Bình An đột nhiên bái sư rồi?Nhìn thấy Lý Bình An giẫm lên nữ Tiên Vân tuổi trẻ xinh đẹp, cùng nhau đi về hướng chủ phong, Lý Đại Chí lại có chút không kịp phản ứng.Đây vốn là một chuyện làm cho người ta vui vẻ, nhưng Lý Đại Chí cũng không biết làm sao, đáy lòng có mấy phần không hiểu không lạc.Thiên Tiên này cũng không phải là hắn tìm.Nhưng mà...Bình An là tự mình bái sư, thật đúng là không dựa vào hắn làm phụ thân trợ giúp.Suy nghĩ của Lý Đại Chí vừa chuyển, híp mắt cười đi ra.Vậy sao không phải bản lĩnh Bình An?Xung quanh vang lên tiếng chúc mừng liên tiếp ba:- Chúc mừng sư tổ Đại Chí! Tiểu hữu Bình An đã bái danh sư, sư tổ Đại Chí cũng coi như là kết thúc một đoạn tâm sự!- Có lẽ Thanh Tố đạo hữu là người nhanh nhất trong lịch sử Vạn Vân tông chúng ta đạt được vị trí Thiên Tiên trong mười vị trí đầu! Sau này lại có thể đột phá Kim Tiên cảnh, Bình An hảo phúc khí!- Đại Chí sư thúc tổ chức yến tiệc! Ha ha...!- Dễ nói, dễ nói.Lý Đại Chí chắp tay hoàn lễ, hai mắt cười thành một khe hở, tùy theo hắn lại muốn lên gì nữa, cười nói:- Bình An hôm nay đã bái danh sư, là cơ duyên tạo hóa của bản thân hắn, hắn phải tự mình đến mở tiệc chiêu đãi để đáp tạ hảo ý của các vị tiền bối, ta sẽ không làm chủ cho hắn.Một vị trưởng lão ngoại môn dáng vẻ già nua khúm núm nhắc nhở nói:- Đại Chí sư thúc, Bình An đang muốn thay đổi tiên thư đi vào cửa, sư thúc không đi xem lễ sao?- Làm đi, làm đi!Lý Đại Chí cười chắp tay với nhóm tiên nhân xung quanh:- Chư vị đạo hữu không cần phải đi xem náo nhiệt, chẳng qua là một tiểu đệ tử bái sư, ở trong môn không phải là chuyện lớn gì, Bình An nhà ta da mặt quá mỏng, người càng nhiều ta sợ hắn sẽ lúng túng.Có tiên nhân nói:- Vừa như vậy, chúng ta lại chúc mừng!- Cảm tạ các vị đạo hữu đã thông cảm!Nhìn thấy quần tiên trong môn tự tản đi, Lý Đại Chí đi về phía trước đỡ lấy vị trưởng lão ngoại môn quen biết kia, cùng nhau giá vân quay về chủ phong.Lý Đại Chí truyền âm hỏi:- Bình An bái sư cần chuẩn bị chút lễ bái sư hay không?- Cái này, chuẩn bị cũng tốt, không cho phép chuẩn bị cũng được, trong môn không có xem trọng như vậy.Trưởng lão cười nói:- Không ngờ, Bình An lại bái Thanh Tố làm sư tôn, thế sự quả thật kỳ diệu, trước đây chính là Bình An cứu Thanh Tố.Lý Đại Chí trầm ngâm vài tiếng, lại hỏi:- Vị Thanh Tố này cụ thể là tiên nhân nào? Phẩm tính như thế nào?- Cái này...Chuyện này làm cho trưởng lão cảm thấy khó khăn, vuốt râu trầm ngâm một lúc, mới nói:- Sư thúc ngài hỏi như vậy, bần đạo thật đúng là không biết nên đáp lại như thế nào.- Thanh Tố là người đứng đầu một mạch của phong chủ Vân Phong, bối phận không cao, lại là người được trọng điểm trong tông môn vun trồng mới xuất hiện, tư chất ngộ tính của nàng đều là tốt nhất, lại tu có Tố Tâm đạo.- Trước đây, bần đạo tiếp xúc với nàng không nhiều...!Nên nói, tiên nhân trong môn cũng không phải là quá nhiều với nàng...!Có lẽ nàng chính là một lòng hướng đạo, trong lòng duy trì tính khí lành lạnh.- Nàng đột nhiên thu nhận đồ đệ, không ít tiên nhân trong môn đều vô cùng khiếp sợ, lại còn thu nhận một nam đồ đệ.Hai mắt Lý Đại Chí sáng lên:- Nói như vậy, vị tân tấn thiên tiên này chỉ có một đệ tử Bình An?Trưởng lão cười nói:- Nếu như Bần đạo không nhớ lầm thì chính là như vậy, chữ lót của chữ Niệm Phong vô cùng chói sáng, gần đây mấy trăm năm, tổng cộng có bốn vị chân tiên ra ngoài cũng không thu nhận đồ đệ.Lý Đại Chí lập tức cười to.Vậy thì tình cảm tốt rồi, Bình An có thể được sư phụ của hắn chiếu cố toàn bộ, sau này nếu vị thiên tiên này lại thu đồ đệ thì Bình An cũng sẽ là đại sư huynh.Phía trước đạo viện xuất hiện một nhóm nữ tu đang đi đến Vạn Thư điện để xem lễ.- Bá phụ!Mục Ninh Ninh vẫy tay hiệu triệu, Lý Đại Chí cười gật đầu.Lý Đại Chí không khó nhìn ra, giờ phút này nha đầu này có chút hưng phấn, hiển nhiên cũng là bởi vì Bình An đã lạy danh sư.Ninh Ninh đứa nhỏ này thật không tệ a, quay đầu cho nàng nhiều chuẩn bị chút lễ hỏi.Mấy hạt mây trắng đồng thời bay đến Điện Vân Thư.Lý Đại Chí còn chưa tiến vào cửa điện đã dùng tiên thức tìm kiếm bóng dáng con trai của mình ở xung quanh.Thanh Tố và Lý Bình An đứng ở một góc, một lão giả đang viết nhanh, ghi tên của Lý Bình An vào trong danh sách đệ tử nội môn.Lý Đại Chí nghĩ lại cũng thấy chuyện bái sư Lý Bình An vô cùng thú vị.Trong lịch sử của núi Vân Tiêu không có mấy nam đệ tử, sau này khi núi Vân Tiêu mở ra đại hội, Lý Bình An chính là một tia dương khí của vạn hoa, một hơi thở của dương khí....Lý Bình An thay đổi danh sách đệ tử ở trong Vạn Thư điện, nhận ngọc phù đệ tử, lại đi vào trong Năng Lượng Điện, treo ngọc phù đệ tử lên mấy cái giá lớn ở trên ngọn núi.Điều này đại biểu hắn gia nhập một mạch của Vân Phong.Trình tự những thứ này đưa trước, một mình Lý Bình An có thể làm thoả đáng, hắn vốn định để sư phụ của nàng nghỉ ngơi một chút, uống trà, nhưng Thanh Tố một lời không nói, toàn bộ hành trình đi theo bên cạnh hắn.Nhìn tư thế kia của nàng, giống như là sợ tiên nhân trong môn làm khó Lý Bình An.Một trình tự cuối cùng chính là phụng bái sư trà, cử hành ở Dưỡng Đạo điện.Thanh Tố ngồi ngay ngắn trước chữ to lớn, đoan trang thanh lịch, bình tĩnh đạm bạc.Dưới sự quan sát chăm chú của phụ thân Lý Đại Chí, mấy chục đệ tử của phong Vân Tông và trên trăm tên khoái tiên không liên quan, Lý Bình An quỳ trên bồ đoàn, cung kính nâng chén trà lên đỉnh đầu.Thanh Tố bưng trà lên nhấp miệng, nhẹ giọng nói:- Đồ đệ đứng dậy.- Vâng, sư phụ.Lý Bình An đứng dậy, cúi đầu lại làm lễ vái chào.Một bên có trưởng lão nâng đến một cái bàn, trong đó có ba ngọc phù, một viên là công pháp hạch tâm của Vạn Vân tông ( Vạn Vân Quyết), một viên là môn quy nội môn, một viên là ngọc phù thân phận của Lý Bình An.Từ khi có tiên nhân của Vân Phong truyền âm cho Thanh Tố, nói cho Thanh Tố nên làm như thế nào.Thanh Tố cầm ngọc phù thân phận của Lý Bình An vào trong tay, ngón trỏ tay phải điểm lên ngọc phù, lấy xuống hai chữ "Thanh Tố".Chữ viết ngay ngắn chất phác, không có nửa điểm sức tưởng tượng.Sau đó, Thanh Tố nhận lấy khay rồi đi đến trước mặt Lý Bình An, đặt khay vào trong tay Lý Bình An.Trong tai học nghe được truyền âm, Thanh Tố nói:- Sau này con phải cần cù tu hành, sớm ngày đăng lâm tiên đồ, cống hiến nhiều hơn cho trong môn.- Đệ tử cẩn tuân sư phụ dạy bảo!- Ừm.Thanh Tố gật đầu, trực tiếp nhìn về phía sư muội Thanh Nhứ ở bên cạnh.Thanh Nhứ vội truyền âm:- Chuyện này có thể, mang đệ tử quay về động phủ.Thanh Tố cẩn thận suy nghĩ một chút, lại nói:- Có thể, ngươi trở về động phủ của ngươi trước, ta đi chọn một chỗ mở động phủ mới, chính thức đón ngươi đi qua.- Đệ tử nghe lệnh.Lý Bình An ngẩng đầu nhìn sư phụ nhà mình, lọt vào trong tầm mắt là khuôn mặt thanh mỹ không dính khói lửa trần gian của sư phụ.- Hả?Thanh Tố giống như đang hỏi hắn có vấn đề gì.Lý Bình An cười nói:- Sư phụ, ngài vừa đột phá, không bằng trở về núi Vân Phong bế quan trước, đợi ngài tiêu hóa cảm ngộ đột phá lại đến tìm đệ tử.-Vâng.Thanh Tố đáp một tiếng, quay người đi về phía cửa điện.Lý Bình An lại hô to:- Sư phụ! Ta ở trên mây thấy rồi!- Ừm.Thanh Tố đáp một tiếng, thân hình nhẹ nhàng lóe lên đã xuất hiện ở ngoài điện, hóa thành hồng quang bay trở về ngọn núi.Trong mắt Lý Bình An tràn đầy cảm khái.Hiệu suất làm việc của sư phụ ta rất cao!Lý Bình An lại có chút hoảng hốt.Hắn bái sư rồi à?Bái sư rồi à?Cảm giác thật sự giống như nằm mơ, thậm chí còn bái vị thiên tiên vừa mới tấn Thiên làm sư phụ...Một bàn tay to lớn lắc lắc trước mặt hắn.Lý Bình An nhìn về phía lão phụ thân nhà mình, ánh mắt còn có chút mờ mịt.- Đi, ta về với ngươi!Lý Đại Chí dùng bả vai đụng Lý Bình An một cái:- Vi phụ tự mình xuống bếp, làm một buổi yến tiệc cho ngươi! Mời ngươi cũng làm quen với mấy vị tiên nhân kia! Ha ha ha ha! Sư phụ của ngươi tu vi không tệ! Ha ha ha ha!Nghe tiếng phụ thân cười to, Lý Bình An lại nổi lên loại cảm giác không thật sự lui bước....Sau một canh giờ.Mây trôi thấy lầu gỗ.Lý Đại Chí thu xếp một bàn đồ ăn ngon, mời trưởng lão Vi Viêm Tử, trưởng lão Nhan Thịnh, Vương Hâm Huy, và hai vị trưởng lão ngoại môn khác ăn mừng vì Lý Bình An.Mọi người đều tự chúc mừng mình, Lý Bình An nói liên tục cảm ơn.Mấy chén tiên tửu vào trong bụng, Vi Viêm Tử mặt tràn đầy phiền muộn.- Ai! Bình