Tiên Quốc Đại Đế

Nguyền Rủa Cường Đại


trước sau

Lông mày Tiên Tri Phật Đà nhăn lại.

- Tiên Tri, chỉ có ngươi mới có thể giúp ta. Đại Phật Đế Triều nhất định phải thành tựu Thiên triều. nhất định phải thành tựu!

Khổng Ma Kha cầm lấy tay Tiên Tri Phật Đà khẩn cầu.

Trên mặt Tiên Tri Phật Đà càng lúc càng tỏ ra khó xử, dường như đang giãy dụa.

...

Đế triều Đại Trăn. thượng thư phòng.

Trong thượng thư phòng chỉ có ba người, Diêm Xuyên, Tử Tử và cả Lưu Cương.

Lưu Cương đưa ra một chiếc gương.

- Thánh thượng, hoàng hậu, đây là người của Đông xưởng, tại Thánh Địa Đại Chiêu trước kia, đã dùng kính chiếu này ghi lại hình ảnh của Dương Chí Cửu! Thứ này vừa được đưa tới!

Lưu Cương nói.

Diêm Xuyên tiếp nhận. Cái gương cực kỳ kỳ quái. Cái gương không thể soi được hình dáng của người đối diện, nhưng có thể nhìn thấy một chân dung ở bên trong, giống như đuọc vẽ lên vậy.

Hình ảnh trong cái gương này chính là Dương Chí Cửu!

- Có hình ảnh này, ta có thể thi triển Đinh Đầu Thất Tiễn Thư rồi!

Tử Tử nhận lấy.

Nguyên Thánh Địa Đại Chiêu!

Sương mù cuồn cuộn trùng thiên. Tất cả núi sông, cung điện tại Thánh Địa Đại Chiêu đều vỡ nát.

Đệ tử Thánh Địa Đại Chiêu cũng chết gần hết.

Giờ phút này, hai mươi mấy tiên nhân, kể cả một đám tuyệt cường giả trên cõi đời này, đang vây giết một Dương Chí Cửu với toàn thân tà khí.

- Ha ha ha ha ha, chỉ với trình độ này, các ngươi còn không làm gì được ta. Nếu ta tà hóa tới mức độ hai thì sao đây?

Dương Chí Cửu toàn thân đen kịt cười khẩy nói.

Sắc mặt một đám tiên nhân trầm xuống.

- Các vị, quần tiên trận!

Khổng Đạo Khâu gầm thét nói.

Một đám tiên nhân thuộc về các thế lực lớn. Nhưng giờ phút này đối mặt với Dương Chí Cửu, cũng chỉ có thể thi nhau gật đầu.

Nhất thời, mọi người bao vây Dương Chí Cửu lại. Mỗi người đều thôi thúc pháp thuật, thi triển một tiên nhân hợp trận.

- Hừ!

Dương Chí Cửu hừ lạnh một tiếng.

- Liên Thần, cho ta mượn lực lượng!

Dương Chí Cửu kêu lên.

Vù!

Vạn Diệu Yêu Liên trên đỉnh đầu Dương Chí Cửu đột nhiên giáng xuống một năng lượng tối đen, nhanh chóng rót vào trong cơ thể Dương Chí Cửu.

- Kèn kẹt!

Trên đỉnh đầu Dương Chí Cửu, chậm rãi nhô lên hai cái sừng khổng lồ.

Sắc mặt một đám tiên nhân trầm xuống.

- Các vị!

Vân Tâm bỗng nhiên kêu lên.

Mọi người nhìn lại.

- Bản thân Vạn Diệu Yêu Liên không có lực lượng mạnh quá. Nó nhất định phải cần có con rối mới được. Vạn Diệu Yêu Liên cực kỳ kiên cố, tà ý vô song. Năm đó cũng không ai có thể hủy diệt được. Đại Diệu Tiên Sư mới tới trấn áp. Mất đi con rối Vạn Diệu Yêu Liên sẽ không có mấy uy hiếp nữa. Chỉ cần hủy diệt con rối, chỉ cần Dương Chí Cửu chết, xem như chúng ta đã thành công!

Vân Tâm hét lớn.

- Giết chết Dương Chí Cửu!

Nhất thời lại một vị tiên nhân hô lên.

- Quần tiên trận, giết!

Khổng Đạo Khâu quát lớn một tiếng.

- Muốn chết!

Dương Chí Cửu đã hai lần tà hóa lạnh lùng nói.

Ầm!

...

Đại Trăn Thiên triều, Yến Kinh, một đình viện bên trong hoàng cung.

Đình viện lớn được dọn sạch, thiết lập một đại doanh. Trên đại doanh có một đài cao. Trên đài cao có một người cỏ. Trên thân thể người cỏ có viết Dương Chí Cửu và ngày sinh tháng đẻ của hắn.

Trên đầu người cỏ có một chiếc đèn. Dưới chân cũng có một chiếc đèn.

Miêu Miêu đứng trên bả vai của Diêm Xuyên. Diêm Xuyên đứng ở bên ngoài đài cao, nhìn Tử Tử cầm chiếc gương với hình ảnh của Dương Chí Cửu trong tay quay về phía người có rung lên. Hình ảnh rơi vào trong người cỏ.

Thả chiếc gương xuống, chân Tử Tử đạp vô số cương đấu, lấy thư phù kết ấn đốt. Tiếp theo, Tử Tử quay về phía người cỏ cung kính bái ba bái!

- Meo, lại là cái này!

Miêu Miêu cảm thấy khó hiểu nói.

Phía xa, Tử Tử đã làm xong tất cả, liền lui xuống đài cao.

- Được rồi, bắt đầu từ hôm nay, một ngày ba lần. Chờ hai mươi mốt ngày, hồn phách của hắn cũng sẽ bị ta bái tan. Ta sẽ có thể đóng đinh người cỏ kia. Tới lúc đó Dương Chí Cửu cũng sẽ chết!

Tử Tử cười nói.

- Đinh Đầu Thất Tiễn Thư này thật sự tà môn!

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

...

Thánh Địa Đại Chiêu trước kia!

- A! Tiên nhân? Còn không phải để cho ta nắm trong tay sao? Dương Chí Cửu toàn thân tà khí lộ vẻ hưng phấn kêu lên.

Bàn tay đen kịt của Dương Chí Cửu đang nắm lấy cổ của một vị tiên nhân. Dường như chỉ cần Dương Chí Cửu động thủ, trong chớp mắt tiên
nhân kia sẽ bị bóp chết.

Một cái tay khác của Dương Chí Cửu lại duỗi về phía sau. Quanh thân hắn hình thành một vòng bảo hộ lớn hình cầu. Hắn ở trong vòng bảo hộ của mình, tùy ý để cho tiên nhân bên ngoài phẫn nộ công kích, nhưng không cách nào công phá được vòng bảo hộ.

Tiên nhân bị nắm lấy yết hầu, tu vi toàn thân thật giống như bị khóa lại, không thể cử động được.

- Ha ha ha ha, chết đi!

Dương Chí Cửu cười khẩy.

Ngay thời điểm Dương Chí Cửu muốn bóp chết tiên nhân trước mặt, đột nhiên thân hình hắn run lên.

Vù!

Thân thể run lên, vòng bảo hộ xung quanh đột nhiên buông lỏng. Rất nhiều tiên pháp đánh vào thân thể Dương Chí Cửu.

Ầm!

Tiên nhân bị nắm kia cũng trốn thoát.

Dương Chí Cửu bị một đám tiên nhân đánh bay ra ngoài. Nhưng hắn cũng không chịu vết thương quá lớn.

- Tại sao lại như vậy? Tại sao ta bỗng nhiên phân tâm như vậy? Nhất định là ảo giác, ảo giác. Đám châu chấu các ngươi chết đi cho ta!

Ánh mắt lạnh lẽo của Dương Chí Cửu lại nhìn đám tiên.

...

Hoàng cung Đại Trăn.

Tử Tử lại đốt thư phù kết ấn, quay về phía người cỏ lạy ba lại!

...

Lại một lần nữa, Dương Chí Cửu mắt thấy sắp thực hiện được, bỗng nhiên tinh thần chợt choáng váng.

Ầm!

Một đám tiên nhân ;aok chuyển nguy thành an.

- Khốn kiếp, xảy ra chuyện gì với ta vậy?

Dương Chí Cửu phẫn nộ.

...

...

Cứ như vậy, cuộc đại chiến diễn ra ba ngày ba đêm.

Trong các tiên nhân, rốt cuộc có người phát hiện ra điểm không bình thường.

- Hình như có người đang giúp chúng ta!

Mộng Tam Sinh đột nhiên giật mình.

- Sao?

Đám tiên nhân bất ngờ nhìn về phía Mộng Tam Sinh.

- Các ngươi có phát hiện hay không, cứ qua một thời gian Dương Chí Cửu sẽ lại thần kinh một lần?

Mộng Tam Sinh lại trầm giọng nói.

- Không sai. Lúc trước ta thiếu một chút nữa thì xong rồi. Là có tiền bối âm thầm giúp đỡ sao?

...

Một đám tiên nhân lúc trước còn không nhìn thấy hi vọng, nhất thời thần tình rung chuyển. Có cao nhân tương trợ, cao nhân tương trợ sao?

Nhất thời, mọi người đều cảm giác nhìn thấy được ánh rạng đông. Tay càng lúc càng dùng sức.

Ầm! Ầm! Ầm!...

Đánh được năm ngày, tinh thần Dương Chí Cửu liên tục hoảng hốt, khiến Dương Chí Cửu càng lúc càng lo lắng.

- Liên Thần, vì sao ta lại bị như vậy? Tinh thần của ta, hình như không được tập trung khi lúc mới bắt đầu!

Dương Chí Cửu rốt cuộc cầu viện về phía Liên Thần.

- Đợi thêm một lần nữa, ta sẽ giúp ngươi tính toán!

Bên trong Vạn Diệu Yêu Liên truyền đến tiếng của Liên Thần.

- Được!

Dương Chí Cửu gật đầu một cái.

Ầm! Ầm!...

Đánh nhau cùng đám tiên nhân, tuy rằng Dương Chí Cửu chiếm nhiều ưu thế, nhưng vào lúc mấu chốt lại tụt lại phía sau, khiến Dương Chí Cửu càng lúc càng lo lắng.

- Chết đi, khốn kiếp!

Dương Chí Cửu lại đánh về phía một trong những tiên nhân tuyệt vọng kia.

Vù!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện