Trương Hàn sờ sờ dấu bàn tay trên mặt của mình, hắn thậm chí có chút nghi ngờ kiếp trước có phải hay không làm cái gì thương thiên hại lý việc, chứ từ lúc thức tỉnh Ma Hồn tới giờ....ân, rất khó diễn tả.
Nói thật nhá, từ lúc đi vào Bạch Vân Sơn Lĩnh hắn không phải bị đánh, chính là đang trên đường tìm đánh.
Đầu tiên là bị hai con Yêu Thú huyết ngược, rồi tới Quỷ Thụ có sở thích S....Uhm~
Sau đó lại bị một con Lệ Quỷ có mùi khá chua đè ra tra tấn, nhưng như vậy còn chưa hết....Bên cạnh hắn có một cái đặc biệt thích đánh mặt tiểu tử, mà ngươi bị đánh còn không thể đánh lại nữa mới toi chứ!
Trong khi Trương Hàn còn đang thất thần, Triệu Thiếu Kiệt sắc mặt đỏ như quả cà, ánh mắt xấu hổ cùng giận dữ đan xen liên giơ chân đạp xuống đũng quần của Trương Hàn.
Nhất cước này cuồng phong lẫm liệt, có hủy diệt chi thế....Khụ khụ!
Vốn đang đóng vai ăn hạt dưa xem kịch quần chúng Liễu Như Mộng thấy cảnh này thì biến sắc sau đó lao tới đón lấy này nhất cước.
Nàng thực sự không muốn nhúng tay vào việc này, nhưng mà nếu không đỡ lấy này một cước thì mọi chuyện sẽ vượt qua giới hạn....Sẽ có án mạng a!
Trương Hàn trợn mắt ngoác mồm nhìn cánh này, tiểu JJ có chút run rẩy a~
Triệu Thiếu Kiệt nhìn biểu tình của Trương Hàn, sắc mặt đỏ càng thêm đỏ.
Trong lòng điên cuồng hét lên:'Ta làm cái gì vậy a!'
Triệu Thiếu Kiệt nhìn Trương Hàn, giả bộ trấn định nói:"Ta vừa nãy chỉ muốn đi đường, ngươi tin không?"
Trương Hàn cố gắng đứng lên, chỉ là dáng đứng có chút quái dị, hai chân run rẩy kép lại đũng quần, cười gượng nói:"Haha, tin! Ta tin!"
Đương nhiên trong lòng thì lại khác:'Ta tin ngươi quỷ a! Lão Trương Gia đều sắp bị ngươi dọa cho tuyệt hậu!'
"Haha..." Triệu Thiếu Kiệt cười xấu hổ một tiếng, hắn đương nhiên nhìn ra Trương Hàn đang dối người dối mình a.
Liễu Như Mộng cảm giác được có chút xấu hổ bầu không khí, lắc đầu một cái nói:"Cả hai người các ngươi làm lành đi, đều đã là người trưởng thành thì đừng cứ như trẻ con như vậy."
Ân, bên này thế giới thì chỉ cần 10 tuổi đã được tính là người trưởng thành, có chủ kiến của riêng mình.
Nhân Tộc cũng tính như vậy, khi Tế Thiên nghi thức bắt đầu thì họ cũng không xem là trẻ con nữa.
Trương Hàn nghe vậy liền cho nàng cái khinh thường liếc nhìn, tại sao ta và hắn lại xào xáo ngươi biết không? Chính là tại ngươi cái này Husky Quỷ! Nói như thể chính mình không liên quan là như thế nào a.
Liễu Như Mộng bị Trương Hàn nhìn chằm chằm có chút không thoải mái, nhưng sắc mặt vẫn bình tĩnh nói:"Ta dẫn các ngươi đi xem ta tài sản."
Trương Hàn mắt sáng lên, nếu không phải nghi ngờ cái này Quỷ Điện có giấu bảo vật thì còn lâu hắn mới muốn ở lại cái nơi tràn đầy niềm đau này.
"Đi nhanh a!" Trương Hàn thúc giục.
Liễu Như Mộng tự tin nói:"Các ngươi sẽ trợn mắt ngoác mồm, kinh ngạc và chết lặng khi nhìn thấy chúng!" (・ ` ω´ ・ +)
Sau đó nàng liên dẫn theo hai người đi vào sâu bên trong Quỷ Điện.
____________________________________________
Trương Hàn: ಠ▃ಠ
Triệu Thiếu Kiệt: ಠ▃ಠ
Trương Hàn dụi dụi mắt, có chút không tin nổi nói:"Đây....đây là số tài sản mà ngươi nói sẽ làm ta trầm trồ kinh ngạc?"
Cảm nhận ban đầu khi nhìn thấy cái này bảo khố của Trương Hàn chính là nó rộng vãi ****, nhưng mà tại sao mọi thứ có ở đây chỉ có bụi và bụi là như thế nào a?
Bảo khố phải là tràn ngập ánh vàng châu báu và mùi hương của tiền sao?
Trương Hàn hít một hơi thật sâu, chép chép miệng phẩm cái gì đó hương vị, sau đó đánh giá:"Sống nhiều năm như vậy, tôi chưa từng gặp mùi hương nào nghèo như vậy."
Triệu Thiếu Kiệt:......
Liễu Như Mộng: ◡
Liễu Như Mộng bị Trương Hàn xem thường biểu thị: ta ổn, ta thực sự ổn....Anh anh anh, ta không ổn tí nào~
Nàng tủi thân trốn đến nào đó góc tường vẽ vẽ vòng tròn, đã từng Bạch Phú Mỹ Bách Diện Ma Tôn đã không còn, nay chỉ có Nghèo Nàn Quỷ Liễu Như Mộng.
Nhớ