vậy?
Nhìn trước mặt Triệu Thiếu Kiệt cùng với trước đó Triệu Thiếu Kiệt có thể nói chính là hai người a. Trước đó hắn mặc một bộ đắc tiền bạch y, mà bây giờ.....Ân, chả khác nào giẻ rách.
Tóc tai rối bời, giẻ rách y phục, trên người còn có máu bầm....
Trương Hàn thực sự là không biết tại sao một cái đại thiếu gia lại có thể đột nhiên....biến thân.
Trước và sau Triệu Thiếu Kiệt gần như là hai ngươi chỉ là khuôn mặt giống như đúc, nếu không phải từ đầu tới giờ ở đây chỉ có ba người, hắn thực tin tên này không phải Triệu Thiếu Kiệt mà là cái anh em sinh đôi bị bỏ rơi ngoài đường của hắn.
Triệu Thiếu Kiệt mí mắt rung rung, vừa mở mắt thì đã cùng Trương Hàn hai mắt đối chọi, khi nhìn thấy trên người Trương Hàn chỉ mặc mỗi cái quần, hai mắt đều muốn pyhun ra ngọn lửa 'tình yêu'~
"Bốp!"
Một tiếng bốp bay bổng với hương vị của 'tình yêu' vang lên chỉ ngay sau đó.
Triệu Thiếu Kiệt ánh mắt tràn đầy giận dữ, nói:"Biến Thái Nam!"
Dứt lời, liền xông lên đè Trương Hàn xuống, hai tay nắm chặt, ánh mắt âm trầm nói:"Ta sẽ cho ngươi biết đau khổ thiết quyền cảm giác như thế nào!"
Trương Hàn nhanh tay nhanh miệng nói:"Ngươi muốn làm gì! Ta còn chưa kịp làm gì, ngươi tại sao đánh ta a!"
Triệu Thiếu Kiệt cười lạnh nói:"Ý ngươi là nếu ta không tỉnh lại thì ngươi sẽ làm gì đó phải không!"
Trương Hàn trợn mắt, cái này tình tiết có chút cường a!
Hắn vừa mở miệng định che giấu mình việc xấu....Phi! Là biện minh trong sạch cho bản thân.
"Ta...."
Triệu Thiếu Kiệt hừ một tiếng, một cái thiết quyền rơi xuống, bên miệng còn nói:"Ta cái gì ta! Ngươi phải vì hành vi của mình mà chịu trừng phạt, xem chiêu!"
"Bành!"
Trương Hàn bị đánh đến đầu óc choáng váng, mặc dù cả hai có cách biệt về tu vi, nhục thân của hắn so với đồng cảnh giới gấp 3 đi nữa nhưng cũng không dễ chịu a!
"Đại tỷ! Giải thích cho ta nhanh a!....Thảo! Ngươi đừng đánh vào mặt!"
"Bành!Bành!Bành!....|"
Triệu Thiếu Kiệt như tay boxing hạng nặng, quyền quyền chọn những nơi điểm yếu, những nơi đau đớn tột cùng trên cơ thể.
May là hắn không có chọn tiểu JJ của Trương Hàn mà đánh, nếu thật đánh Trương Hàn sợ mình đều phải triệt sản~
Liễu Như Mộng đứng một bên không những không can ngăn mà còn không biết từ đâu lấy ra một chiếc ghế dựa cùng với ấm trà. Nàng ngồi trên ghế vừa uống trà trên miệng còn hò hét cái gì cố lên, đánh chết hỗn đản đó! Ánh mắt bên trong chỉ thiếu viết lên diễn tiếp đi, như những gì nàng thấy không phải là hai cái hài tử đánh nhau mà là hai con hầu tử trong rạp xiếc.
Đây là trường hợp ly gián, đánh mất niềm tin người với người, xin đừng làm theo...