Tiên Nghịch

Chương 1427: Linh thần


trước sau

(1)sam: Một loại áo. Thử sam, phi sam: Áo mà không phải áo.
 
- Không Linh! Không Linh!
 
Vương Lâm vừa lui lại phía sau, sắc mặt tái nhợt. Cảnh tượng vừa rồi nhìn có vẻ tầm thường nhưng thực tế lại cực kì hung hiểm. Đây là lần đầu tiên Vương Lâm cảm nhận được sự kinh khủng của tu sĩ Không Linh!
 
Tu sĩ Không Linh so với Không Niết ít hơn rất nhiều, địa vị tất nhiên là cũng cao quý hơn rất nhiều.
 
Vừa lui lại phía sau, Vương Lâm lại phun thêm một ngụm máu tươi, thần sắc dữ tợn, trực tiếp dùng lưng đánh vào một lão già giới ngoại. Không đợi tiếng kêu thảm thiết của lão già này kịp phát ra khỏi miệng thì một luồng lực mạnh mẽ ầm ầm truyền vào trong cơ thể hắn, thân thể run lên liền lập tức tan nát. Nhưng máu huyết của hắn chưa kịp tản ra thì đã lập tức nát bấy, trở thành một luồng sinh cơ bị Vương Lâm hút toàn bộ vào cơ thể.
 
Thậm chí ngay cả nguyên thần cũng không thể bỏ chạy, ngay lập tức bị Vương Lâm hút đi!
 
Hết thảy mọi chuyện chỉ xảy ra trong nháy mắt. Thân thể Vương Lâm tiếp tục lưu lại phía sau, trực tiếp lao vào đám tu sĩ giới ngoại. Trong tiếng ầm ầm, một đường Vương Lâm lùi lại hễ động tới tu sĩ nào là người đó đều tử vong!
 
Sát khí trong mắt Nam Chiếu Thượng Nhân lóe lên, đang muốn cất bước truy kích thì đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh đột nhiên truyền lại. Hồng Sam Tử bước từng bước lao tới. Nam Chiếu Thượng Nhân chỉ cảm thấy hoa mắt lên một cái đã thấy màu đỏ ập tới, sắc mặt đại biến, không dám đuổi theo Vương Lâm nữa mà vội vàng lùi lại phía sau!
 
- Lão phu mấy vạn năm không phạm sát giới, ngươi có lẽ đã quên cái tên Hồng Sam Tử của lão phu năm đó là từ đâu mà có rồi!
 
Hồng Sam Tử vung tay phải về phía trước, tinh không bỗng nhiên xuất hiện hồng quang vô tận!
 
Hồng quang này cũng không phải là từ xa xôi trong tinh không truyền lại mà là từ trong cơ thể đám tu sĩ tỏa ra, giống như máu huyết dưới da bọn họ lúc này đồng loạt tỏa sáng vậy!
 
Từ xa nhìn lại, thân thể cả ngàn tu sĩ tỏa ra huyết quang, giống như mặc một bộ quần áo màu đỏ chói mắt vậy! Thậm chí trên thân thể của Nam Chiếu Thượng Nhân cũng xuất hiện hồng sam!
 
Thứ này là áo mà lại không phải là áo!
 
Tuy vậy nhìn lại thật vô cùng kinh người!
 
Trong tiếng ầm ầm vang dội, khi đám tu sĩ này dường như vừa khoác vào một chiếc hồng sam thì đột nhiên tiếng thét thảm thiết trong nháy mắt truyền ra. Máu huyết trong cơ thể mấy ngàn tu sĩ này cuộn chảy, bị một lực lượng kì dị từ trong cơ thể bức toàn bộ ra ngoài, di động khắp bề mặt da, theo mọi lỗ chân lông tràn ra ngoài thân thể!
 
Tiếng kêu thảm thiết truyền ra mang theo nỗi thống khổ vô tận. Chỉ thấy mấy ngàn tu sĩ này mỗi người đều mặc một bộ trường sam màu đỏ!
 
Trường sam do máu tươi tạo thành xuất hiện trong nháy mắt liền lập tức co rút lại. Trong tiếng kêu thảm thiết, mấy ngàn tu sĩ này toàn bộ trở thành những cái thây khô!
 
Nguyên thần của bọn họ bị giam cầm trong cơ thể, không thể lao ra, khi thân thể tử vong thì tử khí tràn vào nguyên thần, khiến họ trở thành những cái xác sống!
 
Nếu chỉ như vậy thì cũng chưa thể hiện được thủ đoạn của Hạng Đại Thông. Hắn vung tay áo lên, đôi mắt của mấy ngàn cái xác sống mặc huyết sam không ngờ tỏa ra huyết quang, tỏa ra bốn phương tám hướng, giống như bị khống chế, điên cuồng nhảy vào đám tu sĩ giới ngoại triển khai chém giết đầy khát máu!
 
- Trả máu tươi cho ta!
 
- Ta muốn máu tươi, ta cần máu tươi!
 
- Đưa máu tươi của các ngươi cho ta. Thân thể ta rất đau đớn, thân thể rất khô, ta cần máu tươi!
 
Một tiếng gầm quỷ dị từ trong miệng mấy ngàn tu sĩ này truyền ra đầy thống khổ. Bọn họ them khát máu tươi. Sau khi máu bị mất đi, sự thống khổ của bọn họ người ngoài không thể cảm nhận nổi!
 
Bên ngoài thân thể Nam Chiếu Thượng Nhân cũng có huyết sam. Sắc mặt hắn tái nhợt, phun ra một ngụm tinh thần khí, thần sắc đại biến, thân thể chấn động mãnh liệt, thân thể lập tức sụp đổ!
 
Trong nháy mắt khi thân thể sụp đổ, nguyên thần trong thời khắc hung hiểm lao ra, ánh mắt lộ sự hoảng sợ khôn cùng. Hắn mơ hồ nhớ tới một truyền thuyết, nhớ tới một tin đồn đáng sợ đã lưu truyền ở giới ngoại mấy vạn năm có liên quan tới lần hai giới đại chiến trước đây!
 
Tin đồn này nói về một người!
 
- Huyết Sam đồng tử! Ngươi chính là Huyết Sam đồng tử!
 
Ánh mắt Hồng Sam Tử lộ hàn quang, cất bước đi thẳng về phía Nam Chiếu Thượng Nhân. Hắn muốn giết kẻ này. Đúng lúc này thì từ đại quân được giới ngoại ngưng tụ lần thứ hai có hai tu sĩ bước thứ ba tiến ra, thần sắc đại biến nhưng vẫn cắn răng lao thẳng về phía Hồng Sam Tử!
 
Còn có cả Đông Địch Tử kia dưới thần thông của Hồng Sam Tử cũng đã nhận ra kẻ đáng sợ trong tin đồn năm xưa, thần sắc kịch biến, cùng với hai tu sĩ bước thứ ba kia lao ra, không để ý tới Linh Động Thượng Nhân, Chu Cẩn, cũng không màng tới Khai Thiên Phủ mà lao thẳng về phía Hồng Sam Tử!
 
Ba tu sĩ bước thứ ba!
 
Vừa lui lại phía sau, ánh mắt Nam Chiếu Thượng Nhân vừa lộ vẻ hung ác, tay phải vung lên lấy ra một khối thân thể, trực tiếp dung nhập nguyên thần vào trong đó, phất tay một cái liền có ba quả cầu chứa độc dịch xuất hiện, nhằm về phía Hồng Sam Tử!
 
Bốn tu sĩ bước thứ ba!
 
Lão tổ Hỏa Tước Tộc cũng cắn răng lao tới, không để ý tới Vương Lâm mà tiến về phía Hồng Sam Tử!
 
Năm tu sĩ bước thứ ba chiến Hồng Sam Tử!
 
Nam Vân Tử ở bên kia không để ý tới đám người Hồng Sam Tử, cũng không để ý tới vô số đại quân giới ngoại mà lao thẳng về phía Phong Giới Đại Trận! Nhiệm vụ của hắn cực kỳ gian nan. Hắn muốn chữa trị Phong Giới Đại Trận này. Hắn muốn cho Phong Giới Đại Trận khép lại một lần nữa!
 
- Giới nội còn chưa chuẩn bị tốt, còn cần một ít thời gian. Phong Giới Đại Trận này không thể mở ra được!
 
Nam Vân Tử lo lắng tới gần Phong Giới Đại Trận, ánh mắt đảo một cái liền nhìn thấy Linh Động Thượng Nhân và Chu Cẩn!
 
- Vương Lâm, hai người này lão phu mượn dùng một lát!
 
Giọng nói khàn khàn của Nam Vân Từ truyền khắp tinh không!
 
Vương Lâm vừa lui lại chữa thương, lập tức truyền thần niệm ra khiến Linh Động Thượng Nhân và Chu Cẩn đồng loạt ôm quyền với Nam Vân Tử.
 
- Hai ngươi làm hộ pháp cho lão phu!
 
Nam Vân Tử không dài dòng, sau khi ra lệnh liền bước vào trong PhongGiới Đại Trận, ánh mắt lóe lên, hai tay bắt quyết. Lập tức có rất nhiều cấm chế bay tới Phong Giới Đại Trận!
 
Trong mười vạn tu sĩ giới ngoại, Vân Lạc đại ti đang ở nơi được vô số tu sĩ bảo vệ, đồng tử hai mắt co rụt lại. Dù nàng không ngờ tới là vừa mới tiến vào giới nội đã gặp phải chuyện
ngoài ý muốn, tổn thất thảm trọng.
 
Nhất là Khai Thiên Phủ kia đã không còn ai ngăn trở, lúc này ầm ầm chém xuống. Lưỡi búa khổng lồ kia dù là cách nó rất xa cũng có thể nhìn thấy rõ ràng. Trong tiếng ầm vang, lưỡi búa chém xuống liền khiến năm ngàn tu sĩ bị chem. đứt đôi mà chết thảm!
 
- Chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà giới ngoại đã hy sinh gần hai vạn tu sĩ… Ngọc thủ của Vân Lạc đại ti giơ lên, hướng về phía Khai Thiên Phủ điểm một cái, nhẹ giọng nói.
 
- Thiên Phạt Điên, Thị Kiếm Tộc, Phá hồn nhất kiếm, ngăn cản lưỡi búa này!
 
Tiếng nói này truyền tới mấy ngàn tu sĩ mặc hắc y ở bốn phía Thiên Phạt Điện bên ngoài Phong Giới Đại Trận. Đám người này ngẩng đầu, không cần nghĩ ngợi gì, hóa thành một loạt vệt sáng, lao thẳng tới Khai Thiên Phủ trong Phong Giới Đại Trận!
 
Trong nháy mắt khi lưỡi búa này hạ xuống một lần nữa, mấy ngàn tu sĩ vô thanh vô tức đồng loạt làm một động tác, tay phải giơ lên biến ảo ra một thanh hắc kiếm, cầm trong tay chém xuống!
 
Mấy ngàn đạo kiếm khi gào thét, ngưng tụ lại một chỗ như cầu vồng cắt ngang bầu trời, lao thẳng tới lưỡi búa này!
 
Trong tiếng ầm vang, lưỡi búa nọ liền sững lại, kiếm khí bị đánh tan. Mấy ngàn tu sĩ đồng loạt phun máu tươi. Nhưng bọn họ không hề dừng lại chút nào mà đồng loạt vung tay trái lên, khiến máu tươi hóa thành huyết quang, lại một lần nữa giơ kiếm trong tay đã dính máu tươi, chém ra một đao kiếm khí nữa!
 
Ánh mắt Vân Lạc đại ti lóe lên, hướng về phía Vương Lâm đang ở phía xa xa, trầm mặc, ngọc thủ bắt quyết, điểm một chỉ về phía hắn!
 
- Tam lão Phong diệt tộc, ta van các người không tiếc tất cả mà phong ấn hoặc giết chết kẻ này.
 
Trong nháy mắt khi lời nói của Vân Lạc đại ti thốt ra khỏi miệng, phía sau lập tức có ba luồng u quang lóe lên, vừa vặn vẹo liền hóa thành ba người mặc tử bào!
 
Ba người mặc tử bào nọ giống như chưởng tôn, che kín toàn thân, nhìn không thấy hình dáng. Họ không mở miệng mà cất bước, hóa thành u quang lao thẳng về phía Vương Lâm!
 
Cũng trong giờ phút này, tu sĩ Vân Hải tinh vực từ xa ầm ầm lao tới. Trong tiếng gầm xé gió mang theo vinh quang của Vân Hải tinh vực, mấy vạn tu sĩ lao tới chém giết, triển khai một trận chiến tàn khốc với đám người xâm lấn vô tận của giới ngoại!
 
Chiến tranh lúc này mới chỉ bắt đầu mà đã cực kỳ thảm trọng!
 
Tiếng gầm thét điên cuồng vang vọng, chém giết kinh thiên, từng luồng máu tanh tràn ngập khắp tinh không! Một tu sĩ Vân Hải tinh vực vừa giơ tay phải bắt quyết, dùng pháp bảo giết chết một cư dân giới ngoại thì chưa kịp ngẩng đầu đã bị một thanh phi kiếm xuyên qua thân thể tu sĩ Vân Hải tinh vực lao thẳng tới mục tiêu kế tiếp!
 
- Vân Hải tinh vực vinh quang…
 
Tu sĩ Vân Hải tinh vực trước khi chết vẫn giãy dụa muốn nhìn về quê quán một lần, nhưng cuối cùng trước mắt mơ hồ, trong tiếng cười thảm lựa chọn tự bạo!
 
Dù chết cũng muốn chết cho oanh liệt!
 
Tiếng ầm vang nổi lên. Toàn thân tu sĩ Vân Hải tinh vực này nổ tung, hình thành một luồng lực hủy diệt khuếch tán khắp bốn phía!
 
Ở một chỗ xa hơn, một nam tử trung niên đến từ Vân Hải tinh vực toàn thân tràn ngập vết thương, rất nhiều máu tươi chảy ra. Bên ngoài thân thể hắn còn có ba bốn thanh phi kiếm đâm vào, dường như chuẩn bị sụp đổ.
 
Nhưng hắn lại như không cảm thấy đau đớn, trong tiếng cười dài nhìn chằm chằm vào tu sĩ giới ngoại phía trước, trong tích tắc khi áp sát thân thể liền nổ tung, hóa thành một lực lượng trùng kích đánh thẳng vào tu sĩ giới ngoại, đồng quy vu tận với đối phương!
 
Ở xa hơn nữa có một người tới từ giới ngoại, tu vi đã đạt tới thiên nhân đệ tam suy. Thân ảnh hắn như điện, thường xuyên qua một cái là có rất nhiều tu sĩ Vân Hải tinh vực tử vong thê thảm!
 
Trong loạn chiến, dường như không ai có thể ngăn cản được hắn. Hắn nhoáng lên một cái, tay phải đâm vào lồng ngực của một tu sĩ Vân Hải tinh vực, móc trái tim của đối phương ra, ánh mắt lộ vẻ vô cùng tàn nhẫn.
 
Tay phải hắn trực tiếp bóp nát trái tim này, đang muốn rời đi thì bỗng nhướn mày. Tu sĩ Vân Hải tinh vực vừa bị hắn bóp nát khiến cho nguyên thần vỡ nát, trong một khắc cuối cùng của tính mạng lại giơ hai tay ôm chặt lấy thân thể hắn!
 
- Lực lượng của con kiến!
 
Tu sĩ giới ngoại này cười lạnh, thân thể giãy dụa. Thân thể tu sĩ Vân Hải ầm ầm nổ tung, đánh văng tu sĩ giới ngoại này ra!
 
Đầu lâu của hắn trong luồng lực lượng này bị quăng ra xa, nhưng ánh mắt vẫn đầy cừu hận như đang còn sống, nhìn chằm chằm vào tu sĩ giới ngoại nọ.
 
Chỉ một chút trì hoãn này, tu sĩ giới ngoại đã bị rất đông tu sĩ Vân Hải lao tới, đôi mắt đỏ bừng, căn bản không chiến đấu mà sau khi tới gần liền gầm to vinh quang của Vân Hải tinh vực, ầm ầm tự bạo!
 
Mười tu sĩ tự bạo giết không được ngươi, vậy thì một trăm! Một trăm không giết được thì ba trăm!
 
Trong tiếng tự bạo ầm ầm, một luồng lực lượng hủy diệt trực tiếp phá tan tu sĩ giới ngoại kia. Hắn cho tới khi chết vẫn nghe quanh quẩn trong linh hồn bốn chữ!
 
- Vân Hải vinh quang!
 
Chiếc đầu lâu bị đánh bay ra xa, chậm rãi nhắm mắt bị dư chấn của thần thông tu sĩ giới ngoại đánh vỡ!
 

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện