Tiên Nghịch

Chương 1332: Nhân tài!


trước sau

Vụ Ma thương vờn quanh Cổ ma này tốc độ càng nhanh, đột nhiên tới gần Tư Mặc Tử. Đồng tử trong hai mắt Tư Mặc Tử co rụt lại. Hắn đã sớm đoán trước được, nhưng lại không ngờ nó lại cường hãn tới mức như vậy.
 
- Người này chưa đạt tới bước thứ ba, nhưng lại có thể cùng ta đánh một trận, nếu như hắn phá vỡ không môn, chỉ sợ ta hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn. Nếu hắn biết được chuyện liên quan tới ta năm đó, chắc chắn người đến từ nội giới này phải chết. Đáng tiếc lúc này ở trên Đại đế tinh, ta không thể ra sát chiêu!
 
Thân thể Tư Mặc Tử cũng không lùi lại, mà ngay khi hai mắt co rút lại, ánh mắt lộ ra hàn quang. Chỉ là ngay khi hàn quang này lóe lên, hắn liền lập tức biến sắc, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bất chợt lùi lại.
 
- Đáng chết, Chưởng Tôn đại nhân nói rất đúng, tất cả những hư hỏa tu sĩ đều đáng chết! Đáng chết! Hư hỏa này không thể né tránh, chỉ cần tâm tình khẽ động sẽ bị thiêu đốt. Nếu cứ tiếp tục như thế này, trận chiến này đối với ta sẽ rất bất lợi!
 
Tư Mặc tử không suy nghĩ nhiều, tay phải giơ lên vung về phía trước, lập tức một dải lụa màu trắng bất ngờ xuất hiện trong tay hắn. Trên dải lụa này còn có một vết máu tươi giống như là một bông hoa mai, vệt máu này thoạt nhìn mà giật mình, cực kỳ kinh người.
 
Dải lụa màu trắng này bị Tư Mặc tử vung lên, lập tức tung bay. Ngay cả vết máu tươi trên đó cũng hóa thành một đám sương đỏ, tràn ngập phía trước tư Mặc Tử.
 
Bên trong đám sương mù mơ hồ truyền ra một tiếng than dài. Dưới ánh mắt Vương Lâm, hắn rõ ràng thấy được bên trong đám sương đỏ kia đột nhiên có một thân ảnh uyển chuyển đi ra.
 
Thân ảnh này nhìn không rõ hình dáng, toàn thân mặc một bộ đồ lụa trắng, sau khi xuất hiện giơ tay lên, ấn về phía Cổ Ma hồn đang tới gần.
 
Một luồng sức mạnh tuế nguyệt trong tiếng ầm ầm từ trong tay của nữ tử này tràn ra, khiến cho phía trước vặn vẹo, bao vây Cổ Ma Hồn vào bên trong.
 
Hết thảy chuyện này chỉ diễn ra trong nháy mắt, thân thể Vương Lâm bước về phía trước, tay phải vung lên, tinh điểm Cổ Thần trên mi tâm cấp tốc xoay tròn, lập tức liền có một đám u quang từ bên trong tinh điểm nhanh chóng lóe ra.
 
Trong nháy mắt, giữa trời đất ở phía trước Vương Lâm, ầm một tiếng, một cái lò màu đỏ rất lớn biến ảo hiện ra. Cái lò này to lớn vô cùng, sau khi xuất hiện liền tản ra một luồng khí tức tang thương.
 
Kinh người hơn là cái lò này vừa xuất hiện, liền bất ngờ đem Tư mặc Tử cùng với thân ảnh nữ tử bên trong đám sương đỏ ở phía trước thể thể hắn bao phủ vào bên trong pháp khí của vương tộc Cổ Thần, Thiên hoàng Lô này. Tư Mặc Tử sắc mặt lập tức biến đổi, ngẩg mạnh đầu, thân thể hắn từng bước tiến về phía trước, muốn mang theo nữ tử bên trong đám sương đỏ ra khỏi Thiên Hoàng Lô. Nhưng ngay khi thân thể hắn định chuyển động, hai mắt Vương Lâm lóe lên hồng quang ngợp trời, tay phải giơ lên hướng về phía Tư Mặc Tử tung một chỉ, trong miệng gầm nhẹ:
 
- Định! Định! Định!
 
Ba tiếng định giống như lôi đình xẹt qua. Vương Lâm còn phun ra ba ngụm máu tươi, thần sắc có chút uể oải, nhưng vẻ điên cuồng trong hai mắt cũng càng kịch liệt hơn. Lực phản chấn vượt qua sức chịu đựng của bản thân ngay khi bạo phát ra, thân thể Tư Mặc Tử rốt cuộc cũng dừng lại trong khoảnh khắc cực kỳ ngắn ngủi.
 
Khoảnh khắc dừng lại này mang lại cho Vương Lâm một cơ hội rất lớn.
 
- Pháp khí vương tộc, mở lò!
 
Vương Lâm không để ý tới thương thế, hai tay bấm quyết mạnh mẽ đẩy ra hai bên. Lập tức Thiên Hoàng Lô vừa biến ảo hiện ra đột nhiên xoay tròn, một luồng khí tức tang thương từ bên trong tràn ngập ra.
 
- Hôm nay Vương mỗ sẽ luyện bao thủ bước thứ ba nhà ngươi!
 
Thân thể Vương Lâm bước tới từng bước, mạnh mẽ xoay người, lập tức ngồi lên trên thiên hoàng Lô khổng lồ kia, hai tay đặt lên đỉnh lò, ngọn lửa trong mắt trái ầm ầm, ngọn lửa chín màu tràn ra, theo tay trái hắn vờn quanh toàn bộ chiếc lò.
 
Lôi đồ trong mắt phải lại hiện ra, hóa thành lôi đình vô tận, ầm ầm theo tay phải dung nhập vào bên trong lò. Lôi trợ giúp uy lực cho hỏa, hỏa trợ giúp khí thế cho lôi, sự giao hòa giữa lôi hỏa này bắt đầu một quá trình luyện hóa điên cuồng. Cảnh tượng này lập tức khiến cho tu sĩ bốn phía cuốn đi cực xa, nhưng vẫn không muốn bỏ qua cơ hội ngàn năm một thuở này. Toàn bộ tu sĩ dùng thần thức quan sát đều sắc mặt đại biến.
 
- Luyện hóa cao thủ bước thứ ba. Từ cổ chí kim chưa bao giờ nghe nói có người có thể luyện hóa cao thủ bước thứ ba! Thiếu đế thứ ba này không ngờ lại có bản lãnh như vậy!
 
- Không thể tin được! Không thể tin được! Thiếu đế thứ ba này điên rồi, chẳng lẽ hắn tưởng đây là luyện đan?
 
Tiếng xôn xao với một sự chấn động chưa bao giờ có ầm ầm nổi lên.
 
Không nói tới bọn họ, ngay cả Lão Chu Tước cũng trợn tròn hai mắt. Hắn vốn không nghĩ tới Vương Lâm có thể chiến thắng Tư Mặc Tử, chỉ cần hắn âm thầm trợ giúp, nếu hai người ngang sức, là Vương Lâm có được uy danh lấy tu vi bước thứ hai đánh ngang sức với cao thủ bước thứ ba. Chuyện này hoàn toàn đủ để chấn kinh toàn bộ Thái Cổ, tuy chuyện này cũng nhờ có hắn âm thầm giúp đỡ từ trước, vì có hắn dọa nạt khiến cho Tư Mặc Tử không dám xuất ra sát chiêu. Nhưng quả thật là lúc này Vương Lâm lại muốn luyện hóa Tư Mặc Tử, cảnh tượng này khiến cho Lão Chu Tước cũng phải hít sâu.
 
- Giỏi! Không hổ là hậu bối của tộc ta, bất kể có luyện hóa được hay không, có thể có ý tưởng này, có thể táo bạo như vậy, người này đúng là một nhân tài!
 
Lão Chu Tước cười rộ lên, trong mắt tràn đầy vẻ vui mừng.
 
Toàn bộ bầu trời, ngoài hương hỏa dị giới bị Cổ Tức Diệp phong ấn, chỉ còn có chiếc lò khổng lồ này. Vương Lâm ngồi ở trên đó, không ngừng vận chuyển nguyên lực trong cơ thể, còn huy động bổn nguyên, khiến cho lôi hỏa ầm ầm dung nhập vào bên trong Thiên Hoàng Lô, bắt đầu lyuện hóa. Thiên Hoàng Lô này là pháp khí của vương tộc Cổ Thần, uy lực kinh thiên động địa, giờ phút này được Vương Lâm là một vương tộc Cổ Thần điều khiển cũng bộc phát ra uy lực rất mạnh! Tinh điểm Cổ Thần trên mi tâm của Vương Lâm lại càng nhanh chóng xoay tròn, từng trận sức mạnh Cổ Thần từ trong cơ thể điên cuồng lộ ra, tiến vào bên trong Thiên hoàng Lô. Tư Mặc Tử ở bên
trong Thiên hoàng Lô ánh mắt nhìn bốn phía, bên người là một đám hỗn độn, thần sắc hắn cực kỳ dữ tợn. Hắn nhất thời không cẩn thận, bị Vương Lâm sắp đặt bị vây khốn bên trong chiếc lò kỳ dị này.
 
- Chỉ là một cái lò cũng dám vây ta!
 
Hai tay Tư Mặc Tử bấm quyết, hứong về bốn phía bỗng nhiên vung lên, lập tức tử ý bao phủ toàn thân, hóa thành hai bàn tay lớn hướng về thành lò ở bốn phía tấn công.
 
Hai bàn tay lớn kia ngay lập tức đập vào thành lò, đòn tấn công này phát ra tiếng ầm vang kịch liệt. Toàn bộ cái lò lập tức chấn động, Vương Lâm ở trên đỉnh lò thân thể cũng theo đó mà chấn động, hai mắt lộ hàn quang, phun ra máu tươi lên trên lò, hai mắt nhắm lại, điên cuồng vận chuyển sức mạnh trong cơ thể tiếp tục luyện hóa.
 
- Đây là pháp bảo gì!
 
Tư Mặc tử ở bên trong lò không ngừng thi triẻn thần thông, nhưng chiếc lò này rất dai, khiến cho thần sắc hắn càng trở nên âm trầm. Trong khi hắn không ngừng tấn công, một sức nóng càng ngày càng lớn đột nhiên ngưng tụ ở bên trong lò. Dưới nhiệt độ này, còn có những tiếng gào thét thê lương từ bốn phương tám hướng từ từ truyền đến.
 
Hai mắt Tư Mặc Tử lóe lên tinh quang, mạnh mẽ nhìn lại, lập tức thần sắc hắn đại biến. Chỉ thấy ở bốn phía xuất hiện rất nhiều hồn phách hư ảo, những hồn phách này thân thể cực kỳ khổng lồ, không ngờ chính là Cổ Ma, Cổ Yêu! Số lượng của bọn chúng không thể tính được, những tiếng kêu thảm thiết kia lại càng đâm vào trong tâm thần của Tư Mặc Tử, khiến cho đồng tử trong mắt hắn co rụt lại.
 
Những hồn phách hư ảo này vờn quanh thân thể của Tư Mặc Tử, tiếng kêu thê lương càng ngày càng kịch liệt. Những hồn phách này đều là những sinh linh từ cổ chí kim bị luyện chết bên trong lò này. Cổ Ma Hồn đang quấn lấy hư ảnh bên trong đám sương đỏ kia lúc này chợt lui về phía sau lóe lên, lập tức cùng với toàn bộ hồn phách hư ảo hợp thành một thể, không thể phân biệt được.
 
Đám sương đỏ co rút lại, nữ tử màu trắng kia yên lặng đứng ở bên cạnh Tư Mặc Tử, một tiếng không nói, vẫn không nhìn thấy rõ tướng mạo, nhưng vẻ ôn nhu ở trong mắt lộ ra bên ngoài cũng rất rõ ràng.
 
Tư Mặc Tử thu ánh mắt lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm phía trên, lạnh giọng nói:
 
- Tiểu tạp chủng này có không ít pháp bảo, nhưng nếu ngươi tưởng có thể vây khốn ta đúng là không biết tự lượng sức mình!
 
Trong tiếng hừ lạnh, Tư Mặc Tử giơ tay phải lên bỗng nhiên vung về phía trước, trong miệng quát khẽ:
 
- Thất Thải Thần Không Đinh!
 
Lời nói này vừa ra khỏi miệng, trong nháy mắt, chỉ thấy hai mươi chín đạo hào quang bảy màu đột nhiên xuất hiện ở phía trước Tư mặc Tử. Những hào quang này đan xen vào nhau, lập tức chiếu rọi chiếc lò này. Bên trong ánh hào quang, hồn phách hư ảo ở bốn phía đồng loạt lùi lại, giống như đối với hai mươi chín chiếc đinh này cực kỳ sợ hãi.
 
- Thất Thải Đinh, phá vỡ cái lò này cho ta!
 
Tư Mặc Tử vung tay áo, lập tức hai mươi chín cái đinh bảy màu này phát ra tiếng gào thét kinh thiên, lao thẳng ra bốn phía. Tiếng ầm ầm vang lên kịch liệt, chỉ thấy hai mươi chín cái đinh bảy màu kia trực tiếp đâm vào vách Thiên Hồng Lộ, còn hung hăng đâm xuyên ra thế giới bên ngoài. Vương Lâm trong lúc khoanh chân mở mạnh hai mắt, Thiên hoàng Lô bên dưới ầm vang, chỉ thấy có những gai nhọn từ trên lò đột nhiên đâm ra, tổng cộng có hai mươi chín cái gai nhọn, lộ ra ánh sáng bảy màu, giống như muốn phá vỡ Thiên Hoàng Lô này. Trong mắt Vương Lâm lóe lên hàn quang, tay phải giơ lên hư không, lập tức trong lòng bàn tay xuất hiện một chiếc bình ngọc, Ma Hồn Bình. Cầm chiếc bình này, Vương Lâm cắn đầu lưỡi phun ra một ngụm máu tươi của Cổ Thần lên trên đó, trong miệng quát khẽ:
 
- Nhân danh vương tộc Cổ Thần, triệu ba vạn Cổ ma, giúp ta luyện hóa!
 
Ma khí ầm ầm từ bên trong miệng bình phun ra, hư ảnh một pho tượng Cổ Ma rít gào xuất hiện, sau khi hấp thụ máu tươi của Vương Lâm, lao thẳng tới Thiên Hoàng Lô. Tư Mặc Tử ở bên trong Thiên Hoàng Lô hai mắt lộ ra vẻ điên cuồng, trong tiếng gầm nhẹ hai tay tung một trảo vào hư không, lập tức trong tay xuất hiện một vật! Vật này là một bộ xương thú, bộ xương thú này không lớn, chưa tới ba thước, vốn rất bình thường không có gì đặc biệt, nhưng trên đó rõ ràng có một chưởng ấn in rất sâu lên trên bộ xương thú, thậm chí cả những đường vân bên trong chưởng ấn cũng có thể nhìn rất rõ.
 
- chỉ là một cái lò, hãy xem lão phu phá như thế nào!
 
Bộ xương thú này là năm đó hắn được Chưởng Tôn ban tặng, chưởng ấn trên đó cũng là của chưởng tôn, trong bộ xương thú này có ẩn chứa sức mạnh của Chưởng Tôn. Nhìn bộ xương thú trong tay, trong mắt Tư Mặc Tử lóe lên một chút phức tạp, tay phải hắn giơ lên đang định đặt lên chưởng ấn trên bộ xương thú. Đúng lúc này, từ phía sau truyền lại tiếng than u uất.
 
- Tư Mã. đưa muội về nhà. được không.
 
Giờ phút này, ở thế giới bên ngoài, trên Thiên Hoàng Lô, hai mắt Vương Lâm lộ ra vẻ kỳ dị. Hắn hai tay bấm quyết, hít thật sâu thở ra một hơi. Một hơi này vô hình, rơi lên Thiên Hoàng Lô, thổi tản ra.
 
- Đạo thuật. Mộng Đạo.
 
Cả đơif Vương Lâm nghĩ ra ba thuật, Tàn Dạ, Lưu nguyệt. sau này, ở trong Thiên nghịch, bên trong Đạo Cảnh, lại sáng chế đệ nhất đạo thuật cả đời, Mộng Đạo!
 

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện