Đúng lúc này, phía con đường lên núi có một người đang cao giọng hét lên: “Đúng là gấu đen này! Từ Đóa đã giết được một con gấu đen!”Không biết là ai đã hét lên câu đó, giọng nói lớn đến mức từ xa vẫn có thể nghe thấy rõ.
Tiếng cười của mấy người phụ nữ đột nhiên tắt ngấm, nhìn về phía phát ra giọng nói với vẻ không tin: “Cái gì! không thể nào?”“Hẳn là nghe nhầm rồi.
” Thím hai Trương là người đầu tiên phản ứng lại và nói một cách chắc chắn: “Lão Trương nhà tôi nói trừ khi mang theo được vũ khí sắc bén bên người nếu không ba đến năm người đàn ông đều không đối phó được với nó, chắc người kia nhìn lầm thôi.
”Vừa nói dứt lời, cuối con đường đất cách đó không xa bỗng xuất hiện bóng dáng của một nhóm người.
Ở giữa đám đông, bốn người đàn ông trung niên đang đi về phía bên này, trên vai khiêng một con thú béo ú có bộ lông đen tuyền, đó không phải là gấu đen mà bọn họ thảo luận nãy giờ hay sao?Vài người phụ nữ ôm tâm lí xem kịch vui đều bị sốc nặng.
“Này! đó thật sự là gấu đen hả?”“Cái đầu to như vậy chắc cũng phải nặng tầm 2-300 cân.
”“Con bé Từ Đóa kia giỏi vậy sao? Trước đây sao không thấy nhỉ?”Từ Đóa lúc này đang dẫn đầu đoàn người khiêng gấu.
Cô làm sao biết được những con người chất phác ở thời đại này lúc nhiệt tình lên còn đáng sợ như vậy.
Bọn họ không ngừng hỏi đi hỏi