Thẩm · hiền lành · Lan
Lâm Uyên Dương từng được nếm thử tài nướng thịt của Thẩm Lan nên không hề nghi ngờ câu nói này, thế là dẫn Thẩm Lan tới siêu thị.
"Trước kia em toàn ra chợ mua đồ ăn thôi." Thẩm Lan ngửa đầu nhìn cao ốc không biết bao nhiêu tầng kia rồi cảm thán một câu: "Mấy người đúng là tư bản vạn ác mà."
Lâm Uyên Dương từ chối cho ý kiến, từ trước đến nay y đã quen tiêu xài vung tay quá trán, y nhíu mày nhìn Thẩm Lan: "Đi thôi nào vợ nuôi từ bé của nhà tư bản."
Thẩm Lan lập tức đưa tay ôm mặt ra vẻ thẹn thùng: "Ai da đang giữa đường giữa sá mà anh nói gì đó."
Lâm Uyên Dương ngạc nhiên: "Cậu cũng biết thẹn thùng nữa à?"
Thẩm Lan quạu quọ quay sang nhìn y: "Anh thật đáng ghét."
Lâm Uyên Dương cười nói: "Được được, tôi sai rồi, mau đi thôi."
Thẩm Lan hờn dỗi đi tới phía trước, Lâm Uyên Dương ghé vào tai hắn thấp giọng dỗ dành hồi lâu mới hết dỗi, hai người cùng đi vào siêu thị. Lâm Uyên Dương đứng trước một đống cà rốt cải trắng su hào súp lơ và thịt heo thịt bò thịt dê, nhìn Thẩm Lan giống như ông nội trợ chọn chọn lựa lựa.
"Ca, anh có ghét ăn rau gì không?" Thẩm Lan xách giỏ đựng rất nhiều rau củ, vừa đi vừa hỏi Lâm Uyên Dương.
Lâm Uyên Dương nghĩ ngợi, "Hành gừng tỏi đều không ăn, rau thơm, rau hẹ và cà chua cũng không ăn, những loại khác thì ăn được."
"Vậy anh cũng dễ nuôi quá chứ," Thẩm Lan tặc lưỡi: "Dễ hơn em nghĩ nhiều."
"Chứ cậu tưởng sao?"
Thẩm Lan nhìn y một cái: "Em thấy anh gầy như vậy cứ tưởng anh kén ăn lắm cơ."
Lâm Uyên Dương chỉ cười không nói gì.
Hai người đi dạo hơn một giờ xem như thắng lợi trở về, thịt cá hải sản rau quả mua rất nhiều, nói như Thẩm Lan thì cả tuần tới không cần phải lo cơm nước.
"Hôm nay cho anh mở mang tầm mắt về tài nấu nướng của em, bảo đảm anh ăn rồi vẫn thèm. Món ăn Thẩm thị độc quyền không có chi nhánh." Thẩm Lan bắt đầu khoác lác: "Ba mươi năm danh tiếng ở phố Trường An, không ngon không lấy tiền."
Lâm Uyên Dương cười nói: "Rửa mắt mà đợi."
Thẩm Lan đưa tay vuốt nhẹ bờ môi y rồi chớp mắt nói: "Lau miệng mà chờ."
Thẩm Lan mặc tạp dề màu xanh nhạt, hắn cúi đầu đánh trứng trong chén, đứng một hồi bỗng nhiên quay lại hỏi