Chốc lát sau, y cầm điện thoại lên gọi một cuộc.
"A lô, Cố tiên sinh phải không?" Ngữ khí Lâm Uyên Dương bình tĩnh không chút gợn sóng.
"Phải." Giọng Cố Minh Khiêm ưu nhã thuần hậu: "Đêm qua đột ngột tìm đến nhà, xin Lâm tiên sinh thứ lỗi."
Lâm Uyên Dương dừng một chút: "Có chuyện gì à?"
"Tôi muốn gặp Lâm tiên sinh nói chuyện một lần."
"Khi nào?"
"Bây giờ cũng được."
"Ở đâu?"
"Nếu Lâm tiên sinh không ngại thì đến Tinh Hải nhé?"
Tinh Hải là địa bàn của Lâm Uyên Dương. Đó là một khách sạn bốn sao đứng tên y.
Lâm Uyên Dương nghĩ ngợi: "Không thành vấn đề."
Cúp điện thoại xong, Thẩm Lan hỏi y: "Anh biết người hôm qua tới đây là ai à?"
"Ừ, tôi đoán được." Lâm Uyên Dương tựa vào đầu giường: "Nhưng không quen, lâu lắm rồi không liên lạc. Nếu nói có liên hệ gì thì Cố Minh Khiêm chính là kẻ năm xưa đã sai người luân phiên cưỡng bức Hàn Thụy."
Thẩm Lan lập tức mở to mắt, Cố Minh Khiêm...... nhìn không giống người có thể làm ra loại chuyện này, mặc dù trên người hắn toát ra vẻ lạnh lẽo nhưng hành vi cử chỉ đều lịch sự đúng mực, sao có thể...... Thật không ngờ thủ đoạn của hắn lại bỉ ổi như vậy.
Lâm Uyên Dương đứng dậy cầm bộ đồ thẳng thớm ở đầu giường mặc vào rồi giương mắt nhìn Thẩm Lan: "Tôi muốn đi gặp hắn, cậu đi chung không?"
Thẩm Lan gật đầu: "Đi ạ."
Vừa đến Tinh Hải thì lập tức có người ra đón Lâm Uyên Dương.
"Lâm ca, Cố tiên sinh đã đến, đang chờ ngài trên lầu năm đấy ạ."
Lâm Uyên Dương gật đầu rồi đi thang máy lên.
Quả nhiên Cố Minh Khiêm đã chờ sẵn, Lâm Uyên Dương và Thẩm Lan đi qua.
Thẩm Lan phát hiện những người trong giới xã hội đen như bọn họ đều thích mặc màu đen. Cả Lâm Uyên Dương và Cố Minh Khiêm từ đầu đến chân đều mặc đồ đen tuyền.
Thẩm Lan nhìn thoáng qua Cố Minh Khiêm, vẫn thấy bà xã mình đẹp hơn nhiều.
"Cố tiên sinh, đã lâu không gặp." Lâm Uyên Dương nói.
"Đã lâu không gặp." Cố Minh Khiêm gật đầu rồi lại nhìn Thẩm Lan: "Chào Thẩm tiên sinh."
Nghe được câu này, Lâm Uyên Dương cau mày. Xưa nay y rất ghét kẻ khác điều tra người của mình.
Trong lòng Thẩm Lan cũng giật thót, Cố Minh Khiêm biết thân phận của hắn? Hay là chỉ biết tên hắn mà thôi?
Cố Minh Khiêm này...... địa vị cũng không nhỏ......
Lâm Uyên Dương đè xuống bực bội trong lòng, ngồi đối diện Cố Minh Khiêm, "Chẳng hay Cố tiên sinh tìm tôi có chuyện quan trọng gì?"
"Quan trọng thì chưa nói tới, chỉ muốn xin lỗi Lâm tiên sinh thôi." Cố Minh Khiêm chậm rãi nói: "Hàn Thụy là người của tôi, nhất thời canh chừng sơ sẩy làm Lâm tiên sinh gặp nhiều phiền toái, thực sự xin lỗi."
Nghe hắn nói xong Lâm Uyên Dương thoáng sửng sốt.
Y biết Cố Minh Khiêm và Hàn Thụy phát sinh xung đột nhưng chuyện kia đã xảy ra ít nhất năm năm trước, huống hồ những gì Cố Minh Khiêm đã làm với Hàn Thụy chẳng khác gì thù gϊếŧ cha. Y thật không ngờ đã nhiều năm như vậy mà Hàn Thụy lại ở bên Cố Minh Khiêm.
Với