Cô mới hưởng thụ không được hai ngày, sau đó lại bị sét đánh!Từ Đóa nhìn lên bầu trời mắng: “Ông trời k…” Trước khi nói xong chữ “kia”, bầu trời vốn đang quang đãng liền lóe lên một tia chớp.
Khỉ thật, cô đã tệ lắm rồi không thể rơi vào tình cảnh tệ hơn được nữa, nếu thật sự bị chuyển vào nơi nào có hoàn cảnh khó khăn hơn ở đây chắc cô không thể sống nổi mất!Vì vậy Từ Đóa thức thời ngậm miệng lại và yên lặng sắp xếp lại mớ kí ức trong thân thể này.
Sau đó cô lại muốn mắng chửi một lần nữa!Cô đã làm cái quái gì mà lại bị xuyên vào truyện niên đại vậy chứ?Đã vậy không phải là thập niên 80 mà là giữa thập niên 70 cực kì khó khăn, nhà nhà đều thiếu cơm ăn áo mặc!Từ Đóa có thể phản ứng nhanh như vậy là nhờ cuốn sách: ‘Ta làm tổng tài bá đạo ở năm 70’ mà cô vừa đọc cách đây không lâu.
Trong cuốn sách này có một đại lão rất trâu bò, chính là chú nhỏ của nam chính.
Sở dĩ nam chính có thể đạt được thành tựu sau này đều nhờ vào sự hướng dẫn và giúp đỡ của vị chú nhỏ kia.
Đáng tiếc một nhân vật trâu bò như vậy lại xui xẻo vớ phải một