Lúc đến Ly Hỏa Thành, cửa thành kiểm tra nghiêm khắc, nhìn thấy Lý Thanh Lân dẫn đội trở về, thành vệ đều quỳ một gối hành lễ, thần sắc mỗi người đều cực kỳ nghiêm trọng.
Ly Hỏa Thành vốn nên phồn hoa náo nhiệt, lúc này lại cực độ nghiêm túc, vải trắng bốn phía, khắp nơi đều có quân đội đang kiểm tra người qua đường. Người đi đường vội vàng mà qua, không dám cao giọng nói chuyện.
Thái tử một quốc gia bị giết chết, thật là sự kiện chính trị rất nghiêm trọng, đủ để khiến cho cả tòa đô thành thần hồn nát thần tính.
Tần Dịch đột nhiên cảm thấy, cũng may thời điểm sự tình phát sinh Lý Thanh Lân không ở kinh, hơn nữa công chúa có thể làm chứng bọn hắn ở vùng núi hẻo lánh, căn bản không có cách nào điều khiển từ xa, nếu không lúc này hắn sẽ bị hiềm nghi nhất, mà trước mắt tự nhiên không có vấn đề.
Không có ai tâm lớn như vậy, trong lúc mưu sát ca ca chạy lên núi vài ngày, ngay cả hỏi đều không hỏi đến, vạn nhất mưu sát không thành, ngay cả giải quyết tốt hậu quả, chùi đít che lấp manh mối cũng không làm được? Không ai tìm đường chết như thế, càng đừng nói đến người tỉ mỉ như Lý Thanh Lân. Cho nên Lý Thanh Lân giờ phút này không có hiềm nghi, hắn thuận lý thành chương sắp làm thái tử.
Huynh muội Lý gia vào thành, chuyện thứ nhất cũng không phải thu xếp Tần Dịch, mà chạy thẳng đến hoàng cung. Lý Thanh Lân chỉ cho Tần Dịch một lệnh bài, rất áy náy bày tỏ.
- Xin lỗi Tần huynh, lúc này huynh muội ta phải lập tức vào cung, không cách nào trì hoãn. Tần huynh cầm lệnh bài này đi phủ của ta, nhất định sẽ được đối đãi như khách quý. Ngu huynh tiếp đón không được chu đáo, xin thông cảm một chút.
Tần Dịch ngược lại rất thông cảm, tiếp nhận lệnh bài cười nói.
- Nên thế, các ngươi làm việc của mình đi.
Thấy sắc mặt huynh muội Lý gia ngưng trọng vào cung, Tần Dịch thở dài, cầm lấy lệnh bài đi dạo phố.
Mặc dù rất hiểu tình cảnh lúc này của bọn họ, Tần Dịch cũng không muốn mình cầm lệnh bài đến cửa, cảm giác rất không được tự nhiên, vẫn đợi Lý Thanh Lân hồi phủ lại tìm tới cửa thì tốt hơn. Trước mắt không bằng dạo chơi khắp nơi, vừa thưởng thức phong cảnh kinh thành, cũng có thể thuận tiện đi xem Trường Sinh Quan của quốc sư có bộ dạng gì.
Trường Sinh Quan rất dễ tìm, tùy tiện hỏi một người qua đường đều có thể trông thấy hắn tràn đầy kính sợ cùng mơ ước mà chỉ đường cho ngươi. Trên thực tế, Trường Sinh Quan cách hoàng cung không xa, ngay tại chỗ đường rẽ Tần Dịch tách ra cùng huynh muội Lý gia, đi bên trái là hoàng cung, bên phải là Trường Sinh Quan, đưa mắt nhìn lại, có thể trông thấy đài cao, hương khói lượn lờ.
Đó là Đăng Tiên Đài, vốn xây dựng trên gò núi tương đối cao, đài cao chín tầng, là kiến trúc cao nhất Ly Hỏa Thành.
Còn cao hơn nếu so với kiến trúc trong hoàng cung.
Khiến cho Tần Dịch cảm thấy ngoài ý muốn chính là, thanh danh quốc sư trong dân gian rất tốt.
- Quốc sư a, đó là tiên nhân chân chính, tháng trước nương tử nhà ta trúng tà, tìm Trường Sinh Quan một bộ phù chú liền trị khỏi...
- Trường Sinh Quan xem bói chuẩn nhất, lần kia ta muốn đi ra ngoài bán hàng, tiến đến xem bói, đạo nhân Trường Sinh Quan bảo ta ba ngày sau hãy đi. Ngươi nói như thế nào? Ngày thứ ba, con dâu nhà ta làm đổ nến, thiếu chút nữa hỏa hoạn, cũng may ta ở nhà lập tức dập tắt. Đây không phải thần tiên sống?
- Nghe nói tháng trước đám dã man Tây Hoang xâm lấn, nhờ quốc sư thi pháp ở trên đài để cho bọn họ thổ tả vài ngày, Tạ tướng quân mới đánh thắng đấy.
Tần Dịch lắc đầu chậm rãi mà đi. Cái khác còn chưa tính, ngay cả công lao chống lại địch quốc đều quy cho quốc sư, quân đội không tức nổ phổi mới có quỷ, cũng khó trách Lý Thanh Lân thống soái điều binh chán ghét quốc sư đến cực điểm.
Đứng trước Trường Sinh Quan, Tần Dịch ngẩng đầu mà trông. Chỉ là thềm đá trước điện đã có 99 bậc, trên thềm đá biển người như mắc cửi, thành kính dập đầu. Trong thành, bởi vì thái tử bỏ mình mà tạo thành bầu không khí nghiêm túc nhưng hình như hoàn toàn không có ảnh hưởng đối với nơi này.
Binh mã tuần thành giới nghiêm tuần tra cũng sẽ không đến nơi đây, ngẫu nhiên có đội ngũ đi ngang qua, cũng thành kính hành lễ rồi rời đi.
- Quốc gia này, có chút xu hướng không hỏi muôn dân trăm họ mà hỏi quỷ thần.
Tần Dịch thấp giọng nói.
- Càng thêm hiểu lý do vì sao Lý Thanh Lân muốn đối phó quốc sư.
Lưu Tô nói.
- Trường sinh tồn tại chân thật, kiến thức Lý Thanh Lân có hạn, cũng bất công rồi.
Tần Dịch "Ừm" một tiếng. Nếu như dựa theo lịch sử Trung Hoa của hắn, quốc sư không thể nghi ngờ là kẻ lừa đảo, Lý Thanh Lân không thể nghi ngờ là nhân sĩ tận trung báo quốc; nhưng đối ứng với thế giới này, bởi vì thật sự tồn tại phương pháp trường sinh, vậy sẽ biến thành lập trường đối lập, mà không đơn thuần là phân đúng sai. Dĩ nhiên, đối với Tần Dịch, bất kể theo lịch sử của mình hay theo cá nhân yêu ghét, lập trường của hắn tự nhiên đứng về phía Lý Thanh Lân.
Đang chuẩn bị đi lên đại điện xem một chút, còn chưa đi được mấy bậc thang, Tần Dịch bỗng nhiên thả chậm bước chân.
Một vị đạo cô chậm rãi đi ra từ trong miếu, đi về phía Tần Dịch.
Tần Dịch dám thề, mình chưa từng thấy qua đạo cô xinh đẹp như vậy, cho dù trong hoạt hình cùng trò chơi CG(*) đều chưa thấy qua!
[*CG (viết tắt tiếng Anh: Computer Graphic) là một thuật ngữ được các nước phương Tây sử dụng để chỉ công nghệ đồ họa web kỹ thuật số của Nhật Bản. Trong tiếng Nhật truyền thống, nó là từ viết tắt của đồ họa vi tính (コンピュータグラフィックス?) gairaigo Nhật Bản, dùng để chỉ mọi hình thức đồ họa kỹ thuật số, từ kỹ thuật đổ bóng dōjinshi đến nghệ thuật dựng phim. Tuy nhiên, thuật ngữ này ở phương Tây chỉ dành riêng cho công nghệ đồ họa 2D. Trong những năm gần đây, ngành công nghiệp hentai bắt đầu sử dụng công nghệ này vào các dự án thương mại của họ, như eroge, visual novel,...]
Nàng yên tĩnh mà đứng ở chính giữa thềm đá, dung nhan kia tinh xảo, vô cùng thanh lệ, thần sắc điềm đạm yên tĩnh, đôi mắt thanh tịnh như nước, rõ ràng đứng ở địa phương người đến người đi, Tần Dịch lại trong thoáng chốc cảm thấy hết thảy xung quanh đều trở nên xa xôi, chỉ có một mình nàng độc lập đứng đó.
Trên thực tế, ngoại trừ Tần Dịch ra,