Ngay cả đám Long tử cũng không tin được Thao Thiết liệu có đào ngũ hay không, trong lòng Cửu Anh càng là mười phần chắc chín.Cái gì là Thao Thiết a?Tham lam cụ hiện, một trong những hung hồn tà ác nhất, đại biểu điển hình của gió chiều nào theo chiều ấy.Lấy đâu ra trung trinh cùng đoàn kết, chọc cười sao?Thần tính thiếu thốn của nó, bị trấn áp ở Thiên Cung, nhất định là tâm tâm niệm niệm muốn lấy lại.
Cầm cái này dụ hoặc, nó làm sao có thể kháng cự?Cho dù không đào ngũ, chỉ cần tùy tiện âm thầm xuất công không xuất lực là được rồi, loại thao tác này đối với nó hoàn toàn là mưa bụi.Trong vạn chúng chú mục, chó mũi sụt sịt, xụ mặt nói: "Ngươi đem Phong Thần chi bia cho ta, ta xác thực có thể đi theo ngươi."Mọi người đều biến sắc.Cửu Anh lộ ra nụ cười.Lại nghe chó nói tiếp: "Nhưng đồ vật lấy ra a? Tay không sáo chó...!Sáo Thao Thiết, coi lão tử là bổng chùy trong giới chỉ?"Đám Long tử cảm thấy lời này giống như đang mắng ai đó, nhưng không có chứng cứ.Cửu Anh cười nói: "Phong Thần chi bia đương nhiên sẽ không tùy thân mang theo, ngươi lên Thiên Cung tự nhiên có thể được, loại thần tính kia của các ngươi, chúng ta giữ lại cũng vô dụng.
Hơn nữa, cho dù ngươi sau khi lên trời vẫn như cũ muốn cùng chúng ta cò kè mặc cả, vậy cũng so với ở chỗ này ngoan cố chống lại bị làm thịt tốt hơn nhiều.
Bổn tọa không tin ngươi ngay cả chút năng lực phân biệt này cũng không có?""Ngươi con mẹ nó thật sự là ngu ngốc." Chó bỗng nhiên oán hận mà mắng một câu, ngậm miệng lại.Cửu Anh không hiểu thấu.Ai cũng không biết suy nghĩ hỗn loạn trong lòng chó lúc này.
Ngươi con mẹ nó không biết lặng lẽ nói với ta? Lặng lẽ nói, ta nói không chừng liền lặng lẽ chạy, ai cũng không biết bổn chó đi nơi nào.Hiện tại nói ngay trước mặt mọi người, đào ngũ ngay trước mặt mọi người, làm sao làm ra được? Chó ta không cần mặt mũi hay sao? Ách hình như là không cần, nhưng chỉ cần ngẫm lại sau này sẽ có người nói cho Tần Dịch, chó cảm thấy mặt đều đang đốt.Không biết vì sao, người khác phỉ nhổ coi như xong, chó có thể coi thành một đám ngu xuẩn không cần phải để ý.
Nhưng một khi nghĩ đến ánh mắt khinh bỉ cùng thất vọng của Tần Dịch, chó liền đặc biệt khó chịu, lại thêm lỗ mũi cùng cười lạnh của Lưu Tô, liền càng khó chịu.Cuộc sống đều không có cách nào qua rồi.Nơi đây còn có mẹ vợ của Tần Dịch đấy! Ngươi còn thật sự nói ngay trước mặt nàng!Tức chết chó rồi.Bất kể là chiêu hàng hay là hoạt động nội tâm của chó, đều không ảnh hưởng chiến đấu tiến hành, tình cảnh thực tế vẫn đang đại chiến, chó lúc này vẫn đang một chưởng đánh về phía Tạc Xỉ, hai bên ầm ầm giao kích, riêng phần mình thối lui.Thân thể chó có chút chịu không nổi mà run rẩy, không phải Tạc Xỉ đánh, là bắt nguồn từ kết trận chi lực đang kháng cự Cửu Anh, chống không được rồi.Quay đầu nhìn lại, nhị thập bát tú trận hình đã bắt đầu có chút tán loạn.Cửu Anh lắc đầu bật cười: "Thao Thiết, ngươi xác định chấp mê bất ngộ?"Chó tâm niệm chuyển cực nhanh, thầm nghĩ nếu như bị tên ngu xuẩn này công khai bức bách khiến cho không có cách nào quy hàng rồi, vậy còn không bằng đứng về phe Tần Dịch triệt để một chút.
Dù sao đánh thua cùng lắm thì bị phong ấn cũng sẽ không chết, đánh thắng rất nhiều chỗ tốt, Tần Dịch so với Cửu Anh hào phóng hơn nhiều.Đoạn đường này ăn bao nhiêu thứ của Tần Dịch a, ngẫm lại còn chảy nước miếng.Cửu Anh có thể cho sao? Nghĩ khá lắm.Vừa nghĩ đến đây, chó hiên ngang lẫm liệt mà chống nạnh: "Ngô chính là Thao Thiết, theo sinh linh chi tính mà sinh, ra đời tại thiên địa Hồng Mông chi thủy, sinh linh diễn hóa chi sơ.
Chúc Long Phượng Hoàng gặp ta cũng không thể làm gì, Chúng Diệu Chi Môn cũng nhận ta là Tiên Thiên chi linh, một trong những đạo tắc mà phụ thần cũng khó rời.
Thế gian này mặc bổn tọa rong ruổi, nhân tâm mặc bổn tọa tiếu ngạo, chạy tới phía dưới ngươi làm Tiên Quan? Ngươi đang mê sảng sao...!Ô ngọa tào, Áp Du ngươi đang tìm chết!"Ai bảo ngươi đang chiến đấu đi chống nạnh, còn càng nói càng dài.Địch ta hai bên đều dở khóc dở cười, nhưng ý tứ đã rõ ràng.
Thao Thiết ý tứ này, là ỷ vào mình thân phận cao, khinh thường cùng Cửu Anh làm bạn.
Ngược lại là có thể lý giải, chỉ có cái này có khả năng áp đảo tham lam chi niệm, nhưng vừa vặn là cái này, lại chọc Cửu Anh đau đớn nhất."Thao Thiết...!Ngươi đây là đang muốn chết!"Hung thủy liệt hỏa, sôi trào đầy trời, biển rộng nửa bên gào thét, nửa bên khô cạn.Thái Thanh chi nộ, đủ khiến cho đại lục sụp đổ, cũng đủ khiến cho biển cả tịch diệt.Chó: "..."Ta chỉ trang cái bức, có cần như vậy không?Nhưng bất kể chọc giận hay không, thật ra mọi người vốn là chống không được rồi...Thủy Hỏa chi lực bành trướng vô cùng xông về phía Tứ Tượng nhị thập bát tú, năng lượng trước mặt chó đặc biệt hung tàn.Chó: "...!..."Trước mắt hoa một cái, Tù Ngưu chắn trước người, cười ôn hòa: "Cảm ơn, đã từng đối với ngươi có nghi kỵ, xin lỗi.""Phanh!"Thủy Hỏa Âm Dương, gào thét đánh vào trên người Tù Ngưu, Tù Ngưu ra sức chống cự, lại phát hiện quả thật chống không được rồi.Huyết nhục của nó cũng bắt đầu sụp đổ, Long lân vỡ vụn từng mảnh.Thái Thanh chi uy, cũng không phải bọn hắn có thể địch."Có lẽ phải chết rồi, thân hóa âm nhạc chi linh, truy tìm vũ trụ đại âm mà đi.
Chỉ không biết thế giới này còn có thanh âm hay không..." Trong lòng Tù Ngưu hiện lên ý nghĩ như vậy, bỗng nhiên áp lực chợt nhẹ.Chó cùng nó sánh vai chống đỡ, chia cắt Thủy Hỏa: "Vẻ mặt như đưa đám làm gì? Lão tử còn chưa chết, ngươi cũng chưa chết!"Cửu Anh thản nhiên nói: "Hợp tác rất tốt...!Nhưng các ngươi trận thế đã loạn, chỉ dựa vào một cỗ huyết dũng còn có thể