Tuyết Nguyệt cùng Tuyết Như buổi sáng hôm nay đã được nghênh đón vào cung. Hoàng ân mênh mông như sóng biển cuồn cuộn, vì để gia tăng cảm tình tỷ muội, hoàng thượng hạ chỉ cho hai tỷ muội họ cùng ở Thu Sảng cung, hơn nữa đặc biệt ban thánh ân đổi cung danh là Nguyệt Như cung.
Đại ân như thế, đích xác là hoàng ân mênh mông cuồn cuộn!
Trong cung ít có phi tử có khả năng được Hoàng đế ban cho cung danh, hơn nữa cung danh vẫn là lấy tên của người ấy để đặt ,điều ấy biểu hiện ân sủng bất phàm.
Nay Dục Húc mới lên ngôi vua được nửa năm , nhưng thật ra trong khoảng thời gian ngắn liền tứ hai lần cung danh. Một lần là Giang Hoài Thanh chính là Thanh Liên cung, còn nữa chính là Nguyệt Như cung.Cung danh Thanh Liên cung được đặt là điều hiển nhiên, mọi người đều biết Hoàng thượng đối nàng sủng ái có thừa.
Chính là Nguyệt Như cung,
Hạ Nữ nghe xong chẳng qua là cười nhẹ, nàng tựa hồ có điểm nhìn ra, Hoàng đế thông minh này lại mang theo tâm tư như vậy.
Một núi quyết không thể hai hổ cùng trị vì?
Hắn có lẽ cũng thấy được Tuyết Như kia từ nhỏ đã được nuông chiều khiến cho tính cách nàng ta vừa kiêu ngạo vừa ngang ngược , nàng ta sẽ không dễ dàng tha thứ cho dung mạo xinh đẹp như hoa của Tuyết Nguyệt, vì lẽ gì chỉ dựa vào dung mạo của Tuyết Nguyệt mà bắt nàng thua kém. Hơn nữa cung danh Nguyệt Như này, vẫn là lấy một cứ Nguyệt trước tên của nàng,điều này càng sẽ làm nàng tức giận bất bình.
Mặc dù không trông thấy, Hạ Nữ đã có thể tưởng tượng ra được Tuyết Như sẽ sinh khí ra một bộ dạng gì.
Chỉ tiếc Tuyết Như khuê nữ,nàng ta chỉ coi trọng sự bài trí trong cung mà không nghĩ tới rằng trong cung âm hiểm khôn lường, nàng ta không tan xương nát thịt thì cũng là vết thương chồng chất a!!
Còn chưa vào cung, hai người đã luôn luôn muốn chia rẽ, bây giờ cùng nhau vào trong cung, lại có thể nào cùng nhau đồng một lòng. Nghĩ đến, Hạ tướng có lẽ cũng không nghĩ tới Hoàng đế sẽ dùng tới chiêu này đi!!
Nếu như sáng không thấy tối không gặp, có lẽ các nàng sẽ dịu bớt đố kị ở trong lòng, chính là sáng cũng gặp tối cũng thấy, Tuyết Như tính tình lại kiêu ngạo, lại như thế nào có thể chịu được Tuyết Nguyệt kia cao hơn mình một bậc, liền ngày nào cũng hành lễ với nàng ta.
Nàng từ trước đến nay liền cao ngạo được như một khổng tước kiêu kì, cho tới bây giờ nàng đã là nữ nhân của Hoàng Đế, là thân phận cao quý không thể xâm phạm.Bởi vì nàng là Đại phu nhân sở sinh,ở Hạ phủ dĩ nhiên liền cao hơn các tiểu thư khác một bậc. Khi nàng ở tại Hạ phủ, trừ bỏ Hạ tướng, nhưng người khác đều coi nàng là tiểu chủ nhân, thái độ đối với nàng là muôn phần tôn kính
Chính là lúc này đây, lại có thể nào dễ dàng tha thứ cho Tuyết Nguyệt kia,nàng ta dựa vào cái gì dám hơn nàng một bậc (Người ta có sắc đẹp nha ^_^).
Hơn nữa, hoàng đế này, hắn đã nghĩ tới điểm này, lại như thế nào bỏ qua cho hai nàng kia , nói vậy hậu cung chỉ sợ là không có ngày yên ổn nha!!
Nhớ tới hắn,Hạ Nữ không khỏi không nhớ tới cái buổi tối ở Thanh Liên cung, nàng thế nào liền chạy trối chết, lúc này nghĩ đến cảm thấy thật buồn cười a.
Nàng đại khái là từ trước tới nay,điều khiến nàng không làm được chính là cái bộ dạng Hoàng hậu này !
Thế nhưng bởi vì trông thấy hoàng thượng cùng với hắn phi tử tán tỉnh, mà rơi mất bình tĩnh,vội vàng chạy trốn. Chính là, lúc ấy đương cảnh,còn nàng thì phải làm thế nào đây? Nàng còn là cái khuê nữ, tuy không biết rụt rè,nhưng cũng hiểu được e lệ.
Nàng lại là không được sủng ái nhất hậu cung này, không hề có địa vị hoàng hậu.
Hơn nữa, lúc ấy, nàng không có khả năng làm được gì, nàng đang muốn càng li khai càng tốt, nàng chỉ cầu không ai chú ý đến nàng,để nàng có thể yên ổn như người bình thường sống cả đời. Hơn nữa, bây giờ nàng đang mang thân phận hoàng hậu, tuy rằng nàng không nắm đại quyền cũng không vọng tưởng mình đảm đương nổi đại quyền, nhưng là ít nhất là như hiện tại, áo cơm vô ưu, cũng có thể làm chính mình làm chuyện ưa thích, đây chẳng phải là việc rất tốt ư?
Người,