Vương Lâm trở về khiến cho Luyện Hồn bộ lạc bên trong Hỏa Yêu Quận đốt lên ngọn lửa cuồng nhiệt. Mà từ nay về sau cái tên Hỏa Yêu Quận cũng bị xóa sổ, dưới một câu nói của Vương Lâm đã trở thành Luyện Hồn Tông! Toàn bộ Luyện Hồn Tông có hơn trăm vạn đệ tử, nếu là đen tất cả hồn phách trong Hồn Phiên của tất cả các đệ tử gom lại một chỗ thì số lượng lại càng không thể tưởng tượng được, cực kỳ kinh người.
Thậm chí có thể nói Luyện Hồn Tông dù là ở Thất cấp tu chân quốc cũng là một cỗ lực lượng không kém!
- Độn Thiên sư phụ, lời hứa năm đó, đệ tử đã làm được rồi…!
Vương Lâm nhìn không trung, lẩm bẩm nói.
Theo Luyện Hồn Tông truyền xuống đại lượng công pháp tu luyện, mọi người trong Luyện Hồn Tông đều điên cuồng tu luyện. Ngoài ra, sau khi do dự một lúc, Vương Lâm đem Cửu Chuyển Luyện Tiên quyết mà Tứ sư tỷ của Tử hệ Thiên Vận Tông năm đó truyền cho hắn thác ấn ra, trở thành đệ nhất cấm pháp của Luyện Hồn Tông! Nếu có thể tu luyện Cửu Chuyển Luyện Tiên quyết tới cực hạn thì xoắn ốc khí sinh ra có uy lực cực lớn. Mặc dù nói đối với Vương Lâm đã không có hiệu quả nhưng đối với đệ tử của Luyện Hồn Tông mà nói liền giống như Tiên thuật! Ngoài ra, Vương Lâm đã hạ quyết tan, ở trong Luyện Hồn Tông mở ra đại lượng cấm chế, lại dưới sự tràn ngập của vô số hồn phách, tiến nhập Tàng Phẩm Các! Tàng Phẩm Các bị Vương Lâm phong ấn tại bên trong nhục thể, chỉ cần một ý niện là có thể, căn bản không cần chân chính xuất ra, Trên thực tếm từ khi hắn đạt được Tàng Phẩm Các đến nay cũng chỉ mới chân chính xuất ra một lần! Một lần đó là trước khi tiến vào Yêu Linh chi địa, ở Thủy Linh Tinh, sau khi bố trí đại lượng cấm chế mới xuất và mở ra. Mục đích là nhằm đưa tới cho Tư Đồ Nam một hồi tạo hóa! Cho đến nay, Vương Lâm vẫn còn nhớ rõ sau khi Tư Đồ Nam nhìn thấy Tàng Phẩm Các và biết rõ địa vị của vật này ở Tiên giới năm đó thì mồm há rộng ra, vẻ mặt ngây dại, thần sắc lộ vẻ không dám tin!
Loại vẻ mặt này có thể nói là cực kỳ hiếm khi xuất hiện trên người Tư Đồ Nam! Tư Đồ Nam phản ứng tới độ hai mắt bắn ra hào quang, dù là ban đên hào quang kia cũng như nhật nguyệt, đem dao động trong lòng biểu hiện ra không chút nghi ngờ! Tiên thuật chia làm ba phẩm hạ, trung, thượng phẩm, cũng có cực phẩm Tiên thuật tồn tại. Chỉ có điều đến hiện tại, dù một bản hạ phẩm Tiên thuật đầy đủ cũng khiến nổi lên một trường hạo kiếp!
Phần lớn còn truyền lưu là một số Tiên thuật tàn khuyết. Từ những Tiên thuật tàn khuyết này sinh ra Câm pháp thì uy lực tự nhiên xa xa không bằng được Tiên thuật chân chính!
Chỉ có tu sĩ đại thần thông mới có tư cách và thực lực để đạt được Tiên thuật hoàn chỉnh. Chỉ có điều Tiên thuật hoàn chỉnh cũng thật sự rất hiếm thấy!
Càng không nói tới trung phẩm Tiên thuật và thượng phẩm Tiên thuật hoàn chỉnh. Chúng tuyệt đối có thể khiến cho tất cả tu sĩ lâm vào điên cuồng! Mặc dù tu vi đạt đến Toái Niết cũng đồng dạng rung động tâm thần! Nếu để bọ họ biết rằng tầng cuối cùng trong Tàng Phẩm Các có được Tiên thuật của Tiên Đế Bạch Phàm năm đó, những người này chắc chắn sẽ phát cuồng lên! Dù sao bên trong Tàng Phẩm Các gần như bảo tồn tuyệt đại bộ phận Tiên thuật của Lôi chi Tiên giới năm đó! Huống chi tầng cuối cùng, ngoại trừ Tiên thuật của Tiên Đế Bạch Phàm còn có Tiên Quân Thuật. Lúc này đối với tu sĩ Toái Niết mà nói thì gần như là một tòa Thiên đại bảo tàng! Tu sĩ Toái Niết còn như thế thì không cần phải nói tới tu sĩ Tịnh Niết và Khuy Niết! Cho nên đối với Tàng Phẩm Các này, Vương Lâm cực kỳ cẩn thận! Một lần mở ra ở Thủy Linh Tinh, Tư Đồ Nam từ bên trong Tàng Phẩm Các đạt được rất nhiều lợi ích. Nhất là ánh mắt mừng như điên sau khi đi ra kia khiến cho Vương Lâm hiểu rằng, tuy tu vi của Tư Đồ Nam không có biến hóa nhưng lấy thiên tư kinh người của mình, cũng có nhiều Tiên thuật thì tại Yêu Linh chi địa này, lão tuyệt đối chính là một cỗ lực lượng đáng sợ!
Khi Tàng Phẩm Các mở ra, Vương Lâm lựa chọn sử dụng một loại trung phẩm Tiên thuật tên là Uẩn Linh. Sau khi hiểu rõ, coi đây là cái giá phải trả, Trần Đạo Tam Tử gần như không chút nghĩ ngợi, không hề do dự đồng ý tiến vào Yêu Linh chi địa! Lúc này, khi Vương Lâm sưu tầm trong Tàng Phẩm Các, tổng cộng xuất ra bốn loại hạ phẩm Tiên thuật. Tu vi của đệ tử Luyện Hồn Tông thuộc loại trạng thái dị dạng, khả năng khống chế hồn phác thì có thừam hết thảy tu vi đều ký thác ở trên một cây Hồn Phiên!
Cho nên những Tiên thuật Vương Lâm xuất ra đa phần đều có liên quan đến hồn phách. Dù là như thế, Tiên thuật cũng không phải là thứ mà đệ tử của Luyện Hồn Tông có thể trực tiếp tu luyện! Vương Lâm lấy Tiên thuật làm căn bản, phân ra nhiều loại cấm pháp rồi mới truyền xuống!
Về phần Âu Dương Hoa, Vương Lâm không keo kiệt, xuất ra một loại hạ phẩm Tiên thuật đầy đủ tên là Luyện Hồn Thành Tiên, coi như là phần thưởng cho mấy trăm năm qua của Âu Dương Hoa!
Không phải Vương Lâm không cho trung phẩm Tiên thuật mà là tu vi Âu Dương Hoa dị dạng cực kỳ. Người này nếu toàn bộ thi triển ra chín mươi chín căn Hồn Phiên thì có thể đánh một trận với tu sĩ Vấn Đỉnh kỳ. Nhưng nếu không có Hồn Phiên thì tu vi xuống dốc không phanh!
Đưa cho hắn Tiên thuật Luyện Hồn Thành Tiên này, đối với Âu Dương Hoa mà nói thì sẽ rất khó tu luyện. Dù sao đây cũng là Tiên thuật đầy đủ! Đối với Thập Tam, có thể nói là Vương Lâm không tiếc cái gì! Trước đấy, hắn sử dụng Tiên phủ ngọc giản đi Tiên phủ một chuyến ngắn, từ chỗ những người kia phá bỏ cấm chế tìm được Lôi Cát, trực tiếp lấy ra rất nhiều rồi lập tức quay lại. Lấy máu tươi của Lôi Cát Cự Ma Tộc để cho Thập Tam ngâm mình vào, khiến cho trong thời gian ngắn thân thể hắn diễn ra một hồi biến hóa nhảy vọt. Tuy nói thống khổ trong đó thường nhân căn bản không thể chịu đựng được nhưng Thập Tam cũng kiên trì cắn răng chịu đựng!
Cuối cùng Vương Lâm hơi chút do dự, ánh mắt chợt lóe lên, dùng máu tươi vương tộc Cổ Thần của chính mình điểm lên mi tâm của Thập Tam. Nháy mắt thân mình Thập Tam trở nên run rẩy kịch liệt. Lấy hắn định lực cũng không thể chịu đựng được loại đau đớn như
cắn nuốt thân thể này.
Sau khi trải qua một loạt biến hóa, có thể nói Thập Tam từ trong thống khổ lại tái sinh. Cả người hắn tản mát ra khí tức như một Ma Thần! Sự cường đại của thân thể hắn có thể đủ để liều mạng với tu sĩ Vấn Đỉnh hậu kỳ, lại có được tiềm lực vô tận! Gần như như thế vẫn thấy chưa đủ, Vương Lâm lại từ trong túi trữ vật xuất ra đại lượng pháp bảo, đem toàn bộ số này nhất nhất hòa tan, lấy phương pháp luyện chế Tiên vệ để dung nhập vào trong cơ thể của Thập Tam những không thương tổn đến hồn phách của hắn.
Dưới thống khổ đến không tưởng được, đáy lòng luôn trung thành điên cuồng đối với Vương Lâm, kiên trì đi tới. Sau khi được vô số pháp bảo dung hợp, thân thể vừa mới đạt tới cảnh giới Tiên vệ Ngân Thi, nhưng có thể chống cự lại được tu sĩ Âm Hư công kích, lại có thần trí thanh tỉnh, hoàn toàn khác Tiên vệ!
Dù sao Vương Lâm sẽ không sử dụng Thập Tam để luyện chế Tiên vệ! Đối với Thập Tam, trong lòng Vương Lâm rất có cảm tình. Hắn gần như chứng kiến Thập Tam lớn lên. Trong lòng hắn có hai đệ tử. Đại đệ tử chính là Kính Thập Tam! Còn nhị đệ tử chính là Tạ Thanh ở La Thiên xa xôi kia! ĐỐi với đệ tử của mình, nhất đệ tử trung thành như thế này, Vương Lâm sẽ không keo kiệt! Từ trong Tàng Phẩm Các, hắn lựa chọn một loại trung phẩm Tiên thuật đầy đủ tên là Tiên Phách thuật chia làm ba bước, truyền thụ cho Thập Tam! Chỉ cần Thập Tam tu luyện từng bước một, sau khi hoàn toàn tu luyện cả ba thì có thể chân chính tu luyện Tiên Phách Thuật này! Ngoại trừ Thập Tam và Âu Dương Hoa, còn có một số đầu lĩnh, dưới sự bày mưu tính kế của Vương Lâm, cũng đều có thể tu luyện những cấm pháp mà hắn cố ý chuẩn bị vì Luyện Hồn Tông.
Đối với Luyện Hồn Tông, Vương Lâm không tham dự vào nhiều mà là cho nó tự nhiên phát triển. Sau khi truyền thụ pháp thuật thần thông, Vương Lâm lại vỗ túi trữ vật. Thời gian gần đây hắn đạt được rất nhiều pháp bảo, lúc này đưa ra vô số phi kiếm và pháp bảo, để tạo nên Tàng Bảo Các trong Luyện Hồn Tông!
Để đám người Âu Dương Hoa an bài, thưởng cho những đệ tử có cống hiến cho Luyện Hồn Tông!
Làm xong hết thảy, Vương Lâm cũng hoàn thành một phen tâm nguyện, một mình một người, không để kẻ nào đi theo đi tới phía trước bức tượng đá màu đen kia.
Tượng đá màu đen này đã bị chuyển tới thung lũng phía sau hoàng cung của Đô thành. Thung lũng này Vương Lâm cũng không xa lạ. Năm đó khi hắn một mình đến nơi đây, phóng xuất ra Cổ Yêu Bối La, khiến nó thành công cắn nuốt Hỏa Yêu Linh.
Thung lũng này vẫn chưa thay đổ, giống như mấy trăm năm trước. Đứng ở chỗ này, Vương Lâm hơi chút ngẩn ngơ, phảng phất như chân chính trở về mấy trăm năm trước.
Chẳng qua chỗ đặt pho tượng của Cổ Yêu Linh nay đã đổi thành tượng đá màu đen, trên đó điêu khắc bộ dáng của chính mình!
Nhìn tượng đá này, Vương Lâm như có ảo giác. Dường như bức tượng này là chính mình, phảng phất như bước tượng đá này là người sống vậy!
- Vì sao lại thế… Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, mọi việc có liên quan đến bức tượng đá này hắn đã hỏi qua Thập Tam. Hắn biết rằng đá này chỉ là một khối đá tầm thường, được Thập Tam dựa theo trí nhớ điêu khắc thành bộ dáng của Vương Lâm!
Nguyên bản khi vừa hoàn thành điêu khắc, trừ bỏ những người đã gặp qua Vương Lâm có thể mơ hồ nhìn thấy đôi chút tương tự thì người ngoài căn bản là không thể nhận ra. Dù sao bọn người Thập Tam không phải là người có tay nghề!
Trên bức tượng đá này lại cực kỳ thô ráp. Đám người Thập Tam và Âu Dương Hoa không có biện pháp. Sở dĩ điêu khắc bức tượng này là vì để Lão Tổ vĩnh viễn tồn tại trong lòng, khiến cho bức tượng này trở thành tượng trưng tinh thần của Luyện Hồn bộ lạc. giông như sự tồn tại của Cổ Yêu Linh ở trong Yêu Linh chi địa vậy!
Nhưng quỷ dị chính là theo thời gian trôi qua, với Luyện Hồn bộ lạc ngày càng có thêm nhiều người, vô số người hàng ngày cúng bái, ánh mắt của tượng đá không ngờ trở nên quang hoạt, khiến cho đám người Thập Tam cũng không thể tin nổi. Ngoài ra sự thô ráp bên ngoài tượng đá đã biến mất, hơn nữa bộ dáng cũng chậm rãi thay đổi.
Mấy trăm năm, bức tượng đá không ngờ lúc đầu chỉ có chút tương tự như Vương Lâm nhưng tới hôm nay đã giống Vương Lâm như đúc! Thậm chí vẻ tang thương của ngàn năm tu đạo cũng hiện rõ trên bức tượng.
Loại chuyện này khiến cho đám người Thập Tam và Âu Dương Hoa cảm thấy rất mê muội, cuối cùng chỉ có thể đổ lỗi cho Lão Tổ hiển linh! Bức tượng đá này khiến Vương Lâm nổi lên hiếu kỳ. Cả đời này sự việc khiến hắn tò mò cũng không nhiều lắm, chỉ lúc này cũng là vô tình có ý niệm đem hết thảy chuyện này làm sáng tỏ.
Dù sao tượng đá này quá mức quỷ dị!
Vương Lâm cau mày, chậm rãi đi tới vài bước, tiến về phía trước bức tượng đá. Nhìn đôi mắt của bức tượng này, sau khi ngưng thần quan sát, thần sắc Vương Lâm lập tức biến hóa. Cảm giác như bức tượng đá này cũng đang chăm chú nhìn lại mình phút chốc nổi lên trong lòng.
Bốn phía không phải rất yên lặng, xa xa thỉnh thoảng có tiếng reo hò của tộc nhân Luyện Hồn bộ lạc truyền đến. Nhưng trong cảm giác của Vương Lâm nơi này cũng thật sự yên lăng, coi như hết thảy không tồn tại. Duy nhất còn lại chỉ có hắn và bức tượng đá này! Hàn quang trong mắt Vương Lâm lóe lên, hắn nầng ngón trỏ tay phải lên hướng về mi tâm bức tượng, chậm rãi hạ xuống!