Tiên Nghịch

Chương 857: Đồ la kế hoạch


trước sau

Trong tiếng cười dài hắn đã về tới đỉnh ngọn núi, đứng ở trên này nhìn tầng mây trên không trung. Lúc này, nước mưa từ trên trời rơi xuống khi cách Vương Lâm ba tấc lập tức hóa thành hơi nước nhè nhẹ tiêu tán. Dần dần có chút mây mù xuất hiện bên ngoài thân thể Vương Lâm.
 
Cảnh tượng này, giống hệt cảnh tượng lúc trước Viêm Lôi Tử đạp không mà đến, mưa hóa vụ. Chỉ có điều, mây mù hình thành bên người Vương Lâm lại lộ vẻ rất mỏng manh, hơn nữa cũng không ổn định, không bằng Viêm Lôi Tử dường như tâm niệm vừa động, mây mù ngoài thân thể đều có thể làm tan vỡ thiên địa.
 
Nhưng nếu lúc này thần thức của Viêm Lôi Tử buông xuống tinh cầu này, nhìn thấy mây mù bên ngoài thân thể Vương Lâm sau khi nước mưa rơi xuống, nhất định sẽ chấn động. Bởi vì mây mù này, cũng không phải biến hóa của thần thông dùng nguyên lực vận chuyển tạo thành, mà là một loại biểu hiện đã chạm tới quy tắc.
 
Đây là dùng một loại lực lượng của quy tắc, cũng không phải cố ý, mà là trong vô hình cải biến không gian ngoài thân thể, làm cho những giọt nước mưa trong khoảnh khắc rơi xuống tự mình hóa thành mây mù, mây mù này chính là một loại thần thông, tùy tâm sở dục uy lực vô cùng!
 
- Tiên Đế Bạch Phàm thật là thần nhân!
 
Vương Lâm thở dài, thần thông Hoán Vũ của hắn là Thanh Thủy truyền thừa, thần thông này là thuật của Tiên Đế Bạch Phàm, hiểu được thuật này đồng thời lại có thể tự nhiên chạm tới quy tắc.
 
Một điểm này, tuyệt đối không phải tiên thuật tầm thường có thể làm được, sợ là trong vô số tiên thuật chỉ có rất ít tiên thuật có thể đạt tới hiệu quả này!
 
- Mưa theo mây đến, mà mây này cũng ngưng tụ từ nước, chỉ có điều, phương diện này nếu không có gió thì mây không thể hình thành!
 
Truyền thừa của Thanh Thủy cấp cho Vương Lâm cũng không có cảm ngộ, mà là một loại lý giải đối với quy tắc. Như vậy, sau khi Vương Lâm minh ngộ lại càng cảm kích đối với Thanh Thủy.
 
- Không nghĩ tới, Tư Đồ Nam năm đó không ngờ cũng đã nắm giữ quy tắc… Trong đầu Vương lâm hiện lên cảnh tượng, năm đó Tư Đồ Nam sau khi xuất hiện từ hạt châu Thiên Nghịch bầu trời đang mưa. Trong khi ngẩng đầu, hắn hét lớn một tiếng:
 
- Tan cho lão tử!
 
Trong khoảnh khắc đó, nước mưa trên bầu trời đảo cuốn, hình thành một mảng lớn sương mù rồi tiêu tan, ngay cả tầng mây trên bầu trời trong khoảnh khắc kia cũng tan vỡ lộ ra khoảng không trong sáng!
 
Thời điểm đó, hắn chỉ cảm thấy từ trên người Tư Đồ Nam phát ra một cỗ chấn động khó tả, khiến cho khoảng không này run rẩy, dường như vạn vật tị lui, tất cả khuất phục ở trước mặt nó.
 
Cũng chỉ là những cảm giác này mà thôi, dù sao thì tu vi của Vương Lâm khi đó quá thấp, căn bản không có khả năng chạm tới quy tắc, cũng không có tư cách đó!
 
Nhưng hiện tại nghĩ lại, Tư Đồ Nam lúc ấy rõ ràng đã chạm tới quy tắc. Vương Lâm thở dài, với tu vi lúc này của hắn nghĩ lại thấy rất rõ ràng.
 
- Thì ra hết thảy là như thế này… Vương Lâm trầm mặc nghĩ tới hơn ngàn năm trước, mình lần đầu tiên đạt được hạt châu Thiên Nghịch, khi đó trên hạt châu Thiên Nghịch có tầng mây!
 
Tầng mây này cần hấp thu hơi nước bên trong thiên địa mới có thể tăng thêm, lúc này nghĩ lại trong đầu Vương Lâm lập tức sáng tỏ, hắn chỉ biết cười khổ.
 
Thực ra rất nhiều thứ vẫn đều tồn tại bên người, chỉ có điều, không đạt tới trình độ đó căn bản sẽ không phát giác, cho dù là nhìn thấy cũng sẽ không hiểu được.
 
Lúc này, Vương Lâm hoàn toàn hiểu được.
 
- Không nghĩ tới, mãi đến hôm nay sau ngàn năm ta mới hiểu được, trong hạt châu Thiên Nghịch, quy tắc của bộ phận thủy… Mà bộ phận này cũng được hạt châu Thiên Nghich bày ra lúc ban đầu… Thậm chí cho tới bây giờ, ta cũng chưa hoàn toàn nắm giữ, chỉ là có hơi chạm tới.
 
Vương Lâm sờ sờ mi tâm, ánh mắt lộ vẻ cảm khái.
 
Hắn nhìn nước mưa từ không trung rơi xuống, tay phải nhẹ nhang vung về phía trước, trong miệng hạ giọng nói:
 
- Tan!
 
Dưới cái tay vung tay này của Vương Lâm, mây mù bên ngoài thân thể hắn nhanh chóng bay đi theo cánh tay. Cùng lúc đó, nước mưa trong cả thiên địa trong khoảnh khắc này đột nhiên giống như run rẩy, lập tức liền có đại lượng mây mù biến ảo ra gào thét giống như cuồng phong trực tiếp đảo cuốn mà đi.
 
Dưới sự tấn công của cơn lốc mây mù này, tầng mây vô cùng vô tận phía chân trời lập tức sụp đổ. Trong tiếng lôi đình nổ vang giống như có một bàn tay khổng lồ quét ngang lập tức những tầng mây đó nhanh chóng lui về phía sau, cuối cùng hoàn toàn tiêu tan!
 
Toàn bộ thiên địa chỉ còn vạn dặm trời quang!
 
Ánh mặt trời chiếu xuống mang theo sự ấm áp, trên đại địa lộ ra mùi thơm của bùn đất sau cơn mưa, trên lá của vô số thực vật còn một chút nước mưa dần dần rơi xuống.
 
Chân trời lại lộ ra một đạo cầu vồng trong ánh mặt trời, cảnh tượng này giống như tiên cảnh.
 
Dưới bầu không khí như vậy thì ngay cả mãnh thú trên mặt đất sau khi đi ra cũng không rít gào, chỉ là hướng lên không trung kêu khẽ.
 
Mấy con chim mang theo tiếng hót vui vẻ không biết bay ra từ chỗ nào lượn vòng trên không trung, hiển nhiên mùa mưa kéo dài khiến chúng nó đã lâu không được giương cánh.
 
Vương Lâm ánh mắt bình tĩnh, tay phải bấm quyết, lập tức ở trước người mười trượng tràn ngập hắc phong, hóa thành hai con hắc long. Khi hắc long thổi ra âm phong, lập tức âm phong đó dung hợp với sương mù, lại cũng có một tia cảm giác mây mù, ở trong mây mù nước mưa ngưng tụ, nguyên lực giữa thiên địa xung quanh
trong khoảnh khắc này điên cuồng vọt tới.
 
Chỉ cần Vương Lâm tâm niệm khẽ động, nước mưa trong mây mù kia sẽ lập tức rơi xuống thiên địa, Hoán Vũ thuật, minh ngộ!
 
Vương Lâm vung tay phải lên, mây mù tiêu tan, hắc long mất đi bóng dáng, hết thảy đều trở về yên bình.
 
Đồng tử đầu to nhìn cảnh tượng này, con ngươi hai mắt co rút lại, trầm mặc không nói. Hắn càng kính sợ hơn đối với Vương Lâm.
 
Lôi Cát từ trong cảm ngộ mở ra hai mắt, trong mắt khẽ lóe lên, trong lòng cũng trào dâng ngập trời. Hắn thầm nhủ:
 
- Đây là lực lượng của quy tắc. Ta đã từng thấy qua khi một số ít tu sĩ đại thần thông thi pháp.
 
Trong trầm mặc, hắn càng tâm phục khẩu phục, một mảnh cung kính đối với Vương Lâm Về phần Tháp Sơn, đối với hết thảy những điều này hắn lại coi như không nhìn thấy, từ đầu đến cuối đều nhắm mắt đả tọa.
 
Vương Lâm khoanh chân ngồi xuống đất, vẻ mặt bình tĩnh, hiểu được Hoán Vũ thuật, kế tiếp là thần thông Tát Đậu Thành Binh mà hắn cảm thấy hứng thú nhất!
 
Lúc này, ở biên giới giao giữa tây bộ và bắc bộ của Liên Minh Tinh Vực, một thân ảnh hư ảo đang bay nhanh trong không trung. Tốc độ của thân ảnh này quá nhanh, thường chỉ lóe lên liền biến mất không thấy.
 
Thân ảnh ấy cũng không phải là một đạo, mà là dày đặc vô số. Trong tinh không phía trước xuất hiện mảnh lớn sóng gợn, giữa những sóng gợn phập phồng đó, những thân ảnh hư ảo kia càng lúc càng nhanh.
 
Không bao lâu sau khi tiến vào Liên Minh tây bộ, chỉ thấy phía trước xuất hiện một đội tu sĩ La Thiên, người dẫn đầu đúng là tu sĩ sáu ngón tay kia. Hắn mang theo tiểu đội của mình thẳng hướng Liên Minh bắc bộ mà đi. Liên Minh tây bộ này rõ ràng bị La Thiên chiếm cứ toàn bộ, tu sĩ sáu ngón làm tiên phong tự nhiên muốn đi bắc bộ mở đường.
 
Dọc trên đường đi hắn cực kỳ cẩn thận, thần thức càng tản ra, nếu có bất luận động tĩnh nhỏ gì hắn sẽ lập tức phát hiện.
 
Những thân ảnh hư ảo này sau khi nhìn thấy hơn trăm người phía sau tu sĩ lục chỉ, lập tức thay đổi phương hướng bay thẳng về phía bọn họ.
 
Tu sĩ sáu ngón đang đi ở phía trước, đột nhiên giật mình, đầu ngón tay thứ sáu của tay phải lập tức truyền đến từng trận đau nhức. Hắn hoảng sợ, lập tức dừng lại, cũng chỉ trong thời gian ngắn liền thấy được vô số thân ảnh hư ảo dày đặc phía trước!
 
Khi hắn nhìn thấy cảnh tượng này con ngươi trong mắt lập tức co rút lại, vỗ túi trữ vật, trong tay lập tức xuất hiện một truyền tấn phù. Sau khi bóp nát truyền tấn phù hắn cũng không lui lại, mà tiến lên định thi triển thần thông. Nhưng trong khoảnh khắc này, chỉ thấy những thân ảnh hư ảo phía trước lập tức phân ra một nửa vờn quanh hắn. Nửa còn lại trong nháy mắt lao về phía đám tu sĩ sau lưng tu sĩ sáu ngón.
 
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, dao động của pháp thuật thần thông nổi lên bốn phía. Một lát sau, tu sĩ sáu ngón mang theo vẻ mặt kinh hoàng nhanh chóng lui về phía sau, nhưng trong khoảnh khắc hắn vừa lao ra, lập tức đại lượng hư ảnh màu đen trực tiếp đuổi theo, không ngừng dung nhập vào trong thân thể của hắn.
 
Mỗi một đạo hư ảnh dung nhập vào trong thân thể hắn, thân thể của tu sĩ sáu ngón đều run lên. Sau khi lui lại mấy trượng, bước chân người này dừng lại, hai mắt lộ ra ánh sáng quỷ dị, lấp lóe mấy cái liền khôi phục bình thường.
 
Tu sĩ sáu ngón cúi đầu nhìn thân thể của mình, khóe miệng lộ ra nụ cười quỷ dị, hắn thì thào lẩm bẩm:
 
- Thân thể này, coi như tạm được!
 
Ở phía sau hắn, một đám tu sĩ La Thiên đi ra, trên mặt mỗi người đều có vẻ tươi cười quỷ dị.
 
- Kế hoạch đồ la do Huyền Điện triển khai phải bắt đầu rồi. Sau khi kịch biến này xuất hiện, nhiệm vụ của chúng ta cũng không phải chỉ có Hứa Mộc, mà phải tiêu diệt toàn bộ tàn dư! Trong tứ tôn lần này đã xuất động Hắc Sát Ma Tôn và Đạo Nguyên Thiên Tôn, lúc này, La Thiên sẽ biết được, đại môn của Liên Minh Tinh Vực ta cũng không phải dễ tiến như vậy!
 
Ở trong truyền thừa của Thanh Thủy, Vương Lâm hiểu ra, trong những thần thông Hô Phong Hoán Vũ Tát Đậu Thành Binh của Tiên Đế Bạch Phàm thì Tát Đậu Thành Binh uy lực mạnh nhất!
 
Cho dù là Thanh Thủy cũng yêu quý có thừa đối với Tát Đậu Thành Binh. Thuật này là một trong những đại thần thông dương danh Tiên Giới năm đó!
 

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện