Từ Đóa nhìn ông, rồi cười nói: “Cha, con không tức giận, cha cũng đừng tức giận làm gì, cẩn thận khiến cơ thể bị ảnh hưởng, con không muốn phải quay lại chỗ bà thím kia đòi tiền thuốc cho cha đâu.
”Ông Từ nghe lời này của cô, sắc mặt của ông liền khá hơn, hỏi cô: “Con muốn đến Cung Tiêu Xã mua cái gì?”“Con muốn mua chút đường, kẹo sữa lúa mạch…Còn chuyện bán mật gấu có thể để sau.
”Khi hai cha con đang nói chuyện, đột nhiên Từ Đóa xoay mắt nhìn về một phía, nhìn về người đàn ông trẻ tuổi đứng cách bọn họ không xa.
Người đàn ông này mặc áo sơ mi trắng, quần đen, cách ăn mặc rất có thể diện, anh ta còn đeo mắt kính, trông anh ta lịch sự như người có văn hóa.
Nhưng anh ta lại làm ra một chuyện không có chút lịch sự nào.
Nếu so với nguyên chủ, thì Từ Đóa lạnh nhạt lại nhạy bén hơn, trí nhớ của cô tốt hơn người bình thường rất nhiều.
Lúc nãy cô đã thấy người đàn ông này đi ngang qua hai cha con cô, nhưng anh ta lại vòng vèo quay trở lại, còn nhìn chằm chằm vào cô?Không phải do Từ Đóa tự luyến, cô phải công nhận một việc là nguyên chủ có bộ dáng rất xinh đẹp khiến người khác muốn phạm tội, nếu không cô ta sao có khả năng chỉ ngoắc ngoắc tay vài cái, đã đội cho đại lão sáu cái sừng xanh lè được.
Dương Thạc cũng không thật sự muốn nhìn chằm chằm cô gái nhỏ nhà người