Không lâu sau, khu rừng đen nhánh bị tiếng rống to không ngừng phá vỡ yên tĩnh.
Tất cả đệ tử Địa Dương Phong bị Diệp Thiên đánh bất tỉnh đều tỉnh lại, thấy túi trữ vật, những thứ đáng giá trên người, thậm chí là y phục cũng bị lấy mất thì đồng loạt mắng to, tiếng mắng kinh thiên động địa.
Ban đêm, một đám đệ tử Địa Dương Phong lảo đảo chạy lên Linh Sơn htn.
"Tình huống này là như thế nào.
" Nhìn đám đệ tử của Địa Dương Phong, khóe miệng của người trong Hằng Nhạc Tông co rúm mấy cái.
Không trách bọn họ kinh ngạc như thế, chủ yếu là hơn hai mươi đệ tử của Địa Dương Phong này không muốn làm cho người ta chú ý cũng khó, toàn bộ bọn họ đều cởi trần, trên người chỉ còn độc một chiếc quần cộc.
Quan trọng là không chỉ một người chật vật như thế mà là hơn hai mươi người, có thể nói, bọn họ đã trở thành một đạo phong cảnh đẹp nhất đêm nay.
"Đều bị đánh cướp?" Tất cả mọi người đều có chung một suy nghĩ như vậy.
"Động tĩnh này cũng quá lớn chứ!""Y phục cũng bị lột hết, hung thủ đó nghèo túng cỡ nào chứ!""Là ai làm?" Hơn hai mươi người vừa mới đi tới Địa Dương Phong thì tiếng hét phẫn nộ của Cát Hồng đã vang vọng trên đỉnh núi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mà chủ mưu của chuyện này, Diệp Thiên đang ở trong Tiểu Linh Viên, kiểm kê lại chiến lợi phẩm của mình.
Thu hoạch hôm này gấp đôi hôm quam, chủ yếu nhất là hai tên Nhân Nguyên cảnh Vương Hoành và Tống Ngọc cống hiến, so với Nhân Nguyên cảnh thì tài phú của Ngưng Khí cảnh kém hơn quá nhiều.
Trong phòng ánh nến chập chờn.
Diệp Thiên bỏ hết linh thạch, linh dịch và linh khí vào trong túi trữ vật, chỉ để lại một quyển trục cổ trong tay.
Quyển trục cổ này hơi rách nát, có lẽ là do năm tháng quá xa xưa, xưa đến mặt ngoài của nó đã hơi ố vang.
"Luyện Khí Quyết.
""Luyện Khí Quyết.
" Diệp Thiên sờ cằm, tiếp tục xem tiếp.
Không lâu sau, Diệp Thiên mừng rỡ ra mặt.
Bởi vì cái quyển trục cổ này ghi lại pháp môn luyện chế binh khí, trong đó giới thiệu kỹ càng những vật liệu tốt nhất dùng để luyện chế binh khí, còn có nên làm thế nào để luyện chế binh khí, rèn luyện binh khí như thế nào.
"Đây chính là bảo bối.
" Diệp Thiên không khỏi âm thầm hô tốt.
Khi hắn xem hết một lượt Luyện Khí Quyết, Diệp Thiên trầm ngâm một lát, trong lòng tính toán tự luyện một cái binh khí tốt cho mình.
Mặc dù Thiên Khuyết Kiếm dùng thuận tay nhưng do trọng lượng nó quá nặng, sẽ khiến cho tốc độ giảm mạnh, lúc quyết đấu nếu không dùng Thiên Khuyết Kiếm thì tốc độ sẽ tăng lên cực lớn, như vậy, nếu lúc này còn có thêm một cái binh khí lăng lệ trong tay thì sẽ như hổ thêm cánh.
Nghĩ tới đây, Diệp Thiên lại cầm quyển trục cổ có ghi Luyện Khí Quyết lên, cẩn thận lĩnh hội.
Lần này, hắn ngồi suốt một đêm.
Sáng sớm, hắn ăn qua loa chút đồ ăn, sau đó lại đóng cửa tự nhốt mình trong phòng.
Giữa trưa hắn mới buông quyển trục cổ ghi Luyện Khí Quyết xuống.
"Luyện khí cần có hỏa, đúng là chế riêng cho ta.
" Diệp Thiên hơi nhếch miệng cười, thầm nói tiếc cho Vương Hoành có một bộ pháp môn luyện khí như vậy mà lại chỉ có thể nhìn, bởi vì hắn không có hỏa.
Vỗ túi trữ vật, vang lên một tiếng, từng thanh Linh khí phát sáng bay ra, có Linh Kiếm, có đại đao, có trường thương, cũng có đại chùy, tất cả những thứ này đều có được nhờ hắn ăn cướp đệ tử của Địa Dương Phong.
Bây giờ, hắn muốn bỏ hết đống Linh khí này vào lò luyện, tinh luyện ra những tinh túy nhất của bọn chúng.
Nói làm thì làm ngay.
Tâm niệm vừa động, Diệp Thiên triệu hoán Chân Hỏa ra.
Theo tâm niệm khống chế, Chân Hỏa thay đổi hình thái, bị Diệp Thiên ngưng tụ thành hỏa lô.
Sau đó, một thanh Linh Kiếm phát sáng bị hắn ném vào hỏa lô, sau đó thận trọng khống chế hỏa diễm, chậm rãi loại bỏ tạp chất trong Linh Kiếm, tiếp theo hắn rèn luyện phần tinh túy nhất trong đó.
Không lâu