Chỉ có chân mạng đế vương mới ngồi được lên ngai vàng. Cũng không phải ngẫu nhiên người ta gọi hoàng đế là ‘chân long thiên tử’. Từ thuở khai thiên lập địa đến nay, các bậc minh quân đều là hiện thân của ‘hoàng long’ (rồng vàng). Đó cũng là lý do mà người ta dùng hình ảnh hoàng long biểu thị địa vị tôn quý nhất thiên hạ. Thể theo quy chế trên thiên đình, hai trăm năm một lần, sẽ có hoàng long xuất hiện và đầu thai xuống nhân gian khởi đầu một thời kì thái bình thịnh thế.
Tại sao phải là hai trăm năm? Bởi vì vạn vật trên đời, có sinh phải có diệt, có thịnh phải có suy, suy tàn đến tột cùng sẽ hưng thịnh trở lại, trong hưng thịnh lại bắt đầu ẩn chứa mầm mống suy tàn. Không có triều đại nào hưng thịnh mãi mãi, hai trăm năm là khoảng thời gian vừa đủ để trần gian chịu đựng những ‘bạo quân’, ‘tham quan’ hoành hành, là lúc nên bắt tay xây dựng lại một thiên hạ thái bình.
————————————————————————————–
Thiên đình.
“Bẩm Ngọc đế, đã sắp đến kỳ hoàng long xuất hiện và hạ phàm. Nhưng lần này nạn kiếp của nhân gian không đơn giản, e rằng một vị minh quân không đủ để chống đỡ cục diện.” Thái bạch kim tinh bước ra tâu.
“Trẫm biết, buổi thượng triều sáng nay mục đích là để tìm một vị thần tiên xuống giúp hoàng long một tay.” Ngọc đế uy nghiêm cất tiếng.
“Hoàng long hạ phàm sẽ có văn khúc tinh quân và vũ khúc tinh quân làm tùy tùng. Vị thần tiên có bản lãnh hơn hai vị này gộp lại cũng không nhiều…” Hỏa thần Chúc Dung lên tiếng.
“Nhưng không phải không có.” Ngọc đế ngắt lời, dời mục quang về phía Ngọc nữ, cánh tay đắc lực của ông trong việc trị vì thế giới, là chủ nhân Dao trì, cũng đứa con gái mà ông thương yêu nhất. (Tuyết Băng: từ nay về sau, ‘Dao trì tiên nữ’ ‘thái nữ điện hạ’ hay ‘Ngọc Băng tiên nữ’ đều là nàng. Bất quá, các tên gọi này sẽ chỉ xuất hiện lại vài lần ở cuối truyện. Hết chương này là vào chính truyện, toàn bộ đều là cuộc sống bình thường ở trần gian. Một chút thần thánh chỉ để giải thích tại sao nữ chính của chúng ta tài hoa xuất chúng đến như vậy mà thôi.)
“Phụ hoàng, nhi thần nguyện ý hạ phàm.” Thái nữ điện hạ – Ngọc Băng tiên nữ hiểu được cái nhìn của phụ hoàng.
“Thái nữ điện hạ hạ phàm… hình như… có chút bất tiện…” Thái bạch kim tinh thận trọng cất tiếng.
“Ta cam đoan không làm hỏng chuyện.” Nàng nhẹ nhàng nở nụ cười.
“Lão thần không phải là ý này.” Thái bạch kim tinh ngượng ngùng giải thích. “Việc mà thái nữ điện hạ không giải quyết được hình như còn chưa xuất hiện. Chỉ là thân phận điện hạ tôn quý, hạ phàm rồi sẽ ở vị trí nào đây? Người không thể là thần tử của hoàng long. Nhưng mà nếu người đảm nhiệm luôn vị trí thiên tử thì không hợp.”
“Không là thần tử, vậy là thê tử có được không?” Nàng ôn hòa đáp. “Thiên đình chúng ta không phân biệt nam thần hay tiên nữ, nhưng ở trần gian còn quá nặng tư tưởng trọng nam khinh nữ, kết quả đã mai một rất nhiều nhân tài. Nếu ta trở thành hoàng hậu ít nhiều có thể thay đổi được quan niệm này, giúp nhân gian mở mang một chút tầm mắt. Hơn nữa, ta cũng còn một đoạn nhân duyên cần phải trả cho xong.”
“Theo ý thái nữ đi.” Ngọc đế kết luận. “Chuẩn bị cho thái nữ và ngọc long cùng lúc hạ phàm. Chư tiên có nhiệm vụ cũng chuẩn bị đi. Bãi triều.”
————————————————————————————–
Đạm Vân cung cạnh Dao trì.
Ngọc nữ đang ở trong cung, sắp xếp chút chuyện cho những ngày sắp tới phải hạ phàm.
“Nha đầu, chuẩn bị xong chưa?” Thanh âm trầm ấm của Ngọc Đế vang vào trong cung điện.
Nàng xoay người, vui vẻ đáp: “Phụ hoàng, người tới. Cũng không có gì nhiều, chỉ là thu xếp một chút trước khi xuống hạ giới. Phụ hoàng đến là có chuyện muốn căn dặn Băng nhi?”
“Không có chuyện không được đến thăm con sao?” Ngọc đế bây giờ bỏ hết uy nghiêm của một vị Ngọc hoàng thượng đế cai trị tam thiên đại thiên thế giới, chỉ làm một người cha hiền từ. “Ta chỉ là muốn nhìn nữ nhi một chút trước khi tiễn nó hạ phàm. Ta tính toán thế này, thế gia danh giá nhất Uyển Nguyệt quốc là Hoàng gia của Định Đông thân vương, đó cũng là gia tộc duy nhất nam nữ bình đẳng, con sinh vào nhà ấy sẽ có thể làm một đại tiểu thư văn võ song toàn, hoàn toàn xứng đôi với hoàng đế. Hơn nữa, với gia cảnh ấy, hắn cũng không dám bắt nạt con.”
“Định Đông thân vương, Hoàng gia.” Nàng đến cạnh Dao trì, vén mây nhìn xuống hạ giới. “Là gia tộc đứng đầu trong tứ đại gia tộc hiển hách nhất Uyển Nguyệt quốc, có đặc quyền