Trên đại điện lạnh lẽo uy nghiêm, vô số người đứng đó, từng người chỉ vào chính giữa đại điện, thậm chí còn có người chửi mắng.
Ở chính giữa, Diệp Thiên đứng thẳng như bia đá.
Vẻ mặt hắn lạnh nhạt, không nói một lời, hắn đã hiểu ra rất nhiều chuyện, chuyện hôm nay cũng không phải là ngẫu nhiên mà là có người âm mưu hãm hại hắn.
Hờ hững nghiêng đầu, Diệp Thiên thấy Từ Minh âm hiểm cười, lẫn trong đám người.
Nhìn lướt qua mặt Từ Minh, Diệp Thiên thấy được lệnh bài Từ Minh đeo bên hông, mặc dù ba chữ Địa Dương Phong trên lệnh bài không lớn lại cực kỳ chói mắt, hắn đã đoán ra được đây là âm mưu của Địa Dương Phong nhắm vào hắn.
Nhưng hắn vẫn không nói một lời, chỉ lẳng lặng nhìn Doãn Chí Bình cách đó không xa.
"Sư tôn lão nhân gia bế quan, chuyện hôm nay do ta toàn quyền xử lý.
" Doãn Chí Bình nhàn nhã đong đưa Chiết Phiến, dáng vẻ hiên ngang lẫm liệt, thiết diện vô tư, chẳng qua là khi nhìn về phía Diệp Thiên thì khóe miệng lại nở nụ cười nghiền ngẫm, châm chọc.
"Tùy tiện đả thương đệ tử đồng môn, Diệp Thiên, ngươi có nhận tội này không?""Muốn gán tội cho người khác thì sợ gì không có lý do.
" Cười lạnh một tiếng, Diệp Thiên không thèm giải thích, hắn biết là âm mưu, có nói gì đi nữa thì cũng trở thành nói nhảm.
"Nói như vậy là ngươi nhận tội?""Nếu ngươi nhận tội thì dễ làm, dựa theo điều thứ chín trong môn quy, tùy tiện đả thương đệ tử trong môn phái, phải dùng Hỏa Tiên quất, lập tức chấp hành.
""Hỏa Tiên…" Nghe được hai chữ này, đám đệ tử đang có mặt trong điện đều nuốt nước miếng một cái, dường như bọn họ biết sự kinh khủng của hình phạt này.
"Lần này Diệp Thiên xui xẻo.
""Ngươi nói hắn có thể chịu được bao nhiêu roi.
"Kèm theo tiếng bàn tán bốn phía, hai bên có đệ tử Giới Luật Đường đi lên, dùng xích sắt khóa Diệp Thiên lên trên kệ, áo của hắn cũng bị lột ra.
Không lâu sau, một cái roi da có hỏa diễm bốc lên được trình lên.
"Diệp sư đệ, nếu đau thì phải kêu.
" Doãn Chí Bình cầm lấy Hỏa Tiên, ánh mắt tràn đầy châm chọc.
"Không cần nói nhảm, tới đi!"Vừa dứt lời, Doãn Chí Bình cười lạnh một tiếng, vung Hỏa Tiên trong tay lên, quất mạnh xuống người Diệp Thiên.
Ba!Hỏa Tiên đánh lên người Diệp Thiên, tiếng roi chạm vào da thịt cực kỳ rõ ràng.
Đau rát, đau nhức thấu xương, Diệp Thiên đã quá coi thường hình phạt quất roi này, Hỏa Tiên trong tay Doãn Chí Bình cũng không đơn giản, một roi đánh cho thân thể hắn da tróc thịt bong, để lại một vết máu rất rõ ràng.
Nhưng cho dù như thế thì Diệp Thiên vẫn cắn chặt răng chưa từng lên tiếng.
"Rất tốt, rất kiên cường.
" Thấy Diệp Thiên không kêu đau, Doãn Chí Bình cười lạnh một tiếng, nảy sinh ác độc, Hỏa Tiên liên tiếp quất lên người Diệp Thiên.
Ba!Ba!Ba!Theo tiếng roi chạm vào da thịt không ngừng vang lên, vết máu trên người Diệp Thiên cũng càng ngày càng nhiều.
"Đáng đời, đây là hậu quả khi dám đối nghịch với Địa Dương Phong ta.
" Trong đám người, Từ Minh nở nụ cười âm tàn.
"Tùy tiện đả thương đệ tử trong môn, bị phạt là đáng đời.
""Đều là do hắn tự mình chuốc lấy, không trách người khác được.
"Hình như là Doãn Chí Bình đã thông đồng với Địa Dương Phong, không có nương tay chút nào, Hỏa Tiên trong tay hắn giống như rắn trườn, roi roi đánh cho Diệp Thiên máu tươi bắn tung tóe.
Không lâu sau, trên người Diệp Thiên hiện đầy khe máu, máu tươi từ trên người chảy tràn xuống, khiến người nhìn thấy mà giật mình.
Nhưng dù vậy thì từ đầu đến cuối hắn vẫn không có kêu lên một tiếng nào.
"Ta xem ngươi có thể chịu tới khi nào.
" Thấy từ đầu đến cuối Diệp Thiên cũng chưa từng kêu đau, Doãn Chí Bình cảm thấy mình rất thất bại, khiến cho hắn càng điên cuồng vùng Hỏa Tiên, muốn nghe được tiếng Diệp Thiên kêu đau mới chịu ngừng tay.
Ba!Ba!Ba!Doãn Chí Bình càng