Đêm đã khuya, ánh trăng như nước chiếu trên mặt đất, làm nổi bật lên một vệt sáng bóng yếu ớt.- Thái Cực dưỡng sinh công, cho ta thăng cấp!Ôn Tri Hành vẫn chưa nghỉ ngơi, hắn đã quá quen với việc bị thương rồi.Không có gì để nói.Còn chịu được.Mấy canh giờ trôi qua, hắn đã khôi phục hơn phân nửa.Hắn suy đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn quyết định thăng cấp Thái Cực dưỡng sinh công rồi nói sau.Hắn là người chơi nguyền rủa, Thọ Nguyên rất quan trọng.[Ngươi tiêu hao 10 Điểm Tạo Hóa, Thái Cực dưỡng sinh công (màu xám) bắt đầu thăng cấp]【 thăng cấp xong, ngươi đạt được công pháp: Trường Thanh Chân Quyết! 】[ Phẩm chất màu trắng, tu luyện công pháp này, có thể cố bản bồi nguyên, gia tăng thọ nguyên, tổng cộng mười tầng, mỗi tầng có thể gia tăng thọ nguyên mười năm.][ Tiêu hao một trăm Điểm Tạo Hóa, có thể thăng cấp thành phẩm chất màu lam.][Thọ Nguyên+10, Thọ Nguyên trước mắt: 17/111.]——Sau khi thăng cấp công pháp cùng bí pháp cũng không cần tu hành một lần nữa, cho nên Ôn Tri Hành trong nháy mắt liền tiến vào tâng thứ nhất của Trường Thanh Chân Quyết.- Đây đúng là niềm vui ngoài ý muốn.Ôn Tri Hành trong lòng rất là hài lòng.Mới vừa thăng cấp đã được mười năm thọ nguyên, mười Điểm Tạo Hóa tiêu rất đáng giá.Trước Thái Cực dưỡng sinh công, hắn cũng tu hành không ít thời gian.Kết quả thật sự là tu hành như dưỡng sinh công.Hiệu quả quá kém.Tu hành lâu như vậy, thọ nguyên gia tăng có thể nói là cực kỳ bé nhỏ.- Hiện tại có Trường Thanh Chân Quyết, trăm năm thọ nguyên này, cũng đủ chính mình tiêu xài một đoạn thời gian.Chợt, Ôn Tri Hành lại lấy ra mấy món đồ mà Phượng Nhược Ly đưa hôm nay.Không thể không nói.Đều là đồ tốt.Chính mình bị thải bổ nhiều lần như vậy, đây cũng là lần đầu tiên có người trả thù lao cho hắn.Tụ linh ngọc trụy, kiếm khí phù lục, đan dược, truyền âm ngọc phù.Đồng thời còn có một khối lệnh bài có khắc chữ Phượng.Lệnh bài này vốn dĩ đã đặt ở trong quần áo của hắn, sau khi trở lại phòng của mình Ôn Tri Hành cũng mới phát hiện ra.Tạm thời cũng không có tác dụng gì, sau một phen đánh giá, hắn liền đem đồ đạc đều thu lại.- Truyền âm ngọc phù...…Lúc thu thập ngọc phù, Ôn Tri Hành ngược lại nhớ tới ba tấm phù lục Trương Thiên Thành đưa.Sau khi hắn lấy được bùa chú, vẫn không có cơ hội sử dụng.Hiện tại Khâu Oanh Nhi bị chính mình nguyền rủa, cũng không phái người nhìn chằm chằm mình.Hơn nữa là hơn nửa đêm, đêm khuya yên tĩnh.Vừa vặn là cơ hội sử dụng truyền âm phù lục.Lúc trước, hắn vẫn chưa dùng, còn bởi vì Mục Vân Thanh kia nhìn qua cũng không phải là một người tốt.- Hợp tác với Chính Dương Tông e rằng là cùng hổ lột da.- Chỉ bất quá......!Đuổi hổ nuốt sói, cũng không phải là một loại lựa chọn.Nghĩ như vậy, Ôn Tri Hành trực tiếp đứng dậy, đầu tiên là cẩn thận quan sát tình huống bên ngoài một phen, thấy quả thật không có ai giám thị, lúc này mới đóng cửa tiến vào trong phòng.Lật ghế đá lên, lấy ra một tấm phù lục.Còn lại hai tấm phù lục, Ôn Tri Hành lại cẩn thận giấu ở trong đó.- Có chút phiền toái, nếu có thứ gì đó giống như trữ vật không gian thì tốt rồi.Ôn Tri Hành lẩm bẩm một tiếng.Nếu có đồ chơi này thì tiện rồi.Phù lục này vừa mới lấy ra, phía trên liền có hào quang màu vàng như ẩn như hiện.Chôn vùi nhiều ngày, vẫn chưa làm mất đi hiệu lực, ngay cả một chút nếp nhăn cũng không có.Ôn Tri Hành nhớ tới lúc trước Trương Thiên Thành nói, phương pháp sử dụng phù lục này chính là đem đốt.Chợt hai ngón tay nắm lấy phù lục, đặt lên trên ngọn nến.Phù lục này chính là một bộ, một khi thiêu đốt đối phương sẽ biết được tin tức.Ngọn lửa chậm rãi nuốt chửng, bao phủ phù lục.Kim sắc quang mang trên phù lục càng thêm chói mắt.Rất nhanh, liền hóa thành một đạo màn sáng.Trên màn sáng, một đạo thân ảnh hiện ra.Thân ảnh này mặc một bộ áo trắng, tóc dài tùy ý xõa tung, thoạt nhìn phong tư trác tuyệt, chỉ tiếc hơi có vẻ mơ hồ, không thấy rõ dung mạo.- Xin hỏi, là Ôn Tri Hành......!Ôn sư đệ?Người này cười mở miệng.Thanh âm ấm áp như gió xuân phất vào mặt.Ánh mắt y dừng trên người Ôn Tri Hành, khẽ đánh giá.Ôn Tri Hành lên tiếng gật đầu:- Tại hạ Ôn Tri Hành, xin hỏi tên của sư huynh?- Chính Dương Tông, Mục Vân Thanh.- Thì ra là Mục sư huynh.Ôn Tri Hành chắp tay.Thái độ Mục Vân Thanh rất khách khí, nhưng Ôn Tri Hành lại không có cảm giác gì.Hắn còn nhớ rõ, bộ dáng cao cao tại thượng của Mục Vân Thanh trước mặt Trương Thiên Thành.- Ôn sư đệ, chuyện của ngươi, Trương sư đệ đã cùng ta nói qua, ngày sau ngươi chính đệ tử Chính Dương Tông ta.Mục Vân Thanh cười nói.- Đa tạ Mục