Trải qua chuyện lần trước, Trương Thiên Thành rõ ràng thân thiết với Ôn Tri Hành hơn trước rất nhiều.
Ít nhất, nụ cười trên mặt không giống giả bộ.
-Ôn sư đệ, thân thể ngươi! ! khỏe lại rồi?Khoảnh khắc nhìn thấy Ôn Tri Hành, gã liền tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Mặc dù sớm có dự cảm, nhưng nhìn thấy bộ dáng sinh long hoạt hổ, tinh khí mười phần của Ôn Tri Hành lúc này, gã vẫn không nhịn được líu lưỡi.
Lô đỉnh giống như bọn họ, người nào không phải yếu nhược không động đậy được, ngày thường chủ yếu đều dựa vào cố gắng mà kiên trì lấy.
Ai được như Ôn Tri Hành, ghen tị chết người ta mà.
-Ừm, cung chủ đại nhân lại ban thưởng chút đan dược, sư đệ ta cũng may mắn bước vào Thuế Phàm Cảnh tầng một, lúc này mới miễn cưỡng khôi phục.
Ôn Tri Hành cười tùy ý giải thích một tiếng.
-Đột phá?Trương Thiên Thành nghe được rất rõ ràng, liền bị lời này làm cho kinh ngạc, sửng sốt một lát mới chắp tay vui mừng nói:- Chúc mừng Ôn sư đệ, chính thức bước vào con đường tu hành, sư đệ, ngươi quả thật thiên phú dị bẩm.
-Trương sư huynh, trước kia nhờ có ngươi chăm sóc, ta còn có chút đan dược dư thừa, kính xin vui lòng nhận.
Ôn Tri Hành thò tay vào ngực lấy ra một vật, bất động thanh sắc nhét vào tay Trương Thiên Thành.
Lúc này Trương Thiên Thành không nhận lấy, ngược lại nhíu mày nhìn Ôn Tri Hành:-Ôn sư đệ, sư huynh ta ở trong mắt ngươi, là người chỉ biết đan dược sao?“……”Ôn Tri Hành sửng sốt.
A, ngươi không phải là loại người này sao?-Sư huynh hiểu lầm rồi, sư đệ thật lòng muốn cảm ơn ngươi.
Ôn Tri Hành nghiêm mặt nói: "Đan dược ta có rất nhiều, nhưng trong Vạn Diệu Cung chỉ có một sư huynh.
-Ôn sư đệ! …Thần sắc Trương Thiên Thành buông lỏng.
Không ngờ Ôn Tri Hành lại coi trọng mình như vậy.
-Là sư huynh ta suy nghĩ nhiều rồi.
Trên mặt Trương Thiên Thành nổi lên nụ cười, cũng không hề cố kỵ nữa.
Trong nháy mắt, quan hệ của hai người lại thân thiết thêm vài phần.
……[Phát hiện Mảnh Vỡ Tạo Hóa, phải chăng tiêu hao một tháng tuổi thọ thu thập ngẫu nhiên.
]Theo hai người hàn huyên, khung nhắc nhở trong suốt trước mắt lại chớp động.
Ôn Tri Hành tâm niệm khẽ động, một ý nghĩ hiện ra, trực tiếp lựa chọn thu thập.
-Rút ra Mảnh Vỡ Tạo Hóa.
[Bắt đầu thu thập ngẫu nhiên Mảnh Vỡ Tạo Hóa.
]Như lúc trước, một vầng sáng màu xám từ đỉnh đầu Trương Thiên Thành bay ra, nhảy vào trong đầu Ôn Tri Hành.
[Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu xám+1.
]【 Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu xám (1/1) đã tập hợp đủ, không cần hợp thành, có thể thu được một hạng tạo hóa sau đây:】[Một, đạt được 1 Điểm Tạo Hóa.
][Hai, đạt được tạo hóa thuộc về Trương Thiên Thành.
]——-Lựa chọn hai, đạt được tạo hóa thuộc về Trương Thiên Thành!Nếu là bình thường, Ôn Tri Hành tất nhiên sẽ lựa chọn Điểm Tạo Hóa.
Dù sao Điểm Tạo Hóa có tác dụng rất lớn, nhưng hiện tại hắn lại có ý nghĩ khác.
Hắn muốn nhìn xem tạo hóa của Trương Thiên Thành là cái gì, làm sao đạt được.
Là trong Vạn Diệu Cung này có tạo hóa chi địa, hay là có ẩn tình khác.
Trong nháy mắt Ôn Tri Hành lựa chọn thu hoạch tạo hóa của Trương Thiên Thành, trong đầu hắn bắt đầu hiện lên một vài hình ảnh.
-Đây là! …Ánh mắt Ôn Tri Hành ngưng tụ.
Đây là cảnh tượng khi Trương Thiên Thành đạt được tạo hóa!Ánh sáng như sóng xanh dập dờn, rất nhanh hình ảnh dần dần rõ ràng.
Đập vào mắt, một mảnh tối tăm, mơ hồ có thể thấy được là rừng rậm không người.
Ánh trăng sáng tỏ chiếu xuống, thân ảnh Trương Thiên Thành chậm rãi hiện ra.
Giờ phút này gã cúi đầu khom lưng đối diện với một thân ảnh trước người, nói ra cái gì đó.
Đạo thân ảnh này hơi có vẻ mơ hồ, do một đạo phù lục hiện ra, hẳn không phải là người thật, mà là dùng thủ đoạn nào đó, viễn trình hiện thân.
Người này một thân hắc y, thân hình ẩn núp trong bóng tối, không thấy chân dung.
-Mục sư huynh, lô đỉnh trong Vạn Diệu Cung tổng cộng năm trăm sáu mươi mốt người! …-Những người khác thì dễ nói.
-Chỉ có điều trong đó có sáu mươi người tu vi không tầm thường, những người này không giống những lô đỉnh khác nửa đường bị người bắt tới, bọn họ từ nhỏ đã lớn lên trong Vạn Diệu Cung, ngoài mặt đã trở thành đệ tử của những yêu nữ đó.
-Ngày thường, bọn họ đều tiến hành song tu mà không phải bị thải bổ, địa vị vượt xa lô đỉnh bình thường, những người này sợ là không dễ lôi kéo…Trương Thiên Thành nhanh chóng báo cáo tin tức gã nhận được gần đây.
Người che mặt kia vẫn cau mày, cái gì cũng không nói chỉ lẳng lặng nghe.
-Đù?Ôn Tri Hành thấy thế, nhất thời có chút kinh ngạc.
Hình