-Trương sư huynh, Trương sư huynh, có thể chậm một chút.Ôn Tri Hành thấy Trương Thiên Thành đi nhanh, không có ý dừng lại, nhịn không được mở miệng kêu dừng.Hai người vẫn luôn hành tẩu đường nhỏ trên vách núi, cũng không gặp được người nào.-A......!A, được.Trương Thiên Thành hoàn hồn, dừng bước, lúc này mới đưa tay lau mồ hôi trên trán mình.Hai người cũng không để ý có sạch sẽ hay không, trực tiếp đặt mông ngồi dưới đất.Vừa rồi gã cũng khẩn trương quá mức.Làm một cái lô đỉnh, gặp được đệ tử của Vạn Diệu Cung, chỉ có thể cụp lên cái đuôi làm người.Cho dù có người che chở, cũng phải cẩn thận dè dặt.Nếu không......!sẽ chết!-Trương sư huynh......!Vậy Diệp Phi có lẽ lành ít dữ nhiều.Ôn Tri Hành hít sâu một hơi, trầm giọng mở miệng.Ninh San và Vân Tâm Nguyệt vừa nhìn đã không ưa lẫn nhau.Xung đột là điều không thể tránh khỏi.Mà lần xung đột này, Diệp Phi tự nhiên liền thành đối tượng trút giận.Cửa thành cháy, tai bay vạ gió.-Thật sao? Có lẽ vậy...…Trên mặt Trương Thiên Thành miễn cưỡng nặn ra một nụ cười.Kỳ thật trong lòng gã cũng rất rõ ràng Diệp Phi kết cục, loại chuyện tương tự này, gã đã trải qua không biết bao nhiêu.Cái loại cảm giác vô lực này, đã không phải là lần đầu tiên trải qua.-Trương sư huynh......!Tiếp theo chúng ta......!đi đâu?Hai người trầm mặc một lát, Ôn Tri Hành lại mở miệng phá vỡ sự yên lặng.Đi đâu?Gã hiện tại làm gì còn tâm trạng mang Ôn Tri Hành đi dạo.-Nếu không tiện, chúng ta đi về trước?Ôn Tri Hành thấy trạng thái của Trương Thiên Thành như vậy, cũng thấu tình đạt lý.-Ôn sư đệ, ngươi không tò mò Ninh sư tỷ là người phương nào sao?Trương Thiên Thành hơi trầm mặc mở miệng.Một đường đi tới, Ôn Tri Hành cư nhiên cái gì cũng không hỏi.-Ninh sư tỷ này là ai, địa vị cao thấp, đối với chúng ta mà nói có khác biệt sao?Ôn Tri Hành hỏi ngược lại.Trương Thiên Thành sửng sốt.-Ừ.Làm đệ tử lô đỉnh, xem thế nào cũng là nhân vật thấp nhất trong Vạn Diệu Cung, bất kỳ ai cũng có thể cưỡi trên đầu họ.Ai cũng có thể nắm giữ quyền sinh sát của bọn họ.-Đi thôi, chúng ta đi Đan Phong xem một chút.Trương Thiên Thành cười khổ một tiếng, cũng khôi phục trạng thái.-Được.……Hai người đem chuyện vừa rồi đều bỏ lại sau đầu.Không bao giờ nhắc đến nữa.Ngày hôm đó, Trương Thiên Thành dẫn Ôn Tri Hành đi dạo khắp Vạn Diệu cung.Đương nhiên cũng chỉ là khu vực ngoài cùng, khu vực trung tâm, đệ tử lô đỉnh như bọn họ không có cách nào tiến vào.Nhưng dù vậy, Ôn Tri Hành vẫn thấy được không ít cảnh tượng nhìn thấy mà giật mình.Có đệ tử lô đỉnh, không ngừng vận chuyển công pháp, liều mạng phóng thích linh khí trong cơ thể, dùng để thúc giục linh thảo sinh trưởng.Cũng có đệ tử Vạn Diệu Cung, trực tiếp thu thập máu lô đỉnh khác, dùng để nuôi nấng linh thú.Ôn Tri Hành và Trương Thiên Thành chỉ đi ngang qua mà thôi, nhưng cũng vẫn bị bắt, cho đến khi đủ lượng máu mới cho hai người rời đi.Ôn Tri Hành vẫn ổn.Cho dù mất không ít máu, nhưng tốc độ hồi phục cực nhanh, coi như là xúc tiến tuần hoàn máu.Trương Thiên Thành thì thiếu chút nữa ngất đi.Cũng may trong người mang đan dược, sau khi ăn một viên, miễn cưỡng khôi phục.Sau đó, hai người càng là nhìn thấy có đệ tử lô đỉnh trực tiếp bị người mang vào bên trong đan phòng, sau đó lại không đi ra.Trương Thiên Thành thấy cảnh này, cũng mang theo Ôn Tri Hành nhanh chóng rời đi.Việc này, trước đó Ôn Tri Hành cũng từng nghe Trương Thiên Thành nhắc tới.Hiện tại xem như tận mắt nhìn thấy.Đi một vòng, Ôn Tri Hành hoàn toàn cảm nhận được sự tàn khốc trong Vạn Diệu cung.Đây căn bản không phải là nơi con người có thể ở.Cuối cùng, Ôn Tri Hành và Trương Thiên Thành vẫn quay về nơi họ gặp Ninh San.Thi thể Diệp Phi đã bị người mang đi.Nhưng máu trên mặt đất đã nói lên tất cả.Hai người nhìn nhau không nói gì.-Trở về nghỉ ngơi cho tốt, ít nhất bây giờ hai ta còn có đường sống.Trương Thiên Thành vỗ vỗ vai Ôn Tri Hành, cười còn khó coi hơn khóc.Nói xong, liền yên lặng xoay người rời đi.Ôn Tri Hành nhìn bóng lưng Trương Thiên Thành, cũng thở dài.——Vào đêm.Ôn Tri Hành trở về phòng.Hôm nay chứng kiến tất cả, trong lòng mặc dù nghĩ qua, nhưng vẫn sinh ra ảnh hưởng đối với hắn.Hắn lắc đầu không để cho mình suy nghĩ nhiều.Bất kể nói như thế nào, hôm nay vẫn có thu hoạch.Sau đó Ôn Tri Hành liền mở bảng thuộc tính, bắt đầu xem xét tư liệu của mình.——[Tính danh: Ôn Tri Hành.][Thọ Nguyên: 17/74.][Thể chất: Khô mộc phùng xuân (Sí kim.][Thiên phú: Thông minh