Bà Từ khi nhận được quà từ cô liền kinh ngạc lẫn vui mừng, nhưng bà vẫn bối rối mà từ chối: “Con bé này lại tiêu tiền lung tung rồi, mật gấu thì có thể bán được bao nhiêu tiền chứ, sao con lại mua nhiều đồ vật như vậy? Con giữ lại để bản thân dùng đi, mẹ lớn tuổi rồi, còn dùng mỹ phẩm bảo vệ da làm gì.
”Từ Đóa định trả lời bà là mật gấu bán được hơn 400 đồng, có thể để gia đình họ dùng một thời gian dài, cô chưa kịp nói thì ngoài cửa có người gọi: “Ôi chao, con bé Tiểu Đóa về rồi à?”Cô còn tưởng rằng có người lại đến cám ơn tặng đồ, không ngờ người đến là mẹ Thiết Trụ, sống cách vách phía đông nhà cô.
Nếu cô nhớ không lầm, thì hôm qua người này cùng thím hai Trương gia đại chiến 300 hiệp bằng cách đấu võ mồm, cô nghe nói họ còn cược sẽ ăn khung cửa xem thử có phải cô là người giết gấu hay không.
Từ Đóa bình tĩnh hỏi: “Thím tìm cháu?”“Đúng vậy!” Mẹ Thiết Trụ đưa một cái rổ lớn đến trước mặt cô, “Thím tới, là muốn cám ơn thịt gấu chó ngày hôm qua của cháu.
”Từ Đóa nhìn cái rổ trước mặt, khóe miệng cô hơi giật giật.
Trong cái rổ chỉ có bốn trái trứng gà không lớn lắm, dùng một tay là có thể cầm được, bà ta dùng một cái