Editor:Beta: Tân SinhĐêm khuya, Diệp Thần đi ra Tiểu Linh Viên, hắn tìm một nơi yên tĩnh để ngồi. Hắn ngồi khoanh chân trên tảng đá, yên lặng phỏng đoán sự huyền diệu của Chân Hỏa trong đan hải.Kể từ khi có được Chân Hỏa, Diệp Thần được rất nhiều lợi ích. Đầu tiên là chữa trị đan điền, sau đó là mở ra đan hải, chân khí được rèn luyện vô cùng tinh thuần. Có thể nói lúc này căn cơ của hắn còn kiên cố hơn lúc ở Chính Dương Tông."Quả thật bất phàm." Diệp Thần lẩm bẩm, sau đó hắn nhắm mắt dưỡng thần, tâm trí minh mẫn trước nay chưa từng có.Rất nhanh, linh khí mỏng manh trong thiên địa tụ đến, lấy Diệp Thần làm trung tâm, tạo thành một cái vòng xoáy linh khí, thông qua các huyệt vị trên cơ thể Diệp Thần mà tiến vào bên trong cơ thể của hắn. Sau khi vào trong cơ thể, linh khí được rót vào trong đan hải, sau đó được Chân Hỏa màu vàng kia rèn luyện.Một phương diện khác, hắn đem Chân Hỏa chia thành vô số mảnh nhỏ, mảnh thì rót vào kinh mạch, mảnh thì bao lấy xương cốt, dùng nó để rèn luyện gân cốt cùng kinh mạch.Thời gian trôi qua, sau khi trải qua sự rèn luyện của Chân Hỏa, kinh mạch của hắn ngày càng được nới rộng, mèm dẻo, linh hoạt. Xương cốt của hắn biến thành bóng loáng, mềm dẻo, có một chút ánh sáng màu vàng quấn quanh ở trên.Sau khi dùng Chân Hỏa rèn luyện cơ thể xong, hắn nhảy xuống khỏi tảng đá, vươn vai một cái. Hắn cảm nhận được sự sảng khoái trước nay chưa từng có."Rất tốt." Diệp Thần vui vẻ đạp chân xuống đất. Chân khí trong cơ thể trào lên, hội tụ trong lòng bàn tay, giữa những ngón tay có sự xuất hiện của lôi điện.Bôn lôi!Thét lên một tiếng, hắn vỗ một chưởng về phía tảng đá.Oanh!Chưởng pháp mang theo lôi minh, mạnh mẽ đem tảng đá kia vỗ nát.Chưởng pháp này chính là Huyền Thuật công kích mà hắn rèn luyện được, tên gọi là Bôn Lôi Chưởng, có khí thể của bôn lôi, có âm thanh cảu sấm sét, bá đạo cường thế.Cũng chính vì sự bá đạo này, nhục thân phải đạt cường độ cực cao mới đạt yêu cầu để triển khai phép thuật này. Nếu không đạt được yêu cầu về nhục thân, khi dùng Bôn Lôi Chưởng đả thương đối thủ cũng sẽ nhận một phản lực gây tổn hại đến kinh mạch của bản thân. Đây chính là sự bá đạo cũng như tai hại của Huyền Thuật.Nhưng mà tai hại này, với hắn mà nói là một sự vô hại.Có Chân Hỏa rèn luyện cơ thể, cường độ thân thể, kinh mạch cùng xương cốt cứng cỏi khiến cho hắn có thể xem nhẹ phản lực của Bôn Lôi Chưởng.Phù!Phun ra một ngụm trọc khí, hắn liền lấy ra cuốn hồ sơ mà Trương Phong Niên đưa cho mình.Bổn phận của ngoại môn Hằng Nhạc Tông.Ngoại môn có: Một Điện, một Đường, hai Viên, ba Phong, tám Các.Một Điện: Chấp Pháp Điện, trưởng lão nếu phạm sai lầm sẽ giao cho Chấp Pháp Điện xử trí.Một Đường: Giới Luật Đường, đệ tử có phạm sai lầm sẽ giao cho Giới Luật Đường xử trí.Hai Viên: Linh Thảo Viên và Linh Quả Viên.Ba Phong: Thiên Dương Phong, Địa Dương Phong và Nhân Dương Phong, nơi đây chính là ba đại chủ Phong của ngoại môn Hằng Nhạc Tông.Tám Các: Linh Khí Các, Tàng Thư Các, Linh Đan Các, Vạn Bảo Các, Càn Khôn Các, Nhiệm Vụ Các, Tình Báo Các, Cửu Thanh Các.Nội môn có một Điện, một Đường, hai Viên, bảy Các, chính Phong.So ra mà nói, ngoại môn nhiều hơn một cái Linh Đan Các nhưng ít hơn năm cái đại chủ Phong so với nội môn."Không khác Chính Dương Tông là mấy." Diệp Thần sờ cằm, hắn từng là đệ tử Tình Báo Các của Chính Dương Tông, ngày bình thường ngoại trừ tu luyện ra thì công việc chủ yếu là thu thập một chút tình báo. Cũng chính vì như thế, khi hắn xuống núi đã bị một tên đệ tử của Thanh Vân Tông phá vỡ đan điền.Nhưng mà đã từng là đệ tử Tình Báo Các của Chính Dương Tông, hắn vẫn cảm nhận được Hằng Nhạc Tông cũng giống Chính Dương Tông. Bên ngoài thoạt nhìn gió êm sóng lặng, nhưng đằng sau đó là mạnh sóng ngầm phun mãnh liệt, mỗi hệ trong môn phái ám đấu không ngừng nghỉ.Đọc một hồi lâu, Diệp Thần thu hồ sơ, hắn duỗi cái lưng mệt mỏi, quay trở lại Tiểu Linh Viên, ngả đầu ngủ thiếp đi.Một đêm yên bình trải qua, chớp mắt cái bình minh đã ló dạng.Sáng sớm, hướng đông mới hiện lên một vòng ánh bình minh, Diệp Thần liền mở hai mắt ra.Phun ra một ngụm trọc khí, hắn xoay người nhảy xuống giường. Diện mục hồng hào, tinh thần dồi dào, khí tức hùng hậu thêm một chút.Sau khi ăn một chút điểm tâm đơn giản, Diệp Thần liền đi ra Tiểu Linh Viên.Trước mặt hắn là một cái cầu thang làm bằng đá, nối thẳng từ Linh Sơn lên phía trên, dài đến nỗi Diệp Thần không nhìn thấy được phần cuối.Hít một hơi thật sâu, Diệp Thần bước từng bước một, mỗi một bước đều cảm nhận được linh khí bàng bạc mênh mông vọt tới.Sau khi đạp nấc thang cuối cùng, Diệp Thần ngước mắt nhìn thế giới trước mặt, phía xa là một dãy núi hùng vĩ, những cây cổ thụ chọc trời mọc lên như rừng, linh khí mông lung mờ mịt, làn sương mờ ảo trong không trung, thỉnh thoảng còn trông thấy mấy con tiên hạc bay lượn qua những đám mây như đang nhảy múa."Tìm lại cảm giác như ở Chính Dương Tông." Diệp Thần nở nụ cười, hắn tham lam hít lấy linh khí đang tung bay trong không khí.Theo như con đường mà Trương Phong Niên nói cho hắn, Diệp Thần hướng về một phương đi đến.Sáng sớm chính là lúc linh khí và tinh hoa nhật nguyệt tinh tuần nhất, khi Diệp Thần đi tới, hắn thấy được rất nhiều đệ tử đang chăm chỉ ngồi trên mặt đá tu luyện thu nạp linh khí. Bọn họ luyện tập đến mức, lúc Diệp Thần đi qua trước mặt bọn họ, bọn họ chỉ vội vàng liếc qua.Đi lại mấy vòng, Diệp Thần đi tới một tòa nhà tên là Cửu Thanh Các.Cửu Thanh Các là có một tốp năm, tốp ba các đệ tử đang ra vào, mỗi một cái đệ tử khi nhìn thấy người xa lạ là Diệp Thần đều nhìn dò xét một lúc. Thế nhưng