"Chẳng lẽ là vì ta đột phá cảnh giới nên mới khiến cho nó thức tỉnh?" Diệp Thiên thì thào một tiếng, sau đó nhẹ nhàng mở nắp bình ra.
Đột nhiên, Tử Kim Tiểu Hồ Lô lại chấn động một cái.
Không lâu sau, nơi miệng của Tử Kim Tiểu Hồ Lô hiện ra một cái vòng xoáy nhỏ, linh khí trong thiên địa đều bị cái vòng xoáy nhỏ này hút tới, sau đó đi qua vòng xoáy nhỏ, bị hút vào trong hồ lô.
Cảnh tượng như thế khiến cho hai mắt Diệp Thiên sáng lên.
Hắn không có đóng nắp bình lại, Diệp Thiên lẳng lặng quan sát biến hóa của tiểu hồ lô, cái tiểu hồ lô này đang hút thiên địa linh khí vào giống như là người tu luyện.
Thấy thế, Diệp Thiên đánh vỡ cửa hang, đi ra bên ngoài.
So với trong sơn động thì linh khí bên ngoài càng nồng đậm hơn, hắn để Tử Kim Tiểu Hồ Lô lên trên nham thạch, trong nháy mắt, thiên địa linh khí bị nó hấp dẫn qua, sau đó mạnh mẽ hút vào bên trong hồ lô.
Không biết đã qua bao lâu, Diệp Thiên mới đi lên, nhìn vào bên trong miệng hồ lô.
Hắn kinh ngạc phát hiện thiên địa linh khí bị hút đi vào lại hóa thành từng giọt linh khí hóa lỏng, mặc dù số lượng không nhiều nhưng lại cực kỳ tinh thuần.
"Ngươi còn có năng lực như vậy.
" Diệp Thiên kinh ngạc, sau đó ngửa đầu rót linh khí hóa lỏng trong tiểu hồ lô vào trong miệng.
Linh khí hóa lỏng vào trong cơ thể, như một vũng thanh tuyền chảy vào các đại kinh mạch trong cơ thể Diệp Thiên, ôn dưỡng thân thể của hắn.
"Không hề kém hơn Ngọc Linh Dịch chút nào.
" Diệp Thiên mừng rỡ ra mặt.
Lúc này, Diệp Thiên lại để tiểu hồ lô lên trên nham thạch, tiếp tục thôn nạp linh khí trong thiên địa.
Không chỉ có như thế, hắn còn đỏ thêm mấy bình Ngọc Linh Dịch vào trong đó, hắn phát hiện Ngọc Linh Dịch dung hợp với chất lỏng đó, sau đó trở nên tinh thuần hơn nữa, thấy tình huống này, hai mắt Diệp Thiên trở nên nóng bóng.
Sau đó, Diệp Thiên rót toàn bộ Ngọc Linh Dịch trong túi trữ vật vào trong tiểu hồ lô.
"Đúng là không tồi.
" Diệp Thiên khẽ vuốt ve tiểu hồ lô, thầm nghĩ tốn một ngàn ba trăm linh thạch cũng không oan chút nào.
Sau này, chỉ cần lấy cái Tử Kim Tiểu Hồ Lô này ra, để ở chỗ có linh khí nồng đậm thì nó sẽ tự mình thôn phệ linh khí, sau đó chuyển hóa thành linh khí dạng lỏng.
Mặc dù tốc độ chuyển hóa thiên địa linh khí của cái tiểu hồ lô này hơi chậm một chút nhưng nếu nó không gián đoạn hấp thù thì thời gian lâu dài, nhất định sẽ góp gió thành bão, quan trọng nhất là quá trình này hoàn toàn không tốn thời gian của Diệp Thiên.
"Bảo bối, đúng là bảo bối.
" Cười hắc hắc, Diệp Thiên cất Tử Kim Tiểu Hồ Lô vào, sau đó đi ra ngoài.
Trở lại Tiểu Linh Viên thì đêm đã khuya.
Nhưng khi Diệp Thiên đi vào mới phát hiện Hổ Oa còn chưa ngủ, đang xếp bằng trên bồ đoàn thu nạp thiên địa linh khí.
Dò xét một chút thì hắn phát hiện tu vi của Hổ Oa đã vững chắc ở Ngưng Khí nhất trọng.
"Đúng là một đứa nhỏ chăm chỉ.
" Diệp Thiên mỉm cười.
Nghe tiếng, Hổ Oa mở hai mắt ra, thấy người tới là Diệp Thiên thì cuống quít đứng dậy: "Đại ca ca, ngươi về rồi.
""Cảm thấy thế nào.
" Diệp Thiên vỗ vỗ bả vai Hổ Oa.
"Cảm giác rất tuyệt, hắc hắc hắc.
" Hổ Oa cười lộ ra hai hàm răng trắng như tuyết, hắn vốn thật thà, không biết che giấu, những gì bộc lộ ra đều là tình cảm chân thật nhất trong lòng: "Ta cảm thấy toàn thân tràn đầy sức lực, hơn nữa lượng cơm ăn của ta còn lớn hơn không ít.
""Sau này sẽ còn mạnh hơn nữa.
" Diệp Thiên vui mừng nở nụ cười, sau đó lấy ba bình Ngọc Linh Dịch từ trong túi trữ vật ra đưa cho Hổ Oa: "Các ba canh giờ thì uống ba giọt, ba giọt là cực hạn, tuyệt đối đừng uống