Hôm sau, đám JK đồng loạt có mặt từ sớm chỉ để được thưởng thức ly cafe do Diễm Linh pha chế, bởi vì tối hôm qua nghe Trọng Hải khen không ngớt lời, mà JK lại là người háu ăn háu uống, cậu ta dĩ nhiên không bỏ qua mỹ vị nhân gian.
Tách cafe nóng hổi được đặt trước mặt mọi người.
Hương thơm thuần khiết của cafe lan tỏa khiến ai nấy đều cảm thấy thư thái.
JK cầm lấy muỗng khuấy đều tách cafe, sau đó đưa lên miệng nếm thử, ánh mắt bất chợt mở to, lại nếm thêm một ngụm, chép chép miệng rồi đặt tách cafe xuống, giơ ngón cái tán thưởng về phía cô gái phương đông đang đứng bên cạnh người bạn thân chí cốt của mình.
Những người còn lại hướng ánh mắt về phía JK muốn nghe cậu ta sẽ đưa ra nhận xét như thế nào, thế nhưng JK lại cười đầy ý vị lên tiếng: "Mọi người nếm thử không phải sẽ biết hay sao?"
JK dứt lời, ai nấy đều gật đầu, sau đó liền đưa lên miệng.
"Kopi Luwak sao? Nhưng lại có vẻ không giống lắm!" Andrew đưa ra nhận xét đầu tiên.
"Là Kopi Luwak, nhưng có lẽ cách pha chế khác.
Có chút sữa nhưng không ngấy, độ béo vừa phải.
So với The Wind Coffee, hơn một bậc đấy!" Thomas gật đầu tán thưởng.
"Tôi đồng quan điểm với Thomas".
JK lên tiếng, sau đó quay sang hỏi người bên cạnh.
"Mark, anh thấy thế nào? Ở đây anh là người rành về cafe nhất, anh nói một chút cảm nhận của mình xem!"
Mark lúc này vẫn cầm tách cafe trên tay, có vẻ như đang suy nghĩ sâu xa.
Kopi Luwak? Ban đầu anh cũng nghĩ như vậy, bởi vì hương vị này anh đặc biệt yêu thích, cũng chỉ uống duy nhất một loại này, nên có thể nói khá thân thuộc, lại đa phần anh chỉ đi đến The Wind để uống, cũng vì mùi vị nơi đây tương đối khiến anh hài lòng.
Nếm đến ngụm thứ hai, anh lại cho rằng tách cafe ở The Wind so với thứ anh vừa được nếm lại thua xa, nhưng bản thân anh lại không biết phải diễn tả như thế nào cho người khác hiểu, chỉ có thể tóm lại hai chữ xuất sắc!
Cho đến ngụm thứ ba, hương vị thuần khiết này lại trở nên rõ ràng, chính là mùi vị cafe nguyên chất không lẫn tạp chất, chứ không phải là vị chồn của Kopi Luwak như đã nghĩ.
Chỉ có thể nói, người pha chế ra tách cafe này có tay nghề vô cùng đỉnh.
Một người không rành về cafe sẽ không thể nào phân biệt rõ ràng.
Mark đặt tách cafe xuống bàn, sau đó ngẩng đầu nhìn lên, lại bắt gặp bao nhiêu cặp mắt đang nhìn thẳng mình dò xét, anh có hơi bối rối một chút, nhưng rất nhanh điều chỉnh lại tâm trạng.
Khóe miệng khẽ nhếch lên, ánh mắt nhìn về người phụ nữ phương đông đứng cách đó không xa, xẹt qua một tia dịu dàng cùng tán thưởng, cười như không cười lên tiếng: "Đúng là mùi vị của Kopi Luwak, nhưng lại không phải.
Chính xác là, 95% là cafe nguyên chất, 5% còn lại bao gồm sữa và một số nguyên liệu khác để tạo nên hương vị giống Kopi Luwak tới 99%.
Nếu đem ra so sánh, mùi vị này đích thị hơn một bậc so với Kopi Luwak ở The Wind".
JK giơ ngón cái tán thưởng: "Quả không hổ là người rành về cafe!"
Nhìn về hướng chủ nhân, JK mỉm cười hỏi: "Chị dâu, Mark nói vậy có đúng hay không?"
Diễm Linh khi nghe những lời nhận xét của Mark thì cũng có chút kinh ngạc, chính là vì anh ta nói quá chính xác.
Nhưng khi cô nhìn anh ta, lại thấy có chút gì đó không đúng, bởi vì ánh mắt mà anh ta nhìn cô so với những người còn lại không đồng dạng, vô cùng thâm trầm.
Cô bất giác cảm thấy lạnh sống lưng, lại có chút sợ hãi khi nhìn vào ánh mắt đó.
Cái cảm giác này, cô thật sự không biết phải diễn tả như thế nào, thật sự chỉ muốn trốn tránh.
Đến lúc này, khi anh ta nói dứt lời, lại nhìn cô như muốn xoáy vào, tựa như muốn nhìn thấu suy nghĩ của cô, càng khiến cô có chút run rẩy cùng sợ sệt.
Mi tâm cô khẽ nhăn lại, nhìn thẳng vào mắt anh ta, muốn biết anh ta đang suy nghĩ hay tính toán điều gì.
Cho đến khi hai ánh mắt chạm nhau, cô dường như lại nhìn thấy một tia dịu dàng cùng thâm tình, chứ không còn là ánh mắt dò xét như ban đầu.
Tâm tình cô lúc này trở nên vô cùng phức tạp, mi tâm lại nhíu chặt thêm một chút, lại vô tình nhìn thấy nụ cười mỉm nơi khóe miệng của người kia, tuy không rõ ràng nhưng cô chắc chắn là mình không nhìn lầm.
Cô tự hỏi, anh ta nhìn cô như vậy là có ý gì chứ? Cô và anh ta vốn không hề quen biết, cũng chưa từng nói chuyện qua một lần.
Đây là lần đầu tiên đối diện, lại nói chuyện cũng không được xem là trực tiếp.
Vậy thì ánh mắt kia nhìn cô như vậy là có ý gì?
Nghĩ mãi cũng không thể tìm ra được lý do, vậy nên cô nhất quyết bỏ qua, không tiếp tục truy xét nữa, đúng hơn là không nên nghĩ sâu xa về vấn đề này, bởi vì hoàn cảnh hiện tại, cô không nên để tâm đến những người khác làm gì, họ như thế nào cũng không thể quan trọng bằng người đàn ông bên cạnh cô không phải sao? Cho nên, quên đi thì hơn.
Quay sang nhìn người đàn ông nãy giờ vẫn còn nắm tay cô chưa buông, trao cho anh ánh mắt dịu dàng cùng nụ cười ấm áp, sau đó hướng về những người kia nở nụ cười thân thiện.
Cuối cùng, cô nhìn về phía người đàn ông ở phía xa kia, lên tiếng: "Là chồn Moka nguyên chất có xuất xứ từ Lâm Đồng - Việt Nam, pha thêm một chút bột bắp tạo mùi thơm