Trong nháy mắt khi nó tới gần Vương Lâm, lôi quang ở mi tâm Vương Lâm đột nhiên loé lên. Nguyên thần Thái Cổ Lôi Long lập tức lao ra ! Thái Cổ Lôi Long có quyền khống chế mọi lực lượng lôi điện trong thiên địa. Vương Lâm vẫn chưa hoàn toàn dung hợp với nó nhưng cũng đã gần hoàn thành, có được lợi ích vô cùng. Một khi hoàn toàn dung hợp thì có thể điều khiển tất cả lôi lực. Trong nháy mắt khi Thái Cổ Lôi Long hiện thế, lao ra, thân thể Lôi Linh run rẩy kịch liệt. Nó cảm thấy một cỗ khí tức không thể chống cự từ nguyên thần Vương Lâm tràn tới. Cảm giác này đến từ truyền thừa sâu trong linh hồn nó.
Nó có thể cắn nuốt mọi tu sĩ nhưng đối với khí tức của tổ tiên thì không còn nửa diểm dũng khí. Chẳng qua tiếng rít gào trong linh hồn nó lại càng thêm kịch liệt:
- Nuốt hắn, nuốt hắn ngươi sẽ trở thành Lôi Long !
Nguyên thần của Thái Cổ Lôi Long phát ra tiếng rít gào, hướng về phía Lôi Linh há miệng nuốt lấy. Lôi Linh kia thân mình run rẩy dữ dội, thanh âm của nó bên trong linh hồn gần như điên cuồng, khiến cho nó giãy giụa, hét lớn một tiếng, cũng há miệng nuốt tới !
Thái Cổ Lôi Long và Lôi Linh cắn nuốt lẫn nhau, lập tức khiến cho Lôi Trì này liền nổi lên cơn sóng lôi quang lớn, phát ra những tiếng sấm kinh thiên !
Nguyên thần của Thái Cổ Lôi Long do Vương Lâm biến thành giằng co với Lôi Linh, không ngừng cắn nuốt lẫn nhau, loại cắn nuốt này chính là một sự dung hòa sấm sét, Lôi Linh kia tuy hùng mạnh, nhưng cũng là không đủ ! Lôi Long cũng mạnh nhưng Vương Lâm cũng chưa dung hợp được toàn bộ, lần cắn nuốt này cũng là ngang sức ngang tài.
Một tiếng rống giận vang lên, Thái Cổ Lôi Long do Vương Lâm biến thành một ngụm nuốt lấy nửa thân mình của Lôi Linh. Lôi Linh trong lúc giãy giụa, toàn thân lôi quang chạy qua chạy lại, điên cuồng cắn lại.
Một tiếng rống giận vang lên, Thái Cổ Lôi Long do nguyên thần Vương Lâm biến thành ánh mắt lộ ra hàn quang, hàn quang này lạnh thấu xương, cũng không để ý đến Lôi Linh kia đang cắn lại, há to miệng nuốt lấy.
Bên trong nguyên thần của Vương Lâm vốn có đặc tính thôn hồn, sau khi dung hợp với Thái Cổ Lôi Long, đặc tính thôn hồn này lại càng hùng mạnh, hơn nữa ngàn năm tu đạo tâm ngoan thủ lạt , trong tâm thần hiển nhiên có một khí thế độc ác tràn ngập.
Giờ phút này liên tục cắn nuốt, cũng lập tức đem một nửa thân mình kia của Lôi Linh trực tiếp nuốt vào trong miệng, hoàn toàn nghiền nát ! Lôi Linh hình con rắn trong tiếng hừ thảm nhanh chóng lui về phía sau. Chỉ còn lại nửa thân mình, hai mắt nó lộ ra vẻ điên cuồng, gầm rống lên, chỉ thấy bên trong Lôi Trì nghìn trượng này lôi điện từ mặt đất mọc lên lập tức càng nồng đậm hơn, dường như ở dưới mặt đất bằng đá xanh rộng nghìn trượng này có ẩn chứa một lượng lôi điện cực kỳ khổng lồ !
Từng tiếng rống giận hóa thành những tiếng sấm giữa trời đất, lần lượt đánh ra tạo nên những chấn động kinh thiên. Trong những tiếng ầm ầm này, một cơn lốc điên cuồng mạnh mẽ hình thành, hướng ra phía ngoài bỗng nhiên quét ngang qua, những tảng đá xanh lớn tan vỡ, bị cuốn lên tạo thành một đám bụi đất, nhưng đám bụi đất này vừa mới bay lên liền lập tức tan rã !
Thậm chí những mảnh đá vụn kia ngay khi bị cuốn lên cũng lập tức bị lôi quang bao phủ, hoàn toàn vỡ nát.
Gần như trong nháy mắt, ngoại trừ tảng đá xanh chỗ Vương Lâm đang khoanh chân ngồi, còn lại những tảng đá trong vòng nghìn trượng toàn bộ đều tan vỡ. Nhưng cơn lốc này cũng không hề tạm dừng, hướng ra phía ngoài oanh kích !
Trong lúc đó, một luồng sức mạnh lôi đình cực kỳ khổng lồ ẩn sâu dưới mặt đất toàn bộ mạnh mẽ tuôn ra, đi thẳng đến Lôi Linh.
Cảnh tượng này ngay lập tức như thể Thiên Kiếp giáng lâm trên Lôi Tiên Điện, toàn bộ tu sĩ bốn phía sắc mặt đại biến, đều lui về phía sau, thậm chí ngay cả một vài gia tộc lão tổ trong mắt cũng tuôn ra tinh quang.
Trong khoảnh khắc cơn lốc hướng ra bốn phía tấn công, những lão quái ngồi trên bồ đoàn cách đó nghìn trượng tất cả đều chăm chú nhìn. Viêm Lôi Tử trong lúc cười khổ nâng tay phải lên, nhấn xuống phía dưới một cái, lập tức cơn lốc đang điên cuồng tấn công tới này va chạm vào, sau khi phát ra tiếng nổ ầm ầm, biến mất trong vòng nghìn trượng.
Ngay trong khoảnh khắc này, khi lôi đình vô tận trên mặt đất kia mạnh mẽ nhập vào trong Lôi Linh, Thái Cổ Lôi Long do nguyên thần Vương Lâm biến thành sau khi nuốt một nửa thân mình Lôi Linh cũng lập tức có một luồng xung lực. Loại xung lực này Vương Lâm trước đây chưa từng thấy qua, nhưng giờ phút này một nửa Lôi Linh trong nguyên thần kia hóa thành lôi lực khổng lồ di chuyển bên trong nguyên thần. Nguyên thần dưới tác động của luồng xung lực này rốt cuộc cũng không chịu nổi, như thể có một sức mạnh, từ trong cơ thể lao ra, ngửa mặt lên trời rít gào.
Một tiếng rít gào này sau khi Vương Lâm biến thành Thái Cổ Lôi Long lần đầu tiên xuất hiện, cũng là một tiếng sấm gào thét trước đây chưa từng có. Dường như ngay khi tiếng rống giận này truyền ra liền xuyên thấu Lôi Tiên Điện, dung nhập với trời đất, trở thành một tiếng sấm tồn tại vĩnh hằng cùng với trời đất từ xưa đến nay !
Vào lúc này, thanh âm này chính là âm thanh của hết thảy sấm sét giữa trời đất, khiến cho toàn bộ
sấm sét phải nghe lệnh !
Thái Cổ Lôi Long sở dĩ có thể sử dụng được quyền lực của sấm sét chính là bởi vì một tiếng rít gào này. Vương Lâm lúc trước nuốt lấy Lôi Long, dung hợp không nhiều, không thể phát huy sức mạnh sử dụng thiên địa lôi đình thật sự của Lôi Long !
Nhưng hiện giờ, sau khi dung hợp một nửa Lôi Linh, cũng khiến hắn rốt cuộc ngưng tụ được ra tiếng rít gào này !
- Graaao ! ! !
Một tiếng gầm này khiến cho thiên địa phong vân biến sắc, lôi đình khổng lồ tràn ngập trên mặt đất đang hướng về phía Lôi Linh ngưng tụ, trong phút chốc dường như run rẩy, nhất tề thay đổi phương hướng, giống như triều bái, bao phủ lấy Thái Cổ Lôi Long do nguyên thần của Vương Lâm biến thành.
Thần sắc tu sĩ bốn phía toàn bộ từng người một đều kịch biến, ngay cả rất nhiều lão quái ngồi trên bồ đoàn kia cũng lần lượt lộ ra vẻ mặt kinh sợ.
Cho dù là Huyết Thần Tử kia hai mắt cũng lóe lên, ánh mắt lộ hàn quang.
Thanh Thủy lần đầu tiên cười lớn, nói:
- Được !
- Nguyên thần Thái Cổ Lôi Long ! !
Viêm Lôi Tử ánh mắt khiếp sợ, trên mặt nổi lên gân xanh, muốn đứng lên ngăn cản, nhưng lại do dự, thầm than một tiếng. Có Thanh Thủy ở đây, hắn cũng chỉ có thể để Vương Lâm tùy ý cắn nuốt, không có cớ để ra tay can thiệp. Bằng không, nếu phá vỡ cơ duyên ngàn năm khó gặp này của Hứa Mộc, chỉ sợ Thanh Thủy kia sẽ lập tức trở mặt !
Những lão quái này còn như thế, càng không nói đến những người bên ngoài. Hứa Đình kia ngơ ngác nhìn cảnh tượng này, trong lòng dâng lên một nỗi khiếp sợ, cả người trở nên trầm mặc.
- Hắn, nếu không đến vạn bất đắc dĩ, có lẽ tốt nhất là không nên trêu chọc !
Thân Công Hổ hai mắt lộ ra vẻ cực kỳ hưng phấn, rốt cuộc cũng không nén nổi nữa, nhìn Vương Lâm, vẻ cuồng nhiệt trong mắt càng đậm.
Chiến Không Liệt cũng ngây người ra một lúc, lần đầu tiên trong mắt, cũng như Thân Công Hổ, lộ ra vẻ sùng kính cuồng nhiệt !
Về phần đồng tử đầu to và tu sĩ sáu ngón kia, hai người đều tâm thân kịch chấn, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ, trong lòng đã khẳng định Hứa Mộc này không thể tùy tiện trêu chọc ! Người này ngay cả Lôi Linh cũng dám nuốt, lại có thể một tiếng rít gào khiến cho tất cả lôi đình trong Lôi Trì nghe lệnh, loại thần thông này làm cho bọn họ da đầu tê dại !
Chẳng những lôi đình trong vòng nghìn trượng này phải triều bái, mà ngay cả Lôi Linh kia, sau một tiếng gầm sử dụng sức mạnh của thiên địa lôi đình cũng lập tức run rẩy kịch liệt, có một sức mạnh khiến nó không thể không triều bái, không thể không khuất phục !
Đây chính là sức mạnh của Thái Cổ Lôi Long !
Lôi điện vô tận dung nhập vào trong nguyên thần Vương Lâm, nguyên thần hắn xông ra, trực tiếp hung hăng há miệng ra nuốt. Một nửa còn lại của Lôi Linh kia cũng không dám phản kháng, bị Vương Lâm nuốt lấy toàn bộ ! Lúc trước Vương Lâm và Thái Cổ Lôi Long mới chỉ dung hợp được một phần năm, nhưng hiện giờ nuốt được Lôi Linh, hấp thụ lôi đình vô tận bốn phía, dường như có một cơn lốc bùng nổ trong nguyên thần của hắn, quá trình dung hợp lẫn nhau, trong tiếng ầm ầm vang vọng, điên cuồng tăng mạnh, đã đạt tới gần một nửa !
Nguyên thần biến thành Thái Cổ Lôi Long lập tức bành trướng, hóa thành to lớn trăm trượng, hình thành một luồng uy áp hùng mạnh bao phủ trời đất. Ánh mắt nó lạnh lẽo đảo qua bốn phía, sau đó thu hồi theo mi tâm của Vương Lâm quay về bên trong cơ thể. Trong khoảnh khắc này, toàn bộ lôi đình còn sót lại trong phạm vi nghìn trượng điên cuồng co rút lại, hướng về phía Vương Lâm ngưng tụ. Trong tiếng sấm nổ kịch liệt, Vương Lâm mở hai mắt, toàn thân lôi quang qua lại, một cảm giác có thể khống chế hết thảy lôi lực trên thế gian mạnh mẽ xuất hiện trong lòng.
Vương Lâm đứng lên, nghìn trượng xung quanh là một đống hoang tàn, không còn một chút lôi đình !
Viêm Lôi Tử sắc mặt cực kỳ khó coi, trong lòng đau xót, nhìn Vương Lâm hồi lâu không nói nên lời, cuối cùng thở dài một tiếng.
Bốn phía hoàn toàn im lặng… Loại tĩnh lặng này so với khi La Tố bị giết lúc trước, hoàn toàn giống nhau…