- Ta không phải là nô lệ!
Người thanh niên có ký hiệu trăng lưỡi liềm lập tức xoay người lại thật mạnh rồi hướng về phía Vương Lâm mà gào lên.
Vương Lâm lạnh lùng nhìn về phía người thanh niên này, ngọn lửa Chu Tước bên người lại càng trở nên kịch liệt. Lần đầu tiên hắn gặp tên kia chính là trận chiến trong hư vô với Vọng Nguyệt. Người này xuất hiện ở Ngoại giới tạo thành một vòng xoáy muốn cướp vọng nguyệt.
Lúc đó người này đã dùng lực lượng không ai chống cự nổi, hắn đã từng kiêu ngạo đứng trước mặt đám tu sĩ Vương Lâm tự xưng mình là thiên đạo. Khoảnh khắc đó trong lòng Vương Lâm cực kỳ kinh hoàng, nhưng khi hắn biết được càng nhiều thì ánh mắt nhìn về phía tên kia càng lạnh. Nô tộc của Cổ Thần, thời kỳ Thái Cổ bọn họ mượn lực lượng của Cổ Thần để che chở chính là Nguyệt Phệ tộc.
Vương Lâm hừ lạnh một tiếng rồi phóng thẳng về phía người thanh niên, tay phải hắn trực tiếp đánh thẳng vè phía trước. Một luồng lực lượng Cổ Thần lập tức phóng ra tạo thành những tiếng rít gào xé gió giống như thiên địa muốn nổ tung, lực lượng này ào ào phóng đến người thanh niên kia.
Vẻ mặt người thanh niên kia trở nên tái nhợt, hắn biết chính mình sợ rằng không thể nào chạy thoát. Nếu hắn muốn sống thì cũng chỉ có cách liều mạng. Nhưng trong lòng hắn cũng cảm thấy cay đắng, dù hắn liều mạng thì khả năng sống sót cũng không nhiều.
Nếu ở Ngoại giới cũng giao chiến với những tộc khác thì chính mình còn có thể xin đầu hàng. Nhưng người trước mặt là tu sĩ Nội giới, lại là Cổ Thần, hơn nữa lạo là vương tộc Cổ Thần. Hắn từ trong điển tịch mà biết được chính mình là bộc tộc phản bội Cổ Thần, dù hắn xin đầu hàng cũng không thể tránh khỏi kết cục bị sưu hồn.
- Đây rốt cuộc là địa phương chết tiệt nào, tại sao lại có tu sĩ Nội giới xuất hiện chứ?
Vẻ mặt người thanh niên này trở nên cực kỳ dữ tợn, hắn gầm nhẹ một tiếng, hai tay bấm niệm pháp quyết lam của toàn thân trở nên trong suốt giống như có ánh trăng chiếu lên người. Khi một quyền của Vương Lâm tiến đến thì thân thể tên kia đột nhiên xoay chuyển rồi tạo thành một cơn lốc, trong cơn gió lốc lập tức xuất hiện một vầng trăng khuyết.
Khoảnh khắc khi một quyền của Vương Lâm đánh xuống, những tiếng nổ ầm ầm đột nhiên vang vọng, vầng trăng khuyết trở nên chấn động nhưng không tan vỡ. Lúc này khóe miệng người thanh niên kia chảy ra dòng máu tươi làm kẻ khác giật mình, hắn cắn chặt răng vận chuyển lực lượng khắp toàn thân, sau đó lại đẩy mạnh về phía trước rồi hét lớn:
- Lực Phản Nguyệt!
Đột nhiên vầng trăng khuyết trong cơn gió lốc bao quang thân thể người này bùng ra những luồng hào quang chói mắt. Một quyền Cổ Thần he ảo từ trong ầm ầm phóng ra rồi lao về phía Vương Lâm.
Vẻ mặt Vương Lâm vẫn như thường, hắn cười lạnh rồi lại nâng tay phải lên, lại tung ra một quyền. Đồng thời thân thể hắn lại tiến lên phía trước rồi dùng một tốc độ khó thể tưởng tượng trực tiếp phóng đến gần. Một quyền phóng ra đánh thẳng vào một quyền Cổ Thần do Lực Phản Nguyệt tạo ra, những tiếng nổ kinh thiên vang vọng khắp bốn phía.
- Thuật thần thông của Nô Tộc, há có thể tranh chấp với Cổ Thần!
Trong lúc phóng người về phía trước, một quyền tay phải lại ầm ầm phóng ra rồi liên tục đánh thẳng về phía trước.khi những quyền này phóng đến bên cạnh cơn gió lốc thì phát ra những tiếng nổ vang vọng. Người thanh niên trong cơn lốc liên tục lui về phía sau, mỗi một bước chân giẫm xuống đều phun ra máu tươi, thân thể càng run rẩy kịch liệt.
Lúc này Vương Lâm giống như một Chiến tiên, hắn mang theo một luồng chiến sẽ và nhiệt huyết vô tận rồi tiến lên từng bước ầm ầm.
Hai người một lui một tiến, mỗi một quyền tungra đều xuất hiện lực Phản Nguyệt. Khoảnh khắc này tất cả âm thanh trong không gian kỳ dị này đều đã được ép xuống hoàn toàn.
- Vỡ cho ta!
Giọng nói của Vương Lâm cực kỳ bình tĩnh nhưng bên trong lại tuôn ra một luồng uy áp cực mạnh. Khi hắn thu quyền thì thân thể đột nhiên xoay tròn, chân phải đột nhiên đá thẳng lên trên gió lốc. Dưới những âm thanh ầm ầm, gió lốc lập tức tan vỡ, vầng trăng khuyết bên trong vỡ tan từng mảnh.
Một luồng huyết ảnh văng ra từ trong gió lốc, thân thể người thanh niên kia tràn đầy máu tươi, hắn hóa thành một luồng hào quang hình cung phóng về phương xa. Vương Lâm lại tiến lên một bước rồi đuổi theo.
Đồng tử trong hai mắt người thanh niên trở nên tan rã, nhưng trong lúc giãy giụa thì gầm rống và phát ra những chú ngữ cực kỳ phức tạp. Đúng lúc này hắn dùng hai tay bấm pháp quyết rồi nhanh chóng điểm lên mi tâm.
- Nguyệt Cấm, thần nộ!
Thanh niên này biết được Nguyệt Phệ tộc mình có một thần thông rất cổ xưa, được gọi là cấm thuật, nếu chẳng phải chuyện vô cùng nguy cấp thì không được sử dụng. Bởi vì thần thông này cực kỳ khuất nhục đối với Nguyệt Phệ tộc.
Khi tiếng gầm này vang lên, khoảnh khắc Vương Lâm đi tới bên cạnh thì người này lập tức quỳ gối xuống mặt đất, hai tay hắn nâng lên cao tạo thành một ấn quyết rất cổ quái. Hắn quỳ xuống bái lạy:
- Mượn thần hồn lực dung nhập vào người Nguyệt Phệ tộc.
Khi âm thanh này vang lên, một luồng lực lượng Cổ Thần cực kỳ khủng bố đột nhiên hiện lên bên ngoài thân thể người thanh niên. Ngay sau đó, không gian sau lưng người này đột nhiên vặn vẹo rồi xuất hiện một hư ảnh Cổ Thần vài trăm trượng!
Thân thể Cổ Thần này cực kỳ mơ hồ, hai mắt nhắm nghiền nhưng bảy Cổ Thần Tinh Điểm trên mi tâm lại sáng rực.
- Cầu xin hồn Cổ Thần tộc ban thưởng lực lượng cho Nô tộc Nguyệt Phệ, ngăn cản bước tiến của kẻ địch.
Trong lòng người thanh niên kia cảm thấy rất tức giận và nhục nhã, nhưng tình cảnh này quá mức nguy hiểm nên không cần quan tâm.giọng nói khàn khàn của hắn trở nên vang vọng.
Cổ Thần hư ảo phía sau đột nhiên mở bừng mắt lộ ra những luồng sáng tang thương và tàn bạo. Hư ảnh chậm rãi nâng tay phải lên rồi tung một quyền ầm ầm về phía Vương Lâm.
Trong mắt người thanh niên kia lóe lên cái nhìn độc ác, trong lòng hắn đang điên cuồng gào thét:
- Nếu ngươi là Cổ Thần, thì ta muốn để cho Cổ Thần các ngươi tàn sát lẫn nhau.
Trong mắt Vương Lâm lộ ra vẻ bi ai, hắn đảo mắt nhìn qua một quyền đang phóng tới của Cổ Thần hư ảo. Hắn than nhẹ một tiếng, trên mi tâm đột nhiên hiện lên Cổ Thần Tinh Điểm, khi tinh điểm xoay tròn thì khí tức Cổ Thần lập tức bao phủ khắp bốn phía.
- Bọn ngươi là những kẻ bảo vệ cho bộ tộc đã phản lại Cổ Thần, nghe theo mệnh lệnh của vương tộc Cổ Thần Vương Lâm ta, bọn ngươi hãy tán đi!
Ngôn ngữ của Cổ Thần từ trong miệng Vương Lâm truyền ra rồi tạo thành một con sóng rung động lan tràn khắp bốn phía.
Một quyền của Cổ Thần hư ảo đột nhiên hơi khựng lại, trong mắt bùng lên vẻ mê man và giải thoát, sau đó dần dần tiêu tán. Cổ Thần tộc đã rất lâu rồi không xuất hiện vương tộc, linh hồn Cổ Thần che chở cho Nguyệt tộc cũng chỉ là một ý niệm, một luồng ý chí mà
thôi. năm xưa vương tộc Cổ Thần đã hạ lệnh che chở cho Nô tộc Nguyệt Phệ nên toàn tộc Cổ Thần đã chấp hành theo không chút do dự. Đã rất nhiều năm trôi qua, dù bọn họ đã chết nhưng ý chí vẫn còn tồn tại trong thiên địa, bọn họ can tiếp tục che chở cho Nô tộc.
Muốn chuyện này chấm dứt thì trừ khi một vương tộc mới xuất hiện rồi hạ lệnh cho bọn họ vứt bỏ ý chí che chở này đi, như vậy quy ước mới được xóa bỏ. Khoảnh khắc này ngày hôm nay lời nói của Vương Lâm chính là ý chí của vương tộc Cổ Thần.
Người thanh niên kia trở nên sững sờ, với tri thức của hắn sao lại biết đến điều bí mật của bộ tộc Cổ Thần trước mặt một vương tộc Cổ Thần như Vương Lâm.
- Từ nay về sau Cổ Thần sẽ không che chở cho Nguyệt Phệ tộc nữa.
Đây là câu nói cuối cùng truyền lại vào tai người thanh niên kia. Vương Lâm tiến lên ting một cước quét ngang, xương cốt toàn thân tên kia tan vỡ nhưng thân thể lại không vỡ nát. Tên này bị Vương Lâm đá trúng, thân thể hắn lập tức văng thẳng về phía bộ hài cốt bên dưới tấm bia đá.
Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, thân thể người thanh niên kia trực tiếp đập lên nửa bộ hài cốt, hai vai hắn tuôn ra máu tươi rồi ghim vào hai cây đinh bảy màu. Những tiếng kêu đau khổ đột nhiên vang lên kinh thiên động địa, khi thân thể bị hai cây đinh bảy màu ghim chặt thì đạo niệm sẽ bị hút đi điên cuồng. Đồng thời ngay cả linh hồn cũng giống như bị nghiền nát, loại cảm giác đau đớn này không phải những kẻ bình tĩnh có thể chịu đựng được.
Vương Lâm không trực tiếp giết chết mà để cho người thanh niên kia chịu những đau đớn mà Chiến Tinh Dã đã từng nhận được năm xưa. Tên kia liên tục bị tra tấn chờ cái chết tiến đến.
Thân thể tên thanh niên dưới bia đá liên tục run rẩy, hắn muốn vùng ra nhưng không thể. Ngay cả nguyên thần của hắn cũng không chạy thoát, bị phong ấn lại trong cơ thể.
Vương Lâm chậm rãi đi vào, hắn nâng tay phải đặt lên thiên linh tên thanh niên, thần thức hắn bùng ra cưỡng ép sưu hồn. Sau khi lấy được ký ức thì người thanh niên kia đã rơi vào trạng thái hấp hối, nhưng lúc này nỗi đau lại càng trở nên dữ dội làm hắn không thể chết ngay, lại càng không thể tự hủy hoại. Hắn chỉ biết ở trong tra tấn vô tận mà chậm rãi tử vong. Vương Lâm thu hồi cánh tay phải rồi than nhẹ một tiếng.
Khoảnh khắc này ngọc lửa Chu Tước trên người Vương Lâm đã đạt đến một độ cao mới, ngọn lửa điên cuồng thiêu đốt rồi liên tục kéo lên Chu Tước Đệ Tam Biến.
Đúng lúc này hư vô dưới tinh không mênh mông trong Phong giới, ngoài trận pháp Phong Thiên Tỏa Địa bao phủ cả tinh vực, tinh không nơi này được gọi là Thái Cổ tinh vực, cũng được gọi là Ngoại giới.
Trong Thái Cổ tinh vực, trong tinh vực mênh mông có một đối phương của một bộ tộc Thái Cổ uy danh hiển hách, chính là Thiểm Điện tộc.
Trong đối phương của Thiểm Điện tộc có hàng loạt sấm sét tồn tại vĩnh hằng, vạn năm không tiêu tán.những luồng sấm sét này đến từ hư vô, lúc nào cũng phát ra những tiếng nổ ầm ầm. Thiểm Điện tộc lập ra một miếu thờ trên vùng đất có sấm sét, nó được dùng để thờ phụng lôi quang.
Nhưng khi người thanh niên có ký hiệu tia chớp trên mi tâm chết trong thế giới bảy màu, khi Vương Lâm thu hồi lực lượng sấm sét thì những lôi quang trong đối phương Thiểm Điện tộc chưa bao giờ tiêu tán và trải qua muôn đời lại phát ra những tiếng sấm động kinh thiên trước nay chưa từng có. Những âm thanh này làm Thiểm Điện tộc phải kinh hoàng, đồng thời tất cả bộ tộc Thiểm Điện đang ở trên những tinh vực khác đều chấn động tâm thần.
Vẻ mặt đám người trong tộc Thiểm Điện đều có biến đổi lớn, khoảnh khắc khi bọn họ điên cuồng đảo thần thức ra thì phát hiện những luồng sấm sét đã tồn tại muôn đời đột nhiên tiêu tán giống như bị người ta lấy đi. Sau mười lần hít thở, những luồng sấm sét kia lại xuất hiện một lần nữa, nhưng tình cảnh xảy ra trước mắt lại làm cho tất cả Thiểm Điện tộc phải cảm thấy kinh hoàng.
Trong Thái Cổ Tinh Thần có một địa vực là vị trí của Hỏa Tước tộc. Nơi đây rất giống với Chu Tước Thánh Tông, đối phương này được bao phủ trong lửa, giống như lúc nào cũng bùng lên thiêu đốt.
Càng thêm giống Chu Tước Thánh Tông chính là trong đối phương này có rất nhiều thứ giống như Chu Tước đứng thẳng người trên hàng loạt miếu thờ.nhưng những Chu Tước này có toàn thân màu đen giống như chim lửa.
Khoảnh khắc khi người có ký hiệu đồ đằng ngọn lửa phải chết và bị Vương Lâm thu hết toàn bộ lực lượng thì tất cả chim lửa trong đối phương Hỏa Tước tộc đều chấn động ầm ầm rồi phát ra những tiếng hót tàn bạo chấn động đất trời. Hàng loạt vết nứt ken két xuất hiện, ba pho tượng chim lửa lập tức tan vỡ làm tất cả Hỏa Tước tộc phải kinh hoàng.
- Trong truyền thuyết có nói khi bọn họ sắp quay về Nhạn Tước sẽ tan vỡ.
Khoảnh khắc khi tất cả chim lửa tan vỡ, trong một tinh cầu thuộc Hỏa Tước tộc có một lão già nhìn lên bầu trời rồi lẩm bẩm.
Đúng lúc này thì Nguyệt Phệ tộc một trong bảy đại cường tộc của Thái Cổ Tinh Thần cũng phát sinh một sự kiện làm tâm thần tất cả mọi người trong tộc đều chấn động, tộc nhân Nguyệt Phệ cũng đều kinh hoàng vì biến đổi kinh thiên này.