Vương Bổn Nghĩa đột nhiên quay mặt đi, nói: “Anh, em đói bụng rồi, chúng ta về nhà ăn cơm đi.
”Anh rể Từ nhìn sắc trời đúng là không còn sớm nữa, Từ Đóa lại tặng đồ chân thành như vậy, anh cũng không từ chối cô nữa.
Từ Đóa nhìn hai người họ rời đi, cô mới xoay người tiến vào nhà, hướng về phòng bếp mà đi.
Tuy cô từng sống ở hiện đại và Tu Chân giới, những dạng đồ ăn mỹ vị đều được cô nếm qua.
Nhưng thịt gấu này là do cô mạo hiểm tính mạng mà mang về, dù là để trấn an tâm hồn đã bị chấn kinh của bản thân, cô vẫn không muốn để người khác phá hư thịt gấu của cô.
Khi Từ Đóa bước vào cửa nhà, cô liền nhìn thấy bà Từ mới nãy còn ở trong phòng bếp, bây giờ bà đã lấy ra một cái ghế nhỏ ngồi ở dưới mái hiên, trong miệng bà ngậm một cái tẩu hút thuốc, bà vừa ngồi vừa hút thuốc.
Người ta thường nói Đông Bắc có ba chuyện kì lạ, đó là giấy dán bên ngoài cửa sổ, treo đứa trẻ được nuôi lên cao, cô gái lớn ngậm một túi thuốc phiện.
Hai chuyện đầu khiến Từ Đóa không có cảm giác gì, nhưng hình ảnh “cô gái ngậm một túi thuốc phiện” …Có phải tẩu hút thuốc là đồ vật thần kì đó không?Lúc cô đọc sách cũng tò mò chuyện này, hiện giờ cô đã chứng kiến được, mắt nhỏ của cô liền nheo lại đánh giá hình ảnh trước mặt.
Đầu gỗ để hút thuốc còn không lớn bằng ngón út, tẩu thuốc còn không dài khoảng 33cm, nõ điếu được chế tạo bằng đồng, từng sợi thuốc lá đang