Tiên Võ Đế Vương

Chương 430


trước sau

Chương 430

Có điều nói tới khả năng đó, Sở Linh càng hưng phấn hơn, cứ thế khoanh chân nói say sưa: “Cái gọi là khả năng trời đất có thể nói là sức mạnh thần bí mà mạnh mẽ của trời đất, nó giống như biển cả mênh mông, giống như bầu trời vô tận, chỉ cần đụng tới là có thể dời non lấp bể, đó mới chính là kẻ thần thông chân chính”.

“Cũng không đến mức vậy chứ?”, mặc dù bất ngờ nhưng Diệp Thành vẫn nhìn Sở Linh bằng ánh mắt không sao tin nổi: “Theo như người nói, chỉ cần ngưng tụ ra nguyên thần, có khả năng xoay chuyển trời đất thì là vô địch rồi phải không?”

Khụ khụ…

Chỉ nghe Sở Linh ho hắng một tiếng: “Cũng… cũng không đến mức khoa trương như thế, ngưng tụ ra nguyên thần mặc dù có thể nói có khả năng xoay chuyển trời đất, nhưng khả năng mạnh thế nào thì phải xem tạo hoá của từng người”.

“Vậy không ngưng tụ ra được nguyên thần thì không thể có khả năng xoay chuyển được trời đất phải không ạ?”, Diệp Thành nhìn Sở Linh hỏi dò.

“Có thể”, Sở Linh đáp lời rất quả quyết: “Thế giới bao la rộng lớn, không gì là không thể, có những người huyết mạch đặc biệt trời sinh đã có khả năng tương tác với đất trời. Mặc dù không ngưng tụ ra Nguyên Thần nhưng ít nhiều cũng có thể có khả năng liên kết với trời đất, ví dụ Huyền Linh Chi Thể thuộc loại này”.

“Huyền Linh Chi Thể có khả năng xoay chuyển đất trời?”, tin này thật sự khiến Diệp Thành phải bất ngờ.

Ừm, Sở Linh gật đầu: “Huyền Linh Chi Thể là huyết mạch nghịch thiên nghìn năm mới gặp một lần, một khi thức tỉnh thì có thể có khả năng xoay chuyển trời đất, đây cũng chính là nguyên nhân quan trọng nhất khiến Huyền Linh Chi Thể trở thành

truyền thuyết bất bại.”

“Chẳng trách…”, Diệp Thành xoa cằm suy tư.

“Ngươi có thấy áp lực không?”, Sở Linh nhìn Diệp Thành với ánh mắt tò mò.

“Áp lực? Áp lực gì cơ?”, Diệp Thành nhìn Sở Linh hỏi lại.

“Huyền Linh Chi Thể xuất hiện cùng thời đại với ngươi, ngươi không thấy áp lực sao?”, Sở Linh nhún vai, nói.

Diệp Thành nghe xong thì hiểu ra vấn đề.

Huyền Linh Chi Thể là huyết mạch nghịch thiên, từ xưa đã được coi là truyền thuyết bất bại, sinh cùng thời với Huyền Linh Chi Thể, dù khả năng có vượt trội thế nào thì cũng chỉ có một kết cục duy nhất đó là làm nền mà thôi.

Cơ Tuyết Băng.

Trong chốc lát, Diệp Thành nghĩ tới người mà mình không muốn nhớ tới. Một người cao cao tại thượng như cô ấy, kiếp này được định sẵn là sẽ chèn ép khiến hắn không ngẩng nổi mặt lên rồi.

“Cho nên, chịu khó tu luyện đi”, ở bên, Sở Linh nói tiếp: “Ngươi là luyện đan sư, một nghề cao quý như vậy tới đâu cũng là bảo bối”.

“Con cũng thấy vậy”, Diệp Thành giây phút trước còn đang âu sầu thì giây phút này đã lại tươi cười như hoa.

“Nói tới luyện đan sư, chỗ ta còn có một bảo bối mà những luyện đan sư như các ngươi vẫn ao ước có được”, phía này, Sở Linh cười thần bí.

Nghe vậy, mắt Diệp Thành chợt sáng lên: “Sư phụ, là bảo bối gì vậy?”

“Đan phương?”

“Sư phụ có đan phương của linh đan sao?”, Diệp Thành sáng mắt lên, xoa xoa tay cười xoà nhìn Sở Huyên: “Đan phương gì vậy, là đan phương của linh đan mấy vân, cho con ngó tí đi mà”.

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện