"Đi thôi!" Diệp Thiên khẽ đẩy Hổ Oa lên trước: "Chọn một món tiện tay trước, sau này ta làm cho ngươi một món khác tốt hơn.
"Dường như Diệp Thiên đến khiến cho Chu Đại Phúc tỉnh ngủ hẳn, hắn ngồi dậy, duỗi tấm lưng mỏi ra, sau đó ngáp một cái.
Thấy Chu Đại Phúc tỉnh lại, mà Hổ Oa cũng chưa có đi ra, Diệp Thiên đi lên trước một bước, cười hỏi: "Trưởng lão, ở chỗ ngươi có Huyền Thiết với Huyền Cương không?"Huyền Thiết và Huyền Cương chính là tài liệu luyện khí quý hiếm, từ trước đến nay đều là có tiền mà không mua được, có thể ngộ nhưng không thể cầu.
Mà sở dĩ Diệp Thiên hỏi Huyền Thiết và Huyền Cương thì mục đích của hắn cũng rất rõ ràng, hắn muốn dung luyện tinh túy của Huyền Thiết và Huyền Cương vào trong Xích Tiêu Kiếm của hắn, Huyền Thiết cứng rắn, Huyền Cương mềm dẻo, hai thứ này phối hợp lẫn nhau, tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất.
Ít nhất trên Luyện Khí Quyết nói như vậy.
"Huyền Thiết và Huyền Cương rất trân quý, đúng là ta có thật nhưng chỉ sợ là ngươi không mua nổi!" Chu Đại Phúc dụi dụi mắt.
Hai mắt Diệp Thiên sáng lên, cuống quít hỏi: "Trưởng lão, bao nhiêu tiền?"Chu Đại Phúc không nói gì, chỉ giơ một ngón tay lên.
"Một vạn?""Một vạn, ngươi nghĩ gì đó? Là mười vạn.
"Ừng ực! Diệp Thiên nuốt mấy ngụm nước bọt.
"Mười vạn đã rẻ rồi, Bàng Đại Hải ở Vạn Bảo Các bán mắc hơn.
" Chu Đại Phúc nhìn biểu cảm đặc sắc trên mặt Diệp Thiên, tiếp tục nói: "Hơn nữa mười vạn Linh Thạch cũng chỉ đủ để mua một cục Huyền Thiết hoặc Huyền Cương lớn chừng bằng trứng gà.
"Nghe vậy, Diệp Thiên không khỏi nuốt mấy ngụm nước bọt nữa.
Hắn biết Huyền Thiết và Huyền Cương quý giá nhưng hắn vẫn quá xem thường giá trị của bọn chúng.
Mười vạn linh thạch.
Đây là khái niệm gì, cho dù đệ tử ngoại môn lãnh trợ cấp cả đời cũng chưa chắc có thể lãnh nhiều như vậy, cho dù hắn có thể luyện chế Ngọc Linh Dịch thì cũng phải tích cóp một thời gian dài mới góp đủ mười vạn linh thạch.
"Đương nhiên, có một chỗ sẽ rất rẻ.
" Chu Đại Phúc nói tiếp.
"Chỗ nào?""U Minh Hắc Thị.
"Nghe vậy, Diệp Thiên không khỏi sờ cằm, thầm nói: "Ta lại quên mất chỗ đó.
"U Minh Hắc Thị nằm ở chỗ giao giới giữa ba tông môn Hằng Nhạc Tông, Chính Dương Tông và Thanh Dương Tông, chính là một chỗ giao dịch mua bán, cũng là một chỗ tốt để tiêu thụ tang vật, cũng chính vì thế nên chỗ đó cũng không được thái bình, có rất nhiều kẻ đại gian đại ác ẩn hiện ở đó, hung danh lan xa.
Mặc dù Diệp Thiên chưa từng tới U Minh Hắc Thị nhưng đã nghe nói về hung danh của nó.
Đương nhiên U Minh Hắc Thị cũng không phải chỉ nổi tiếng nhờ hung danh của nó, mặc dù nơi đó hỗn loạn nhưng có không ít dị bảo được mua bán ở đó, hơn nữa giá còn thấp hơn giá thị trường nhiều, không ít tu sĩ đều sẽ đến đó để tầm bảo.
"Vậy U Minh Hắc Thị đó bán Huyền Thiết và Huyền Cương rẻ hơn ở đây bao nhiêu?" Trong lòng suy tính, Diệp Thiên nhìn Chu Đại Phúc, hỏi.
"Huyền Thiết và Huyền Cương ở chỗ đó đều có lai lịch bất chính, chắc chắn chủ hàng sẽ nóng lòng muốn thủ tiêu tang vật, tính ra thì hẳn là sẽ rẻ hơn bốn, năm vạn!""Bốn, năm vạn.
" Diệp Thiên lại sờ cằm, với hắn thì bốn năm vạn linh thạch cũng không phải số lượng nhỏ, nếu như có thể mua được Huyền Cương với Huyền Thiết ở U Minh Hắc Thị thì hắn cũng không ngại đi một chuyến.
"U Minh Hắc Thị cũng không phải là vùng đất lành, có thể mất mạng bất kỳ lúc nào, ngươi phải suy nghĩ cho tốt.
" Chu Đại Phúc liếc Diệp Thiên.
"Hết cách rồi, ai bảo chỗ ngươi bán mắc như vậy!""Bốn, năm vạn mà thôi, tích lũy một thời gian chắc chắn sẽ có.
" Chu Đại Phúc ho khan một tiếng: "Huyền Thiết với Huyền Cương ta cũng không có lấy không, cũng tốn rất nhiều sức lực, ít ra cũng để cho ta kiếm chút lời chứ!"Nghe vậy, Diệp Thiên không khỏi bĩu môi, thầm nói cái