Mặc dù đều là Hàn Băng Chân Khí nhưng hậu thiên dưỡng thành và trời sinh có được có sự chênh lệch rất lớn, bình thường thì những người như vậy đều sẽ bị tông môn đặc biệt bồi dưỡng, chính là những người như Vệ Dương vậy.
Trong lúc nói chuyện, Hàn Băng Chân Khí đó đã lan tràn đến dưới chân Diệp Thiên.
Nhưng mà hắn cũng không lui lại, để mặc cho Hàn Băng Chân Khí đó thông qua bàn chân mà xâm nhập vào trong cơ thể của hắn, sau đó đóng băng cơ thể của hắn, đóng băng kinh mạch của hắn.
“Oa!”Cử động của hắn khiến cho đệ tử phía dưới đều kinh hô lên.
"Diệp Thiên muốn chết hả? Hàn Băng Chân Khí xâm nhập vào trong cơ thể cũng không phải là chuyện đùa.
""Ta cảm thấy tám thành là hắn đã sợ đến choáng váng.
"Có rất nhiều người trong số đám đệ tử này đã từng ăn quả đắng trong tay Vệ Dương.
Hàn Băng Chân Khí đó không giống như chân khí bình thường, một khi xâm nhập vào trong cơ thể thì sẽ rất khó chống cự, bình thường khi đối mặt với người có được Hàn Băng Chân Khí thì bọn họ đều sẽ tránh xa ra, sợ Hàn Băng Chân Khí đó xâm nhập vào trong cơ thể.
Diệp Thiên thì ngon lắm, không tránh không né, để mặc cho Hàn Băng Chân Khí đóng băng cơ thể của hắn.
“A!”Không lâu sau, Diệp Thiên hét thảm một tiếng.
Đương nhiên là hắn chỉ giả vờ thôi, mặc dù hắn không phát huy ra được toàn bộ năng lực của Chân Hỏa nhưng chống cự cái Hàn Băng Chân Khí này thì vẫn dư sức, hắn giả vờ kêu lên đau đớn chỉ vì muốn mê hoặc Vệ Dương.
Đây là tác phong của hắn, giả heo ăn thịt hổ.
Không lâu sau, từ bàn chân bắt đầu, cơ thể của hắn bắt đầu đông thành băng, hơn nữa còn đang không ngừng lan tràn lên cao, cứ theo đà này thì không bao lâu là toàn bộ cơ thể của hắn sẽ bị hoàn toàn đóng băng lại.
Thấy thế, Vệ Dương cười lạnh một tiếng.
Hắn cho rằng muốn đánh bại Diệp Thiên thì phải phí tay chân một chút, nhưng hắn không ngờ Diệp Thiên lại trúng chiêu dễ dàng như vậy.
Hắn rất tự tin với Hàn Băng Chân Khí của mình, đệ tử có tu vi yếu ớt thì một khi trúng chiêu là gần như không có khả năng thoát thân, hắn như có thể nhìn thấy được cảnh tượng Diệp Thiên bị đánh bại.
"Xem ra, ta đã đánh giá cao ngươi.
" Vệ Dương lại cười lạnh, chậm rãi đi tới, nhìn thấy Diệp Thiên bị đóng băng, hắn cũng lười vận dụng bí pháp huyền thuật.
“Ài!”Đệ tử phía dưới bất đắc dĩ thở dài.
Vạn chúng chú mục, Vệ Dương đi tới trước mặt Diệp Thiên, ánh mắt châm chọc nhìn Diệp Thiên từ trên xuống dưới: "Cảm thấy có thoải mái không?"Diệp Thiên ra vẻ giãy dụa, nhưng lại không tránh thoát được hàn băng.
Hàn Băng Chân Khí đúng là danh bất hư truyền, có năng lực trói buộc người khác, một khi thân thể bị đóng băng thì rất khó nhúc nhích được.
Nhưng mà hắn không thuộc về nhóm người này, hắn có Chân Hỏa hộ thể, có thể miễn dịch Hàn Băng Chân Khí.
Hơn nữa hắn tự tin cho dù không có Chân Hỏa hộ thể, chỉ bằng vào chân khí bàng bạc trong cơ thể hắn thì cũng đủ để chấn vỡ trói buộc của hàn băng, bây giờ hắn tỏ vẻ yếu thế chỉ vì khiến cho Vệ Dương buông lỏng cảnh giác.
"Đánh với ngươi quá lãng phí thời gian.
" Vệ Dương nở một nụ cười lạnh, nói xong thì giơ tay lên.
Nhưng khi bàn tay hắn muốn vỗ xuống thì khóe miệng Diệp Thiên nở một nụ cười lạnh lẽo quỷ dị.
Bỗng nhiên, Vệ Dương có cảm giác không ổn.
Nhưng tất cả đã muộn, một khắc trước Diệp Thiên còn bị đóng băng nhưng bây giờ lại cử động, hắn đột nhiên giơ chân lên.
"Lại có thể miễn dịch Hàn Băng Chân Khí.
" Phía dưới xôn xao một đợt.
Cảnh tượng đột nhiên xuất hiện trước mắt cũng làm cho Vệ Dương rất kinh hãi: "Ngươi.
.
"Bởi vì cự ly quá gần, bởi vì Diệp Thiên đột nhiên xuất thủ, bởi vì Vệ Dương buông lỏng lòng cảnh giác, cho nên bụng dưới bị Diệp Thiên đạp mạnh một cái.
Kêu lên một tiếng đau đớn, Vệ Dương bị đạp cho lảo đảo.
"Không thể nào.
" Vệ Dương lảo