Ngữ khí Cố Duy Sanh không tốt, đôi mắt hoa đào mang ý cười giống như kết thành một tầng băng, Phương Mộc bình tĩnh túm lấy cánh tay Cố Duy Sanh, sợ tổ tông này một giây sau sẽ xách kiếm đi chém người.
Kỳ Tố Tố chưa từng thấy Cố Duy Sanh như vậy, cô không tự chủ được lui về sau một bước, rụt rè cắn cắn môi: "Anh Cố..."
Tuy rằng cô không dám nói mình là người đẹp sắc nước hương trời, nhưng dù gì cũng là hotgirl thuần khiết đáng yêu của đại học Z, lúc này Kỳ Tố Tố làm dáng cô gái nhỏ như vậy, thật sự có chút khiến người khác rung động.
Đáng tiếc Cố Duy Sanh chưa bao giờ là người dễ bị lừa vào tròng.
"Cắn môi trừng mắt, cô cũng chỉ học được mấy thứ này thôi à?" Cố Duy Sanh hơi nhíu mày, giọng nói cũng hơi mất kiên nhẫn.
Giả bộ đáng thương y không có ý kiến, nhưng trước mặt y mà đối phương lại diễn quá dở, nên không thể trách y nói chuyện không khách sáo như vậy.
Lời này thật sự hơi hùng hổ dọa người kiếm cớ gây sự, Phương Mộc liều mạng nháy mắt với Cố Duy Sanh, không biết tổ tông nhà mình lại trúng cơn gió nào.
Bầu không khí trong phòng trang điểm trở nên lúng túng, Kỳ Tố Tố không cam lòng buông môi dưới đã bị cắn ra dấu răng nhạt, cô lặng lẽ cúi đầu, hốc mắt không kìm được đỏ lên.
Thì ra thái độ anh Cố đối với cô không khác gì những người khác, Kỳ Tố Tố cúi đầu nhìn vé phụ tiệc rượu trong tay mình, mệt cô còn trông mong tự mình chạy tới tìm khổ.
Chuyên gia trang điểm mà đoàn phim sắp xếp cho Cố Duy Sanh không ngẩng đầu lên chỉ thu dọn cốp trang điểm của mình, giống như hoàn toàn không nhìn thấy tất cả những gì đang xảy ra trước mắt.
Phương Mộc bất đắc dĩ đỡ trán, sợ sáng mai chờ anh chính là tiêu đề "Cố Duy Sanh giáo huấn người mới trên phim trường".
Ngược lại, Cố Duy Sanh giống như một người không có việc gì, y nhìn khuôn mặt đã được trang điểm trong gương, sau đó cầm lễ phục đi vào phòng thay đồ.
Còn Kỳ Tố Tố có trả lời hay không, đó căn bản không nằm trong phạm vi suy nghĩ của Cố Duy Sanh.
Đối với người bình thường mà nói, Lâu Tiêu chỉ là một người đàn ông có nhiều hào quang trên người, có người thích hắn đương nhiên cũng có người không thích hắn.
Cố Duy Sanh mượn cơ hội phát tiết, chẳng qua là muốn Kỳ Tố Tố hiểu y không hề chiếu cố đặc biệt với cô ta mà thôi.
Chờ Cố Duy Sanh thay xong lễ phục ra cửa, trong phòng trang điểm đã không còn bóng dáng Kỳ Tố Tố, Phương Mộc bất lực trừng mắt nhìn y một cái, sau đó ý bảo chuyên gia trang điểm nhanh chóng tới cố định lớp trang điểm cho tổ tông nhà mình.
"Anh thấy cậu hù người ta sợ thật rồi," Phương Mộc thở dài, "Con gái nhà người ta lúc rời đi mắt đỏ cả lên."
Cố Duy Sanh nghếch mắt: "Em thấy nãy anh cũng nói không ít đâu."
Phương Mộc: "...!Anh đây còn không phải sợ cậu bị người khác cọ nhiệt sao?"
Hơn nữa, bị anh Lâu uy hiếp dặn dò, sao Phương Mộc dám bỏ mặc nam này nữ nọ nhào lên người tổ tông nhà mình chứ.
"Khi cần quyết đoán thì nên quyết đoán, vất vả lắm mới bước vào cái giới này, nghĩ mình nên làm thế nào để diễn hay thì vẫn tốt hơn." Cố Duy Sanh nhàm chán xoay cây chì kẻ mày, không còn Lão Bạch hình mèo bên cạnh, y cứ cảm thấy trong tay thiếu thiếu, "Diễn viên mà, ngoại trừ diễn xuất, những thứ khác đều là giả dối."
Cố định lớp trang điểm xong, Cố Duy Sanh đứng dậy cảm ơn chuyên gia trang điểm, sau đó cầm lấy thiệp mời cùng Phương Mộc ra cửa.
Y có thể nhìn ra trong mắt Kỳ Tố Tố không có ý muốn ôm đùi bò lên cao, nhưng thường chính loại giấc mộng ngôn tình "đại minh tinh và tiểu trong suốt" mới là thứ Cố Duy Sanh đỡ không nổi.
Bóp chết tất cả mầm phát triển từ trong trứng nước, điều này cũng là một trong những lý do tại sao Cố Duy Sanh nhiều năm như vậy mà không yêu đương với ai.
Mà lực lượng hành động đặc biệt mạnh mẽ như Lâu Tiêu, có lẽ là tai nạn duy nhất trong cuộc sống của y.
*
Khách sạn Lãng Vực, thành phố S.
Thảm đỏ chất lượng tốt trải dài trước khách sạn, nhân viên an ninh nghiêm túc mặc đồng phục lịch sự mà mạnh mẽ ngăn cản các phóng viên đã chờ đợi bên ngoài khách sạn ở hai bên thảm đỏ, hiện trường trật tự mặc dù có hơi ồn ào nhưng không có vẻ hỗn loạn.
Rõ ràng chỉ là một buổi tiệc rượu của người trong giới, nhưng cố tình lại bị một số người xào thành náo nhiệt như lễ trao giải.
Nhưng các phương tiện truyền thông cũng không phải kẻ ngốc, nếu buổi tiệc rượu này không có mánh lới nào, bọn họ sẽ không bỏ mặc những tin tức khác để chạy đến đây như ong vỡ tổ.
Trước tiên không đề cập đến các ông trùm trang sức tổ chức bữa tiệc này, chỉ nói riêng danh sách khách mời lưu hành trong nội bộ, tên của các khách mời đặc biệt cũng đủ cho họ gấp rút chạy chuyến này.
—— Lãnh đạo một số thương hiệu xa xỉ cao cấp, một số đạo diễn nổi tiếng đã giành được giải thưởng quốc tế, và liên hệ tới các diễn viên người mẫu có vị trí không thấp trong danh sách, mục đích của bữa tiệc này không cần nói cũng biết.
Hơn nữa, Lâu Tiêu và Cố Duy Sanh dính scandal không ngừng gần đây cũng nằm trong danh sách khách mời lần này, phải biết rằng mặc dù hai người này đã từng bị chụp được ảnh đi ăn riêng với nhau một lần, nhưng trong công việc của họ vẫn không gặp nhau như thường lệ, điều này khiến rất nhiều phóng viên muốn công bố tin tức lớn trước công chúng cảm thấy vô cùng đè nén.
Không nói gì khác, miễn là có thể bắt được hình ảnh hai người chung khung hình, các phương tiện truyền thông tự tin có thể làm cho sức nóng của scandal này tăng gấp đôi.
Gần chín giờ, tuấn nam mỹ nữ mặc lễ phục đúng hẹn đến, Cố Duy Sanh ngồi trong xe nghịch điện thoại, trông khá nhàm chán.
Lão Bạch ăn no mệt chỉ muốn ngủ, Cố Duy Sanh đã sớm tiện đường đưa người về nhà, lúc này Phương Mộc đang cầm lái, vẻ mặt điên cuồng nhìn ra ngoài cửa sổ: "Lời tàn nhẫn cũng nói ra rồi, sao mà chị Thích còn đi cùng người mới kia dị?"
Cố