Giao dịch phòng Tích Nguyệt Hoàng Thương hội phân chia bốn phẩm, hạ, trung, thượng và thiên.
Tùy theo mức độ thông tin muốn biết mà được giới thiệu vào các giao dịch phòng.
Tất nhiên cũng sẽ phải một số thù lao hợp lý tương đương.
Thế nhưng không phải ai cũng có thể chi trả được giao dịch phòng thượng phẩm và thiên phẩm.
Thượng phẩm giao dịch phòng có các thông tin vô cùng trọng yếu, một điển hình như sự xuất hiện các bảo vật hiếm có, thậm chí có thể cung cấp cả vị trí,….Rất nhiều thứ vô cùng giá trị được giao dịch tại đây cho nên lượng linh thạch để chi trả cũng rất nhiều.
Còn về Thiên phẩm giao dịch phòng, đến nay đều chưa ai có thể vào đó tiến hành giao dịch, bởi vì người đứng ra giao dịch chính là thương chủ Hoàng Vẫn Thiên.
Những thứ được giao dịch ở đây có giá trị liên thành, thậm chí như kỳ hỏa, dị bảo, những thông tin về các châu khác đều có thể giao dịch được.
Giang Lĩnh hiện tại chỉ là một đệ tử chân truyền của chưởng môn Bắc Ma Môn, dù vậy nhưng linh thạch của hắn mang đi cũng không thể chi trả cho thượng phẩm giao dịch phòng được.
Cho nên hắn chỉ đành thất bại rời đi.
Giang Lĩnh dự định sẽ báo về với môn chủ chuyện này mặc môn chủ định tội.
- Hửm ! trường hợp trung phẩm giao dịch phòng cũng không thể giải quyết sao ??
Hoàng Vẫn Thiên lúc này đang ngồi tại hậu viên cùng ba người con gái của ông.
Ông là một thương chủ nên việc cũng không ít, chủ yếu là quản lí các thông tin, kỳ trân dị bảo được đưa tới đấu giá hoặc giao dịch…
Thường ngày ông đều làm việc này những cô con gái của mình, bởi vì trong tương lai thương hội này sẽ để lại cho họ tiếp quản cho nên Hoàng Vẫn Thiên muốn dạy cho họ.
Hoàng Vẫn Thiên ngồi tại hậu viên, đột nhiên có một thủ vệ mau chóng chạy vào báo tin.
Sau khi nghe trình báo con ngươi Hoàng Vẫn Thiên mở to kinh ngạc.
Ông biết giao dịch phòng trung phẩm có bao nhiêu lợi hại, trước đến nay nếu không phải là việc gì lớn cần đến thiên phẩm hay thượng phẩm thì trung phẩm chính là nơi có nhiều thông tin nhất.
Thế nhưng lúc này lại có một việc khiến trung phẩm giao dịch phòng thất bại không khỏi khiến ông kinh ngạc.
Sẽ không có gì đáng nói khi thông tin quá mức hiếm hoi hoặc giá trị phải giao dịch tại các phòng thượng phẩm, thế nhưng chỉ là đặc điểm một loại hỏa diễm lại không có thông tin ? Rốt cuộc là thứ gì ?
- Hiện tại người đó đâu ?
Hoàng Vẫn Thiên quay sang hỏi thủ vệ.
- Bẩm thương chủ, vị tu sĩ đó đã rời đi rồi.
Người thủ vệ kính cẩn đáp.
- Mau truyền lệnh gọi người giao dịch trung phẩm đó đến gặp ta.
Hoàng Vẫn Thiên xua tay bảo người thủ vệ lui ra.
-Phụ thân, người nghĩ có phải người này đến quấy rối không ?
Hoàng Vân khi nãy đến giờ không nói gì đột nhiên tiến đến mở miệng nói.
- Không thể nào lại có kẻ gan đến như vậy, thương hội của ta bao quát cả Nam Thiên Châu chắc chắn hắn chạy không thoát.
Hơn nữa người này có vẻ như là muốn biết thông tin thật sự không có ý đồ khác.
- Sao người lại nghĩ như vậy, phụ thân ?
- Nếu hắn muốn hủy hoại ta đủ lớn ít nhất hắn phải tới thượng phẩm giao dịch phòng hỏi về một thứ không có thật, sau đó tung tin.
Chỉ một điều này thôi là đủ để biết hắn không phải kẻ quấy rối.
Qua một lúc chờ đợi, người đàn ông giao dịch với Giang Lĩnh đã tới.
- Bái kiến thương chủ.
Người đàn ông này biết thương chủ không muốn hỏi lại nên liền trình bày sự việc tường tận nhanh chóng.
- Ngươi lui đi.
Hoàng Vẫn Thiên khuôn mặt trầm ngâm trở về tọa điếm trong hậu viên, trán ông nhăn lại suy nghĩ gì đó.
Mãi một lúc sau ông mới giãn ra, Hoàng Vân My Vũ người con gái thứ hai của ông liền hỏi.
- Phụ thân, trong hỏa bảng không hề có mô tả về loại hỏa diễm nào như thế cả, có khi thật sự chúng ta bị quấy nhiễu rồi.
- Không cần kích động, các con nghe ta nói đã.
Thương hội của chúng ta thành lập đến nay được bao lâu rồi ?
- Bẩm phụ thân, là hai vạn năm trăm nghìn năm rồi.
- Đúng vậy, các con cũng biết điều đó, có nhiều dị vật đã biến mất trước đây nhưng không có nghĩa nó không tồn tại, gia tộc chúng ta tích lũy nhiều năm kiến thức nên ta có biết một chút về hỏa bảng chân chính.
- Hỏa bảng chân chính !?
Hoàng Vân và hai muội muội của